Quay lại thời điểm ngày 15/6, hơn 1 tuần sau vụ án liên quan tới công dân Vrahta tại khu Biệt thự phía Tây.
Ngài Sở trưởng sở cảnh sát vươn vai, chuẩn bị rời cơ quan về nhà. Vụ án công dân Vrahta, hắn đã giao cho quân mình đi truy tìm đúng như những gì thầy Thạo, tay pháp y ấy, miêu tả.
Công dân Phú Sơn Đảo, tuổi trung niên, sở hữu một thanh kiếm.
Ngài Sở trưởng biết, có tìm đến Tết cũng không ra một đối tượng như vậy. Tay Thạo ấy chỉ toàn nói linh tinh. Nhưng ngài cố tình ra vẻ rằng mình tin răm rắp vào những lời hắn nói.
“Cấp trên cần một lời báo cáo”. Đó là cách duy nhất để hắn báo cáo về tiến độ công việc. Bởi vụ ám sát này, mắt mù cũng nhìn ra có liên quan tới cao tầng. Có lẽ là liên quan tới 2 quốc gia, cũng có thể dây dưa tới cả Tam Đại Gia tộc.
Chuyện của cao tầng, để cao tầng lo đi. Hắn chỉ là một con tốt nhỏ, không dám chen vào cuộc chiến của những con Xe, con Hậu.
Vụ án này, cứ nhập nhằng cho qua rồi nói là bế tắc.
Đúng lúc này, chuông điện thoại reo.
Thầy Thạo đang làm tại Viện Pháp y. Thầy có những sở thích rất kì quặc. Thầy từng làm một luận án về sự khác biệt giữa các loại khói thuốc lào, thuốc lá, và xì gà. Thầy nghiên cứu về các loại đất nông nghiệp, đất đá vôi, đất đỏ. Thầy không hề quan tâm tới thiên văn, hay chính trị. Thầy chỉ đam mê phá án.
5 giờ chiều ngày 15/6, khi các đồng nghiệp chuẩn bị ra về, thầy còn đang miệt mài dùng roi quất liên tiếp vào một cái xác chết.
- Há há! Này cậu, cậu nhìn xem! 8 tiếng nữa, chúng ta sẽ biết được những dấu roi trên cái xác này sẽ trở nên như thế nào, từ đó, ta có thể biết được, nạn nhân bị đánh lúc còn sống, hay khi đã chết. Bằng chứng quan trọng đấy!
Bỗng chuông điện thoại reo. Là ngài Sở trưởng.
- Alo! Chào ngài. Ngài có vụ án gì lý thú cần nhờ tới tôi sao?
- …
- À! Tôi đã bảo mà. Phát hiện ra tên người Phú Sơn mang theo kiếm? Tôi nói không có sai mà!
Cúp máy.
Thầy quay sang cậu trợ tá.
- Cậu thấy chưa? Tôi đã bảo hắn chắc chắn ẩn núp trong khu biệt thự phía Tây. Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất mà.
Cậu trợ tá nhún vai, mặc kệ thầy với thú vui quái dị của thầy. Cậu chỉ là nhân viên pháp y, làm công ăn lương, giờ cậu phải về với vợ con.
Takezawa là một kẻ thật thảm, rất thảm. Sinh ra trong một Đại Gia tộc Kiếm Thuật đã suy tàn tại Phú Sơn Đảo, hắn được đào tạo Kiếm Pháp vô cùng bài bản, còn được thừa kế thanh kiếm gia truyền.
Hiunken. Hỉ Vận Kiếm. Thanh kiếm được truyền lưu suốt 300 năm nay của dòng họ Itou. Một trong 13 thanh Thần Kiếm trong truyền thuyết của Phú Sơn Đảo, tương đương với Cực Phẩm Bảo Vật của Đại Nam.
Kiếm tên là Hỉ Vận, nhưng từ khi sở hữu nó, dòng họ Itou ngày càng sa sút. Các đời tộc trưởng của Itou càng gặp xui xẻo thấu trời, cuối cùng chết một cách lãng nhách. Nhớ ngày nào, Itou Nhất Tộc phong vân một cõi, có thể sánh ngang với Kumo Nhất tộc. Đến đời Takezawa, Itou Nhất Tộc đã tàn mạt tới không thể thảm hơn.
Tộc trưởng Tộc Kumo ngày nay, đã trở thành một Chí Tôn Cường giả.
Tộc trưởng tộc Itou, Takezawa chơi cổ phiếu, bị thua trắng. Hắn bị chủ nợ truy sát quá nhiều, phải lưu lạc tới Đại Nam.
Đời hắn đã gặp quá nhiều thất bại, nhưng hắn không vì thế mà từ bỏ Hỉ Vận Kiếm. Thanh kiếm này, trước lúc lâm chung, cha hắn đã dặn hắn phải giữ gìn.
Không phải bởi vì nó mang lại vận rủi mà có thể bỏ rơi nó. Cũng không phải bởi nó là 1 trong 13 Thần Kiếm mà giữ gìn nó.
Người Phú Sơn, không bao giờ vứt bỏ thanh kiếm của mình. Ngược lại, thanh kiếm cũng sẽ không bao giờ phản bội người Phú Sơn.
Kiếm Khách dựa vào Kiếm mà sống, Kiếm dựa vào Kiếm Khách mà tung hoành. Dù thanh kiếm có tệ hại tới mức nào, người Phú Sơn cũng tin vào nó hơn cả chính thân nhân của mình.
Những ngày đầu tại Đại Nam thật khốn khổ. Thất nghiệp, cháy nhà, tai nạn, bị cướp,..., hơn 20 năm qua, Takezawa cũng không biết mình đã sinh tồn như thế nào. Đã có lúc, hắn chỉ còn lại một manh chiếu và một cái quần đùi, và thanh kiếm.
Đã có người hỏi mua hắn thanh kiếm này với giá 1000 hào, hắn không bán. Rốt cuộc, bị người ta nổi sát tâm, muốn giết người cướp của.
Hắn trốn chạy tới Hải Thành này, hoang mang không biết đi đâu về đâu, nằm vật vã bên vỉa hè. May mắn làm sao, hắn được một ông già tốt bụng giàu có cứu mạng.
Ông cụ là một quan chức đã về hưu, con cháu làm việc xa, chỉ một mình ông sống tại căn biệt thự khu phía Tây. Ông có thú vui sưu tập kiếm, biết hắn là Kiếm Khách của Phú Sơn, mới nhờ hắn ở lại làm nghề thẩm định kiếm cho mình. Lương cao, nhàn hạ, lại có chỗ ăn chỗ ở, hắn bỗng cảm giác, đời mình như đã khổ tận cam lai.
Ai ngờ đời là thế, ngày 15 tháng 6 năm 6011, ông cụ nhân lúc vắng nhà, tò mò xem trộm thanh kiếm của hắn, bất chợt hắn trở về, ông cụ lóng nga lóng ngóng, ngã ra sàn, rốt cuộc bị thanh Hỉ Vận Kiếm đâm chết.
Gia nhân bước vào, chỉ thấy Takezawa và xác ông cụ nằm trong một vũng máu, kêu ầm lên, gọi cho cảnh sát.
Cảnh sát tới, hắn cố gắng giải thích rằng đây chỉ là tai nạn, nhưng họ còn đang truy tìm một tên hung thủ người Phú Sơn, tuổi đã trung niên, biết Kiếm Pháp, lại đang ẩn náu ở khu biệt thự phía Tây, đã gây ra vụ án cũng trong khu này một tuần trước.
Miêu tả một hồi, Takezawa bỗng thấy kẻ đó sao giống mình tới vậy, hắn hoảng hồn, vung kiếm chém bị thương đám cảnh sát, rồi tháo chạy.
Đó cũng là lúc ngài Sở trưởng nhận được điện thoại.
Toàn bộ lực lượng cảnh sát đều phát truy nã hắn. Giờ thì hắn là nghi phạm giết 2 mạng người rồi.
Oan này ai thấu! Trong cơn hoảng loạn, hắn chui xuống ống cống, nhằm tạm lánh một hồi.
Ai ngờ, dưới ống cống này, lại là cả một hệ thống cống ngầm hoành tráng.
Vậy là, hành trình của Takezawa dưới cống ngầm bắt đầu.