Một đường phi kiếm Kỳ Phong vì có tâm sự nên không nói gì với Kiến Huân sư huynh mà là lựa chọn trầm mặt. Kiến Huân tựa hồ cũng cảm nhận được tiểu sư đệ của mình có tâm sự nhưng tiểu sư đệ không nguyện ý nói ra, hắn cũng không thể làm bộ mặt dày đi hỏi. Hắn là tôn trọng sự riêng tư của tiểu sư đệ nhà mình a.
Hôm nay có rất nhiều chuyện xảy ra Kỳ Phong cũng không còn tâm trạng tụ tập cùng các vị sư huynh, tạm biệt Kiến Huân sư huynh hắn tự mình đi về hướng Đan Phong.
Trở lại tiểu phòng đánh lên cấm chế Kỳ Phong mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Thả người xuống giường lúc này Kỳ Phong mới có thời gian suy nghĩ về những gì xảy ra.
Hôm nay nếu như hắn không lợi dụng tử khí thì không có khả năng dễ dàng giải quyết tên Trúc Cơ đó nhanh như vậy mà phải là một hồi chiến đấu cùng đỗ máu, đừng nói động tĩnh lớn đưa tới người khác chú ý mà ở hắn tu vi cực lực áp chế trước mặt người khác cũng sẽ bị bại lộ lúc đó hắn nhất định không thể giải thích với tông môn vì cái gì tu vi hắn lại cao như vậy. Cũng may mà hắn ngay lặp tức làm ra quyết định sử lý nhanh tên cái kẻ muốn giết hắn. Kỳ Phong nghĩ đến đây thôi đã thấy sợ rồi.
“Nhưng ai là người muốn hắn chết như vậy, hắn chưa từng gây thù chuốc oán với ai a.”
Nghe tên Trúc Cơ tôn xưng người đứng sau màn, người thật sự muốn giết chết hắn là chủ thượng, rõ ràng người người này theo dõi hắn, người có thể làm cho một Trúc Cơ tu sĩ đi làm việc cho mình vậy có thể khẳng định người này thực lực hẳn là rất cao đi.
“Là ai, là ai có thể sai khiến một Trúc Cơ tu sĩ đến giết hắn?”
Nếu như tên Trúc Cơ không coi thường hắn mà ngay từ đầu đã dốc hết toàn lực thì một kiếm đầu tiên đúng là không có khả năng giết chết hắn được nhưng cũng sẽ làm hắn bị thương đi.
“Không nghĩ tới lần đầu tiên hắn chiến đấu với con người lại cũng là lần đâu tiên giết người ha, thật đáng buồn.”
Không nghĩ nữa, không thể để những việc như thế này ảnh hưởng tới đạo tâm của hắn. “Nước đến đất ngăn thôi.” Nếu cứ lẫn quẫn việc này trong lòng hắn làm thế nào đi tu luyện, làm thế nào tăng lên thực lực, làm thế nào chống lại người trong tối.
Người trong tối càng cường đại vậy hắn càng phải cường đại hơn, hắn càng phải tăng lên thực lực của chính mình.
Kỳ Phong không phải là người yếu đuối, đừng nhìn vẻ ngoài tựa như cần được bảo hộ của hắn như vậy mà lằm, “hắn tuyệt đối không phải là người dễ bị bắt nạt như vậy.”
“Muốn giết hắn vậy phải hỏi xem hắn có đồng ý hay không đã.”
Bỏ lại mọi việc không vui ra sau đầu, lấy ra trận kỳ lần nữa bày ảo trận lúc này Kỳ Phong mới yên tâm tiến vào Hỗn Độn không gian.
“Chung quy Hỗn Độn không gian mới là nhà của hắn.”
Tiểu Kim vẫn không có động tĩnh, nhìn quanh không gian một mãng màu xanh tươi tốt, Kỳ Phong lại như quên hết mọi buồn phiền.
Trở lại nhà gỗ cũng không vội kiểm tra xem hôm nay hắn đã thu hoạch được những gì từ Dịch Thần phường thị, mà lấy tới túi trữ vật thu được từ trên thân tên Trúc Cơ hắn tiện tay ném vào trong không gian.
Mở ra túi trữ vật dùng thần niệm quét vào bên trong, vậy mà bên trong còn có ba chiếc túi trữ vật khác, vật chứa đựng bên trong vẫn còn nguyên chứng tỏ tên này trước khi đến tìm hắn nhất định đã giết qua những người này mà còn chưa kịp tra xét túi trữ vật thì đụng phải Kỳ Phong hắn đi.
Dịch Thần phường thị không có khả năng chém giết vậy chỉ có thể nói tên này là chặn giết những người này đoạt bảo thôi.
Nhưng mà tính ra tên Trúc Cơ này cũng xem như giàu có, nhìn đống linh thạch có không biết có bao nhiêu ngàn viên kia thì biết, cũng có thể những linh thạch này là từ giết người đoạt bảo mà có. Lại còn đủ loại linh phù cùng đan dược, nhưng cũng chỉ là linh phù cấp một cấp hai mà thôi.
Chuyển hết tài vật ra khỏi túi trữ vật này hắn xem đến ba chiếc túi trữ vật còn lại, cũng không có gì nhiều nhưng có một số vật làm Kỳ Phong chú ý. Có thể chính những vật này đã đưa tới hoạ sát thân cho họ cũng nên.
Trong số những vật tìm được trong ba túi trữ vật này có một vật làm Kỳ Phong thập phần chú ý đó chính là ngọc giản Lôi Nguyên Công Pháp cái mà Kỳ Phong hiện tại đang rất cần nhưng vẫn chưa tìm được hay nói đúng hơn là thế giới hay Lôi Linh Căn là cực kỳ ít mà công pháp dành cho Lôi Hệ lại càng ít hơn nữa nên những ai sỡ hữu Lôi Nguyên Công Pháp người đó tuyệt đối sỡ hữu bảo vật.
Ném hết mọi thứ vào túi trữ vật của mình trừ linh thạch lúc này Kỳ Phong mới chuyên tâm xem xét ngọc giản Lôi Nguyên Công Pháp. Để Kỳ Phong hơi thất vọng là công pháp này cũng chỉ là Huyền giai công pháp mà thôi.
“Kỳ Phong còn không biết ở thế giới tu chân này, công pháp cao cấp nhất chính là Huyền giai nha, hắn cứ nghĩ ai cũng như hắn tu luyện Hoàng giai có lẽ thế giới này lại là một hồi xảy ra loạn thế.”
……
Phụ phân truyền thừa hầu như là Băng hệ công pháp nên Kỳ Phong đoán Lam Thanh phụ thân hắn là Băng linh căn vì không có cho hắn công pháp linh căn khác, hắn lại là song hệ Băng Lôi linh căn, có vẻ phụ thân nghĩ hẳn hắn cũng là Băng hệ linh căn giống người đi.
Thật ra đây cũng chỉ là công pháp Huyền giai hắn chỉ dùng một buổi là đã lãnh ngộ hết, ai thật đáng tiết nếu là Hoàng giai công pháp thì thật tốt a.
“Haha...Hắn nghĩ cũng thật đẹp đi, Hoàng giai công pháp cũng không phải là rau cải trắng cho hắn đến lựa chọn a.” Tự cười nhạo một phen sau đó thu thập chính mình, trừ bỏ đạo bào thay bằng y phục thường lúc này Kỳ Phong mới cảm thấy thỏa mãn.
Nằm lên giường gỗ lấy thanh sắt mua từ chỗ vị tán tu nọ ra xem, hắn không thấy có gì đặt biệt mà sao lại kiêu gọi Kỳ Phong hắn.