Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi

Chương 29: Cũng Chỉ Là Nô Tài




“Kỳ phu nhân đã từng là một sủng cơ của Tát Khắc Tốn điện hạ ở đại điện Kaloka bị ám sát, chuyện hôm nay đã chấn kinh toàn cầu rồi, tiểu thư Nam Hi là vật phẩm đấu giá của buổi đấu giá, có tin đồn...” Tuyết Lỵ nói đến đây, hơi dừng lại, ngay sau đó nghiêng mắt nhìn dọc theo giường Thất Dạ nằm liếc một cái, lại khoan thai mà nói: “Lúc đó thiểu thư Nam Hi đã bị để lên bàn đấu giá, mà bảo an tìm được chỗ của cô ấy, cách nơi sát hại Kỳ phu nhân rất gần. Có người hoài nghi, cô ấy cùng cái chết của Kỳ phu nhân có liên quan.”

“Trợi ạ, quản gia Mạc Nại, vậy thương tướng đem tiểu thư Nam Hi về không phải rất nguy hiểm sao?” Tuyết Lỵ bị sợ đưa tay bưng kín cái miệng anh đào nhỏ nhắn, hai con mắt to dọc theo mặt mũi của Thất Dạ nhanh như chớp chuyển một cái, nói thầm nho nhỏ: “ Hôm nay Tát Khắc Tốn điện hạ tới thượng tướng phủ, có phải hay không muốn hỏi tội thượng tướng? Nếu Tát Khắc Tốn điện hạ là hướng về phía Nam Hi tiểu thư mà đến, thượng tướng sẽ đem cô ấy giao cho Tát Khắc Tốn điện hạ xử trí sao?”

“Tuyết Lỵ, những chuyện này không phải chuyện cô nên tò mò.” Thần sắc Mạc Nại lạnh nhạt, đưa tay vì Thất Dạ hơi nhấc lên cái mền đặt lên bả vai của cô, nói: “Đồ xử lý tốt rồi liền đi đi.”

“Dạ.” Tuyết Lỵ không dám nhiều lời, vội vàng thu thập một tí, theo Mạc Nại rời đi.

Âm thanh đóng cửa vừa vang lên, mắt Thất Dạ vốn đang nhắm lại liền nhanh chóng mở ra. Lông mi cô giống như lông vũ nhẹ nhàng run run, lòng bàn tay dọc theo mép giường đè một cái, lật người liền ngồi dậy.

Trong đầu không ngừng vang lên lời của quản gia Mạc Nại cùng Tuyết Lỵ.

Cô rất rõ ràng, mình chính là “tiểu thư Nam Hi” trong miệng quản gia Mạc lại cùng Tuyết Lỵ, mà người đàn ông goi là Tát Khắc Tốn điện hạ, cùng lấy Gia Mậu, Tư Á làm trung tâm, thế lực của hoàng tử Phí Nhĩ Lạc là một phe đối lập. Lúc này nếu Tất Khắc Tốn vì sủng cơ của hắn bị ám sát mà tìm tới cửa, như vậy hung thủ Gia Mậu vì tự vệ mà đem tội danh đổ hết lên người cô, tuyệt đối có khả năng.

Người không vì mình, trời tru đất diệt, cho dù là vợ chồng, tai vạ đến nơi tự mình còn phải bay đi, huống chi cô chỉ là một nô tì được Gia mậu mua mà thôi.

Nếu như cô rơi vào trong tay Tát Khắc Tốn, sẽ bị giày vò như thế nào đến chết đây?

Gia Mâu tàn bạo như thế nào cô rất rõ ràng, về phần làm đối thủ của anh ta, Tát Khắc Tốn có thể cùng Phí Nhĩ Lạc là thế chân vạc, há lại là nhân vật đợn giản? Chỉ sợ, hắn ác độc không thua Gia mậu, thậm chí hơn chứ không kém.

Chỉ sợ đến lúc đó, so với hiện tại cô có thể sống không bằng chết.

Cô, nhất định phải chạy đi trước khi Gia Mâu giao cô cho Tát Khắc Tốn.

Nước đường truyền vào người, thể lực cô khôi phục không ít, hành động lúc này, thật sự không phải là vấn đề gì lớn.

Xích bàn chân dẫm lên mặt đất, lòng bàn chân lại ấm áp. Thì ra, phòng ngủ trải một tấm thảm to như vậy, hướng ra tận cửa phòng.

Thất Dạ nìn thở, nhìn vòng quanh một chút, đầu hướng phía nơi nào đó gần cửa sổ nhìn lướt ra ngoài.

Bởi vì sợ độ cao, cô không dám đến quá gần cửa sổ, nhưng thấy rõ quang cảnh phía ngoài.

Đó là một đình viện thiết kế làm chủ trang viên, cây cối hoa cỏ bốn phía phong phú, đường nhỏ không ít, nếu không quen thuốc rất dễ lạc đường. Bất quá, đây cũng là một điều tốt, nơi ấy lớn, cây cối nhiều, dễ dàng ẩn thân, không bị phát hiện.

Cô vạch ra môi mỏng, ánh mắt ngưng tụ, chủ ý quyết định, liền nhanh tróng đi tới kéo cửa phòng ra.

Bước chân chưa kịp bước ra ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn, trong nháy mắt trầm xuống.

Trước mắt, hai bóng dáng thon dài cao gầy dừng chân, khuôn mặt người đàn ông tuấn mĩ đẹp trai tà mị hiện ra trước mắt.