Truyền Thuyết Naruko

Chương 34-35: sau nhiệm vụ (1+2)




Trước giờ mình vẫn không thích những nỗ lực mà Naruto bảo vệ Sakura mà cô ấy cũng không hề hay biết nên mình viết đoạn này cho thỏa nỗi lòng.

----------------------------------------------------------0+0----------------------------------------------------------------

Ba ngày sau - trên tầng thượng của bệnh viện tại Konoha

" AAAAaaaa!!!  thật thoải mái! Cứ tưởng là sẽ bị nghẹn chết ở trong phòng bệnh cơ! " Một thiếu niên chạy nhảy ồn ào như một kẻ tâm thần vừa trốn trại.

" Oni - chan nếu anh còn tiếp tục ồn ào làm phiền người khác chúng ta trở lại phòng bệnh nhé và đừng mong có cơ hội ra ngoài hít thở không khí. " Naruko thấy anh trai như vậy không khỏi nở nụ cười vô hại nói

" Vâng! " Naruko không khỏi rùng mình nghĩ mỗi lần Naruko cười vô hại như vậy nếu cậu mà chống đối thì cuộc sống sau này của cậu sẽ rất thảm. Naruto nằm bệt xuống đất, nhắm mắt lại cảm nhận sự ấm áp từ ánh nắng mặt trời.

" Naruko nằm xuống đây dễ chịu lắm đó! " Naruto vẫn nhắm mắt tay vỗ vị trí bên cạnh cậu vừa nói.

" Hazzz! " Naruko thấy anh trai mình trẻ con như vậy không khỏi thở dài, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nằm xuống vị trí Naruto đã chỉ, nhắm mắt lại hít sâu một hơi Naruko nghĩ như vậy cũng không tệ.

"ZZZzzz! " Bên cạnh truyền đến tiếng ngáy của Naruto, Naruko không khỏi cảm thán ngủ nhanh thật, rồi cô cũng nhắm mắt lại và ngủ thiếp đi.

Không bao lâu Naruko bị đánh thức bởi hai vị khách không mời mà tới, nhìn thấy anh trai vẫn ngủ ngon lành Naruko không khỏi khinh bỉ nghĩ là một ninja tính cảnh giác một chút cũng không có. Cô lại nhắm mắt ngủ tiếp cô cũng chẳng muốn quan tâm hai vị khách này.

" Hai người này đúng là vô tư thật đó! " Sakura nói với Sasuke nhưng trong tâm cô nghĩ cảm ơn hai người nhé cũng nhờ hai người mà tôi có thể đi riêng với Sasuke lâu như vậy đó. Còn Sasuke nhìn hai người đang nằm dưới đất bằng ánh mắt phức tạp.

" Hừ! Chúng ta tìm bọn họ khắp nơi hai người này lại nhàn nhã ở đây ngủ nướng. " Sasuke cáu kỉnh nói

" À! Sasuke này! " Sakura nhìn ngang ngó dọc không thấy ai chỉ có hai người đang ngủ say như chết mới xấu hổ nói

" việc gì? " Sasuke bất mãn trả lời cậu không thích thái độ đó của bọn con gái mỗi lần như thế lại xảy ra việc phiền phức.

" Cảm ơn cậu nhé! " Sakura đỏ mặt nói

" Về việc gì? " Sasuke nghi hoặc trả lời

" Vì đã cứu mình! " Nói đến đây Sakura lấy tay che hai má đỏ bừng của mình lại trong đầu không ngừng la hét mình nói rồi! Mình nói được rồi! Sanada!!

" Cậu không cần cảm ơn mình đâu!  Nếu cậu muốn cảm ơn hãy cảm ơn Naruto và Naruko hai cậu ấy mới là người cứu cậu. " Sasuke nắm chặt tay nói, đúng vậy cậu vẫn còn quá yếu cậu vẫn chưa đủ mạnh để đánh bại con quái vật kia nếu không có Naruto và Naruko Sakura sẽ chết. Nếu lúc đó cậu có thể khống chế ấn chú thì chắc mọi chuyện sẽ khác Sasuke không khỏi vô thức sờ ấn chú trên cổ mình. Vừa lúc Sakura quay lại nhìn hai người đang ngủ ngon lành ở dưới đất không để ý động tác nhỏ của Sasuke.

" Sasuke thật là cậu không cần khiêm tốn đâu! Naruko có lẽ mình không biết nhưng Naruto thì làm sao có thể. " Sakura cười nói như thể Sasuke vừa kể cho cậu ta một chuyện đáng buồn cười vậy. Sasuke nghe vậy nhăn mày định phản bác không ngờ có người còn nhanh hơn cả cậu nữa.

" Tôi thay oni - chan cảm thấy không đáng khi cứu cô. " Naruko từ từ ngồi dậy giọng cô mang rõ sự tức giận, đối thoại của Sakura và Sasuke Naruko đã nghe thấy hết không sót một chữ nào đồng thời Naruko cảm thấy vô cùng tức giận và bất bình thay cho anh trai của mình.

" Sao cậu lại giả vờ ngủ nghe trộm chúng tôi nói chuyện. " Sakura giật mình khi thấy Naruko ngồi dậy nhưng ngay lập tức Sakura cảm thấy vô cùng tức giận và xấu hổ chỉ trích Naruko

" Nó tự đập vào tai tôi thôi! Hai người vừa bước lên đây tôi đã tỉnh dậy rồi chỉ là tôi lười phản ứng với hai người nên mới không dậy mà ngủ tiếp thôi. Đừng nghĩ tôi giống anh trai một chút cảnh giác cũng không có. " vừa nói Naruko không khỏi quay sang nhìn cậu anh trai vẫn đang say giấc nồng bên cạnh.

" Cái gì chứ! À mà cô nói không đáng là ý gì hả? " Sakura tức giận hỏi càng nghĩ Sakura càng cảm thấy Naruko đáng ghét.

" Cô có biết rằng Oni - chan đã liều cả mạng sống của mình để cứu cô không? Cô có biết rằng Oni - chan đã có bao nhiêu vết thương trên cơ thể cũng vì cứu cô không? Cô có biết rằng dù cơ thể Oni - chan không cử động được anh ấy vẫn cố lết người để chiến đấu cứu cô không? Không cô không biết cô chưa bao giờ muốn biết Oni - chan đã làm những điều gì vì cô. " Càng nói Naruko càng nhớ về tình cảnh lúc đó khiến cô càng tức giận

" Xin lỗi! Mình đã không biết những điều đó. " Sakura nghe vậy không khỏi cảm thấy đuối lý và áy náy Naruto đã vì cô mà bị thương nặng như vậy mà cô lại không tin tưởng vào thực lực và sự nỗ lực kiên trì của cậu ấy, càng nghĩ Sakura càng cảm thấy xấu hổ về cách nghĩ chủ quan của mình với Naruto.

" Điều cô không biết còn nhiều hơn thế nữa! " Naruko thấy ra được sự áy náy và sự thành khẩn của Sakura trong lời xin lỗi điều đó làm cơn giận của cô giảm phân nửa. Naruko thở dài cô biết người dân Konoha vẫn chưa nhìn vào sự nỗ lực của anh trai cô họ luôn nhìn vào những sai lầm yếu kém ngày xưa, Sakura cũng đâu phải ngoại lệ cũng chỉ vì Sakura là đồng đội của anh trai mình nên cô mới mong muốn rằng Sakura sẽ công nhận anh trai cô.

" Có việc gì vậy? " Naruto từ từ ngồi dậy cậu xoa ánh mắt vẫn còn mơ ngủ của mình, ngơ ngác hỏi ba người đang đứng phía trên.

" Không có gì đâu! Chúng em chỉ hàn huyên với nhau một chút thôi mà. "Naruko không muốn mọi chuyện trở nên phức tạp, nên cô đành nói đại khái, đây không phải nói dối nha đúng là bọn cô đang nói chuyện nhưng cô chỉ chưa nói với anh trai là nói chuyện về việc gì thôi vậy chưa phải là nói dối nha! Naruko nghĩ.

" Naruto này! " Sakura gọi Naruto hình như cô ấy đã quyết định điều gì đó

" Sakura cậu gọi mình có việc gì không? " Naruto hí hửng trả lời trong đầu không ngừng vang lên Sakura bắt chuyện với mình Sakura bắt chuyện với mình.

" Cảm ơn cậu vì đã cứu mình! " Sakura cúi người cảm ơn Naruto, thấy Sakura như vậy Naruto không khỏi liên tục xua ta nói

" Sakura không cần cảm ơn đâu! Không có gì to tát đâu! " Vừa nói Naruto vừa cười hề hề như nhận được bảo vậy. Đột nhiên Naruto nghĩ đến cái gì cậu lập tức bổ sung lời nói của mình với Sakura

" Nếu cậu muốn cảm ơn thì hẹn hò với mình nhé! "

" Không xin cảm ơn vì lời mời của cậu. " Sakura nghiêm nghị trả lời

" không phải chứ! " Naruto ỉu xìu ngã xuống,cậu ngồi bệt xuống mặt đất thấy phản ứng của Naruto như vậy ba người không khỏi cười vang đặc biệt là Naruko cô cười run rẩy cả người thậm chí một tí nữa là cô ngã.

" Đúng rồi! bọn mình đến tìm hai cậu là vì ngài đệ tam muốn gặp những thành viên đội 7 và cả Naruko vì trận chiến với  Genin làng cát ở khu rừng phía tây. " Sasuke đột nhiên nhớ đến mục đích của cậu khi đến đây nên cậu lập tức nói

" Sao cậu không nói sớm nhanh đi thôi không nên để ngài đệ tam chờ lâu. " Nghe vậy Naruko lập tức đỡ anh trai đang ngồi dưới đất lên kéo đi rồi giục Sasuke và Sakura cùng đi.

Thế là bốn người cùng nhau đi đến văn phòng của Hokage.

++++++++++++++++++++++++0-0++++++++++++++++++++++++++++++++

Chương sau sẽ giải đáp nhiều thắc mắc của mọi người trong kế hoạch của Naruko trong khi thi hành nhiệm vụ ở làng Zanbaka