*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phòng nghỉ.
Cửa đột nhiên mở ra, Chử Phong nhíu mày, nghĩ đến lại là fan hâm mộ tùy tiện nào đó, theo nhân viên ở trường quay, lẻn vào khu vực nghỉ ngơi của diễn viên.
Kết quả nhìn kĩ liền phát hiện người vào là Amanda!
Đầu tóc đối phương không được chải chuốt kĩ càng giống ngày thường, có lẽ là do trong lúc vội vàng chạy tới, nhưng ánh mắt của cô lại sáng ngời, lộ ra vẻ hưng phấn cùng vui sướng không kìm nén được!
Tâm Chử Phong vừa động, mơ hồ đoán được cái gì.
Hắn tự tay ôm lấy thắt lưng Amanda, hướng trong phòng, dùng thân thể của mình đem Amanda đặt ở trên cửa. Hai tay đặt trên ván cửa, đem Amanda vây giữa hai cánh tay cùng thân thể cao lớn của mình.
"Thế nào?"
"Anh đoán xem." Amanda như trước mỉm cười, đôi mắt sáng ngời. Cô chính là nghe lén được cuộc nói chuyện của Lệ Duệ liền vội vàng chạy tới nói cho Chử Phong.
Tuy rằng mỗi giải bình chọn trong Lễ trao thưởng Kim Bách đều được giữ bí mật.
Nhưng vì để người nhận giải không đến mức kinh hỉ mà phát biểu không nên lời, hoặc là đột nhiên được đề tên nhận giải mà không biết phải sắp xếp ngôn từ thế nào, cho nên bao năm qua trước lúc trao giải vẫn lộ ra chút tin tức.
Huống chi một trong một trong các bình thẩm lần này, chính là Tạ Di – nghệ sĩ dưới trướng ESE.
Thông qua Mục Triết Bạch mà cô nắm được tin tức rất nhanh.
"Chẳng lẽ là Vân Tu?" Chử Phong cố ý nói như vậy. Trong lòng cũng hiểu được, nếu Amanda mang vẻ mặt này đến đây, đạt được giải « Người mới ưu tú nhất » —— đương nhiên chỉ có thể là hắn.
Bất quá Amanda vì giúp hắn mà thừa nước đục thả câu, hắn cũng vui vẻ phối hợp. (Kẻ thâm tàng bất lộ mới là nguy hiểm nhất -_-)
"Sao lại là hắn được? Xem xem ở đây ai là người lợi hại hơn hắn!" Amanda cười nói.
"Thật là anh?!" ngực Chử Phong chấn động, kinh hỉ dừng trước ánh mắt Amanda.
Tuy rằng mơ hồ hiểu được đến cuối cùng thì người đoạt giải chính là mình. (xì...)
Nhưng thật sự nghe được tin này từ miệng Amanda, loại cảm giác vui vẻ trong lòng này khó mà nói rõ.
Đây là bộ điện ảnh đầu tiên mà hắn quay, mà đây cũng là giải thưởng đầu tiên hắn nhận được từ khi xuất hiện trên màn ảnh lớn. Toàn bộ ngôi sao phái thần tượng, không thích nhất chính là việc người khác nghi ngờ khả năng diễn xuất của mình. Có giải thưởng này, điều hắn lo lắng cũng biến mất, phân lượng của hắn từ đây cũng cao hơn.
Chử Phong mạnh mẽ nhấc thắt lưng Amanda lên rồi ôm ngang cô, liên tiếp ở phòng nghỉ quay vài vòng, vừa nói vừa cười với Amanda.
Hai người náo loạn một trận, mới thở phì phò ngồi trên ghế.
"Anh luôn lo lắng người nhận giải chính là Vân Tu.""Vân Tu quả thật là có tài." Amanda vươn tay, sửa lại mái tóc rối bù của mình, "Bất quá em từng nói qua, anh mới là người ESE coi trọng hơn."
"Phong Cảnh... Đối với hắn rất không tệ."
"Phong tổng," Amanda gợi lên nụ cười ý vị, lời nói sâu xa, "Phong tổng luôn thực coi trọng Vân Tu. Nhưng điều hắn làm chỉ có thế."
"Tổng tài thật sự của ESE chính là Lệ Duệ, hắn thật sự cho là công ty này là do hắn quyết định hết sao? Lần trước kéo dài thời gian quay phim, hắn mượn danh công ty hướng nhà đầu tư tạo áp lực với đạo diễn."
"Cho dù tổng tài có tiếp tục bao dung, trao cho anh quyền lợi lớn thế nào, hắn cũng sẽ không thích có người mượn danh công ty giải quyết mọi chuyện! Cho dù là tình nhân cũng vậy."
Chử Phong cảm thấy Amanda còn biết rõ điều gì đó nhưng lại không nói ra.
Tựa hồ trong lúc Vân Tu đóng phim, không chỉ là phát sinh vụ tai nạn kia, đến cuối cùng Phong Cảnh cũng bị kéo xuống nước...
Loại tranh đấu này, thậm chí trong lúc đó còn liên lụy tới Phong Cảnh cùng Lệ Duệ.
Chử Phong nghĩ mãi cũng không rõ tại sao lại thế.
Nhưng trong lòng tuy khó hiểu về việc này nhưng hắn cũng không mấy quan tâm, chỉ biết rằng chuyện này đối với mình có lợi là được. Cũng giống như những gì hắn tính toán trong đầu, cũng không thể nói toàn bộ cho Amanda nghe.
Hắn nắm tay Amanda, mở rộng đề tài: "Đến lúc đó, chúng ta sẽ giống như Tạ Di cùng Mục Triết Bạch! Anh là Tạ Di, em là Mục Triết Bạch. Chúng ta sẽ đạt tới địa vị cao như bọn họ... Không, có thể so với bọn họ còn làm được tốt hơn!"
Amanda nhìn Chử Phong một cái, mỉm cười, mân mê ngón tay hắn.
Ở giới giải trí.
Rất nhiều người lăn lộn nhiều năm trong showbiz mà chẳng có chút thanh danh, hoặc là mang quá nhiều scandal, mà cũng có rất nhiều người có chút danh thanh, về sau bắt đầu tầm hoan tác nhạc, sống bằng tiền dành dụm.
Chìm vào giới giải trí quá sâu, tràn ngập tính kế, tràn ngập lục đục, tranh đấu với nhau.
Nếu không thể thích ứng, không thể làm một ngư long tại một nơi phức tạp thế này, như trước vẫn khăng khăng duy trì cái gọi là yêu nghề, không phóng ra bất kì thủ đoạn nào để đạt được mục tiêu.
Như vậy rất có thể sẽ bị những người khác đạp chân lên đá bước lên vị trí cao hơn.
May mắn thay, người yêu cô sau này có lực lượng fan chống đỡ, còn có mình hết lòng vạch ra mục tiêu phát triển...
"Anh sẽ mặc bộ trang phục này đến tiệc thảm đỏ đêm nay sao?" Am And A mắt nhìn phòng cúp Tây phục.
Bộ tây phục này là bộ DSQUARED2 Milan, trang phục mốt nhất năm nay. Được sản xuất tại Ý, thiết kế mạnh mẽ, đồng thời cũng thể hiện được cá tính người mặc, phong cách thời trang Italy có phần hài hòa, tạo nên vẻ cuồng dã cùng gợi cảm. Áo khoác phong cách màu đen, phối cùng với quần da đen, dây lưng đinh tán, cùng đôi giày quân đội với mười phần khí phách, quả thực vừa đẹp lại toát lên vẻ nam tính, phong dã của người mặc.Amanda thỏa mãn, say mê nhìn kĩ một lần: "Quả thật là đẹp."
Chử Phong đặt một nụ hôn lên trán cô: "Thực hi vọng người cùng anh đến buổi tiệc là em..."
*********
Mặt khác một bên.
"Làm như vậy... Không sao đi." Tạ Di đem đầu mẩu thuốc lá bỏ vào cái gạt tàn. Từ sau khi hắn tiến vào giới điện ảnh quốc tế, rất ít khi vì chuyện gì đó mà phiền não.
Nhưng vừa mới chấm dứt việc bình thẩm...
Đã hơn một năm nay hắn đều ở nước ngoài quay phim, trong nước cũng không có tác phẩm gì.
Cho nên giải Kim Bách lần này, ESE không có thay hắn trình báo vắng mặt, cũng bởi vậy, hắn liền trở thành giám khảo lần này. Sau khi biết mình là một trong các bình thẩm, Phong Cảnh liền gọi điện tới, ám chỉ hắn sẽ ném ra phiếu bình chọn về phía Vân Tu.
Giao tình giữa hắn cùng Phong Cảnh không đơn giản.
Cho dù không nói chuyện giao tình riêng, cùng là cộng sự trong ESE, hắn cũng sẽ giúp Phong Cảnh lần này...
Mà khi.
Danh sách đề cử người nhận giải "Người mới ưu tú nhất" có bốn người, sau vòng một đã loại bỏ đi hai người.
Còn lại chỉ có Chử Phong và Vân Tu.
Hai người kia lý lịch không sai biệt lắm, cũng có ưu thế về khuôn mặt và ngoại hình.
Danh tiếng của Chử Phong nhỉnh hơn chút, bất quá Tạ Di có thể nhìn ra, rõ ràng, diễn xuất của Vân Tu tốt hơn Chử Phong.
Tuy rằng hắn đối với hai người cũng không mấy quan tâm.
Một người là dựa vào việc bắt chước hắn mà gặp chút may mắn, một người là lần trước ở studio, mang lại cho hắn cảm giác kì quái... Khiến cho hắn nhớ lại những chuyện không trước kia.
Phảng phất nhiều năm qua vừa áy náy muốn bù đắp cho người kia, lại vừa mang theo tâm tình hổ thẹn khó nói.
Mặt khác mấy hiểu rõ về kỹ xảo diễn xuất, cũng không coi trọng hai người kia.
Bởi vì đều xuất thân là nghệ sĩ phái thần tượng, chỉ có thể đóng những bộ phim mang tính thương mại, vô luận phát huy khả năng diễn xuất tốt thế nào, như trước vẫn khó mà thay đổi một điều, phái thần tượng không biết biểu diễn thật sự là thế nào.
Đợt bỏ phiếu thứ hai liền triển khai bình chọn một trong hai người là Chử Phong và Vân Tu.
Bình thẩm tổng cộng mười ba người, ai có nhiều hơn sáu phiếu, người đó sẽ đạt được giải thưởng "Người mới ưu tú nhất".
Giả sử cho dù hai người kia cũng không phải quá tài giỏi.
Tạ Di cũng quyết định theo Phong Cảnh nói, đem phiếu bình chọn cho Vân Tu...
Chính là.
Thật không ngờ một khắc cuối cùng sẽ xuất hiện chuyện như vậy. Mục Triết Bạch lại ý vị kêu người vào nhắn cho hắn một câu, Lệ Duệ bảo hắn bỏ phiếu bình chọn cho Chử Phong!Đây là có chuyện gì.
Lệ Duệ cùng Phong Cảnh thế nào lại bất đồng ý kiến? Quyết định của ESE rốt cuộc là thế nào? Quyết định nâng đỡ Chử Phong?
Quá trình bỏ phiếu diễn ra rất nhanh.
Tạ Di không kịp ngẫm nghĩ nữa... Bỏ phiếu cho Chử Phong.
Kết quả đợt bỏ phiếu thứ hai.
Chử Phong 7 phiếu, Vân Tu 6 phiếu. Chử Phong hơn Vân Tu một phiếu, trở thành người nhận được giải thưởng "Người mới ưu tú nhất"!
Tạ di đột nhiên có cảm giác nói không ra lời.
Hắn nhớ tới lần trước quay phần hai "The Legacy", đứng trước hắn, Chử Phong áp lực đến nỗi không phát huy được diễn xuất, mà Vân Tu...
Ánh mắt người kia quen thuộc, khiến cho người khác kinh hãi.
Nhanh như vậy có thể nhập diễn, thậm chí có thể kích thích khả năng diễn xuất của bạn diễn...
Thật sự, rất giống người kia.
Người kia năm đó không có đoạt giải.
... Tại bầu không khí khó thở ở buổi lễ đó, trong phòng rửa tay, bình thẩm châm chọc, cười nhạo người kia, hắn là gay, gay có thể làm ảnh đế?
Khi đó mình còn chưa đủ lông đủ cánh, chỉ có thể phụ họa theo.
Nhưng hiện tại, hắn cũng là một trong các bình thẩm.
Thế nhưng hắn lại cần duy trì mối quan hệ với cấp trên ESE, đem phiếu bình chọn cho Chử Phong, người ngay cả diễn xuất cũng kém xa Vân Tu.
Chỉ là kém có một phiếu.
Mà tính quyết định chỉ bởi một phiếu kia, rất có thể, là bản thân người kia xui xẻo...
*********
Đỗ Vân Tu nắm tay Liễu Nghệ bước trên thảm đỏ.
Hắn đêm nay mặc chính là bộ nam trang thu đông Versace năm 2012.
Được may từ chất liệu vải tổng hợp với màu trắng sa hoa, tao nhã, đường may tinh tế, cúc áo được đánh bóng loáng tạo cảm giác thần bí, thắt lưng màu nâu làm nổi bật họa tiết được điểm xuyết ở giữa. Mang theo vẻ cổ điển quý tộc nhưng cũng không kém phần tao nhã, xa hoa, theo đó là loại khí chất tự do, tùy tính như có như không tản ra.
Liễu Nghệ bên cạnh, mái tóc dài được vấn gọn gàng, sau đó cài thêm chiếc trâm bạc thanh nhã, mang theo vài phần phong thái cổ xưa.
Váy áo màu tím, phần trên áo lấp lánh tỏa ánh sáng nhu hòa kết hợp với phần váy túm kéo dài xuống dưới, càng thêm nổi bật làn da trắng nõn cùng đôi môi đỏ mọng, dáng người cao gầy, cao quý động lòng người. Trên cổ tay trái đeo một chiếc vòng tinh xảo, tinh quang lóe ra, mỗi bước đi lại nhẹ nhàng, mỗi cái nhăn mày hay một nụ cười đều mê hoặc vạn người.
"Anh đêm nay rất tuấn tú." Liễu Nghệ kéo cánh tay Đỗ Vân Tu, một bên ung dung bước trên thảm đỏ, tao nhã vẫy chào với fan hâm mộ cùng phóng viên hai bên.
Độ nổi tiếng của Liễu Nghệ phi thường cao, cô vừa vung tay lên, fan liền thét chói tai liên tục, tay liều mạng múa may dưới ánh sáng huỳnh quang."Cô đêm nay cũng rất đẹp." Đỗ Vân Tu tỏ ra có chút ngốc khen ngợi một câu. (Ảnh k có khả năng miễn dịch, ứng phó với tụi con gái :3)
Tuy rằng không phải lần đầu tiên tham dự buổi tiệc thế này, trước kia khi mới vào giới điện ảnh cũng có tham dự qua, cho nên cũng đã đi được vài lần. Bất quá cảm giác khi đó... So với hiện tại lại hoàn toàn bất đồng.
Đêm nay tia sáng huỳnh quang tựa hồ đặc biệt nhiều, dường như toàn bộ đều dừng lại trên người Đỗ Vân Tu và Liệu Nghệ, láo liên không ngừng.
Rõ ràng là ban đêm, ánh đèn lại sáng trưng, ánh đèn màu sáng ngọc. Đỗ Vân Tu có điểm không rõ, không biết là do bộ trang phục cùng trang sức đính kim cương trị giá hai trăm vạn của Liễu Nghệ quá chói mắt hay là do ánh mắt hắn thật sự cảm thấy quá chói.
"Thế nào vậy?" Liễu Nghệ vẫn đang nở nụ cười ngọt ngào, không lộ chút kẽ hở đối với fan cùng phóng viên, một bên giảm thấp thanh âm quan tâm hỏi Vân Tu.
"Có lẽ bị cameras...Chiếu tới có điểm hoa mắt."
Liễu Nghệ khẽ cười ra tiếng.
Hai người vốn là nam tuấn nữ tiếu*, đi cạnh như đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, thoạt nhìn hết sức đẹp mắt.
(*Nam tuấn tú, nữ xinh đẹp.)
Đặc biệt với vẻ thấp giọng thì thầm như bây giờ, tư thế càng có vẻ thân mật, nhất là không biết sau đó Vân Tu đã nói gì, khiến cho Liễu mỹ nhân cười đến hết sức thoải mái.
Nói không chừng hai người thật sự sẽ từ diễn phim mà sinh tình, có gian tình với nhau.
Xem ra Vân Tu rất biết cách khiến Liễu mỹ nhân vui vẻ nha. Không ít phóng viên đã muốn âm thầm chuẩn bị tốt ngày hôm sau sẽ đưa tin văn vẻ* này.
(*Trau chuốt: sâu xa là nói mấy ng pv này thêm mắm dặm muối, thêm từ văn chương, hoa mĩ tâng bốc tin tức này.)
"Bởi vì chúng ta là một trong những người có tên tuổi trong giới, cho nên mới phải bị cameras của bọn họ hết mực 'Yêu thương' ." Liễu Nghệ cười đi qua, tiếp tục thấp giọng nói chuyện với Đỗ Vân Tu, "Hảo hảo hưởng thụ loại 'Yêu thương' này đi. Dù sao tôi cũng được bọn họ 'Yêu thương' tròn ba năm rồi đó."
Đỗ Vân Tu lắc đầu cười cười: "Cảm thấy không bằng.... May mắn là tôi không phải mang đôi giày cao gót cao mười phân, hưởng thụ loại đãi ngộ đặc biệt này."
Hắn có thể hiểu được vì sao nữ minh tinh phải tìm một bạn nam nắm tay cùng bước đến buổi tiệc.
Ngoại trừ phải mang loại giày cao đến thế.
Mà ngay cả bộ váy dài tao nhã này, cũng chính là hung thủ khiến cho các nữ minh tinh có thể té bất cứ lúc nào.
Suốt dọc đường, Liễu Nghệ cũng có hai ba lần suýt dẫm lên bộ váy dạ hội. Nếu không phải mỗi lần đều giả bộ trấn định đỡ lấy hắn, ổn định thân người, chỉ sợ cũng rơi vào cảnh ngộ vô cùng thê thảm...
Đỗ Vân Tu đem lời này nói với Liễu Nghệ.
Liễu Nghệ cười, khen ngợi hắn tối nay thực hiện công việc hộ tống vô cùng tốt.*********
Đại khái là lâu lắm rồi không có chú ý đến giải Kim Bách.
Thời điểm tham dự lễ trao giải này, Đỗ Vân Tu cảm thấy thực cảm thán.
Giới giải trí thật sự thay đổi quá nhanh, mới ngắn ngủn mười mấy năm, lại giống như thương hải tang điền*.
(*Chỉ sự thay đổi lớn lao.)
Những ca khúc, phong cách trang điểm cùng trang phục lưu hành trước kia, hiện tại nhìn lại trông có chút quê mùa và khó coi, trước kia căn bản không nghĩ tới việc lại có một ngày mình được như thế này, hiện tại cũng có thể làm được những gì bản thân muốn, bắt đầu lại một cuộc sống mới.
Có mặt ngôi sao cùng nhân viên hậu trường, mỗi người đều mặc âu phục chói lọi, phong độ nhẹ nhàng, cảm giác ngồi đây được một đám đại biểu có địa vị cao trong giới giải trí... quan tâm đến nghệ danh của mình, Đỗ Vân Tu cảm thấy đặc biệt không chân thật.
Đây thật là cuộc sống mới của hắn, lại càng giống một hồi ảo cảnh đẹp đẽ...
Suốt lễ trao giải Kim Bách nữ MC tự mình dẫn dắt buổi lễ, giọng điệu trau chuốt, trôi chảy.
Kiếp trước hắn từng ăn nằm với nữ MC này, đối phương lúc ấy vẫn là một người mới, có chút ngây ngô, hiện tại mười năm đi qua, nơi khóe mắt còn có nếp nhăn, đã có hai đứa con, lại tôi luyện được vẻ trầm ổn mà trước đó cô vẫn chưa có.
Giải thưởng từng bước từng bước công bố.
Nữ MC biết rõ cách khống chế không khí, cao triều không ngừng, đám nghệ sĩ phía dưới cũng cười không ngớt. Sau đó mời vài ca sĩ nổi tiếng lên sân khấu biểu diễn. Đỗ Vân Tu vui sướng phát hiện, không ngờ lại là Bùi Thanh! Mặc dù Bùi Thanh đã mất đi một phần lạnh lùng như trước kia, nhưng vẫn giống như băng tuyết, mỗi lần nhìn thấy cũng khiến cho người ta nhịn không được mà thoáng sợ hãi than một tiếng trong lòng.
Liễu Nghệ không cần lo lắng, dễ dàng đạt được danh hiệu « Nữ diễn viên ưu tú nhất ».
Là do Lâm Huyên mới từ nước ngoài về tự mình trao cho cô, Lâm Huyên mặc bộ váy dài Giorgio Armani màu bạc, mái tóc uốn xoăn tùy ý xõa sau lưng, lộ ra vài phần tùy tính, bông tai xâu chuỗi vài hạt kim cương lấp lánh, xương quai xanh tinh xảo nhất thanh nhị sở** lộ ra, phi thường động lòng người, nhưng loại động lòng người này lại mang theo vài phần lãnh diễm.
(**Rõ ràng, rành mạch.)
Lâm Huyên mấy năm nay đều ở nước ngoài.
Cô đã không còn là một diễn viên trẻ tuổi mãi theo đuổi ánh huỳnh quang sân khấu như trước kia nữa, trở nên có khí chất hơn. Cũng nên, toàn thân giống như tăng thêm một tầng băng lãnh, từ xa đã phóng tới hàn khí cảnh cáo người khác chớ tới gần.
Sự nghiệp Liễu Nghệ hiện tại đang lên cao, trở thành một trong những nhân vật có tên tuổi trong showbiz.
Trang sức kim cương trị giá hai trăm vạn, khuôn mặt được trang điểm trở nên tinh xảo hoàn mỹ, lễ phục dạ hội đêm nay là do nhà thiết kế nổi tiếng người nước ngoài Irin Christian đặc biệt thiết kế theo yêu cầu của cô.Nhưng khi đứng cạnh Lâm Huyên, Đỗ Vân Tu cảm thấy Liễu Nghệ vẫn thiếu chút gì đó.
Có lẽ là khí chất... Loại lãnh lệ này của Lâm huyên, khí chất này Liễu Nghệ so ra vẫn không thể đọ bằng.
Tiếp đó là lúc công bố người đoạt giải thưởng « Người mới ưu tú nhất » .
Đỗ Vân Tu có điểm bồn chồn, với lời nói trước kia của Phong Cảnh, trong lòng hắn lại mơ hồ tràn ngập hi vọng...
Hắn nhìn nhìn Chử Phong, đồng thời Chử Phong cũng quay sang, mắt đối mắt với hắn, đôi mắt sáng như đuốc, người đối diện cười, chính là vẻ mặt phi thường tự tin.
Đỗ Vân Tu đột nhiên cảm thấy đáy lòng hiểu rõ điều gì rồi.
Phong Cảnh không biết khi nào đã tới.
Hắn không phải ngôi sao, nhưng lúc này cũng không thua kém gì với các siêu sao hồng bài, thắt lưng cân xứng cùng mái tóc dài đen bóng, lệ chí mê hoặc, cái loại khí chất yêu nghiệt này, không có một người nào, không có một ngôi sao, thần tượng nào có thể mang lại khí chất đến thế.
Chính là, vẻ mặt hiện tại của Phong Cảnh cũng không tốt lắm.
Đã không còn vẻ hung hăng, càn quấy như ngày xưa.
"Giải thưởng « Người mới ưu tú nhất » lần này không chiếm được..." Phong Cảnh vỗ vỗ vai Vân Tu.
Hắn đã dự liệu được phải nói thế nào, luyện tập cũng mấy lần, nhất là việc phải đem chuyện kia giải thích thế nào, nhưng khi trông thấy Vân Tu, nhìn thấy ánh mắt sáng bừng kia thì lời tới miệng rồi, lại mắc nghẹn giữa cổ, cảm thấy ngay cả việc nói ra cũng thực gian nan.
Đối phương vì bộ điện ảnh này mà bị tai nạn giao thông thiếu chút nữa là mất mạng.
Rõ ràng diễn xuất tốt như vậy, rõ ràng nhân khí cùng doanh thu phòng bán vé đều có! Vì cái gì? Vì cái gì!
... Lệ Duệ.
Trong một khắc, Phong Cảnh đột nhiên có điểm oán hận Lệ Duệ. (Hãy cứ thế, anh à~(≧▽≦)/~)
Hắn hẳn nên nói trước với Vân Tu, để cho đối phương có tâm lý chuẩn bị, không cần quá để ý đến giải thưởng này.
Nhưng hắn vừa mới mở miệng lại phát hiện chính mình không thể nói ra, khi đó là hắn khiến đối phương ôm hi vọng, thậm chí là hứa hẹn, hiện tại lại...
Vốn hắn tính vỗ vai an ủi Vân Tu. Kết quả ngược lại, biến thành Vân Tu vỗ bờ vai hắn.
"Không sao, đời này vẫn còn rất dài."
"Về sau còn rất nhiều cơ hội. Anh dạy tôi, đã đủ nhiều, có lẽ chính anh cũng không nhận ra điều đó, nhưng tôi biết, anh cải biến tôi rất nhiều, tiêu cực là không tốt. Dù gì bộ phim này cũng mang đến chút lợi ích cho tôi."
*********
Trên sân khấu, MC nói gì đó khiến cho đám nghệ sĩ phía dưới cười một trận.
Thế nhưng hai người lại không có tâm tư nhìn xem...
Bất tri bất giác, đã đến lúc trao giải « Người mới ưu tú nhất », người trao giải chính là ảnh đế Tạ Di.
Màn hình lớn chiếu đoạn phim nhựa của bốn người trong danh sách bình chọn, Tạ Di mở ra tờ danh sách trong phong thư.
"Lần này, 4 người trong danh sách đều có nhân khí rất cao." Nữ MC bắt đầu điểm thêm cho không khí náo nhiệt, "Thực sự là đáng lo lắng, nếu chỉ trao một cái, vậy fan hâm mộ của ba người kia có tức giận không đây."
"Đương nhiên không biết." Tạ Di tà khí cười cười, "Đúng là có fan hâm mộ ủng hộ, lại thêm đám nhân viên sau màn ảnh nỗ lực giúp đỡ, nhóm nghệ sĩ chúng ta mới có thể đi được xa như vậy. Cho nên vô luận có đạt được giải thưởng này hay không, bốn người họ cũng đã bỏ ra công sức, cố gắng của mình, các fan vẫn ủng hộ và xem trọng bọn họ, đúng hay không? !"
Lời nói Tạ Di lưu loát, vừa trau chuốt lại mang theo ý cổ động.
Lời này vừa nói ra, dãy ngồi của fan hâm mộ lập tức sáng lên từng phiến ánh huỳnh quang, lớn tiếng hô tên Tạ Di.
"Nếu là như vậy, chúng ta đây liền an tâm nghe Tạ Di tuyên bố giải « Người mới ưu tú nhất » năm nay là —— "
"Vân Tu!"
Nháy mắt khi Tạ Di đọc lên cái tên kia, âm nhạc liền thình lình vang lên.
Chử Phong ngồi dưới sân khấu ức chế không nổi kích động, Amanda lại hoan hô theo không thôi.
Ngoài hắn ra thì các nghệ sĩ khác cũng có phần kinh ngạc, họ cảm thấy người nhận giải chính là Vân Tu, vì cái gì mà Chử Phong bên này lại mang bộ dạng đứng lên tính nhận giải? ( )
Cùng lúc đó, Phong Cảnh cùng Vân Tu bên này liếc nhau một cái.
Hai người bọn họ loáng thoáng nghe được một cái tên, nhưng lại có điểm không dám khẳng định...
Trong lúc nhất thời hình thành thế cục có chút trái ngược.
Chử Phong vui mừng như vậy, mà người nhận giải chân chính —— Vân Tu, lại không hề có động tĩnh gì.
"Vân Tu, chúc mừng cậu!"
"Chúc mừng cậu đoạt giải « Người mới ưu tú nhất »!"
"Ha ha, còn ngồi ở đây làm gì? Nhanh chóng lên sân đấu lĩnh thưởng đi!"
Nghệ sĩ xung quanh hắn cũng lặng đi vài giây, sau đó xác định vừa rồi không có nghe lầm, cái tên xuất hiện trên màn hình lớn cũng không có sai, sôi nổi hướng Vân Tu chúc mừng.
"A? Tôi?" Vân Tu chỉ chỉ mình, vẫn là cảm thấy bất khả tư nghị* "Thật là tôi?"
(*Không thể nào ngờ dc.)
Hắn vốn không ôm nhiều hi vọng.
Nhưng hiện tại không ngờ người nhận giải lại là mình. Hắn mê mang nhìn Phong Cảnh một cái, Phong Cảnh cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn hắn. (Vk ck nhà nọ đang trong trạng thái đờ đẫn T^T)
Qua một giây, Phong Cảnh đột nhiên hung hăng ôm chặt lấy hắn, vài sợi tóc dài dính trên mặt Vân Tu.
Hắn nghe thấy thanh âm khó kìm nén vui sướng của Phong Cảnh: "Đừng nghĩ gì nữa! Nhanh chóng lên sân đấu nhận giải!!!"
*********************