Thiên Mệnh Khả Biến

Chương 600: Chương đặc biệt Q&A với tác giả




Để kỉ niệm Thiên Mệnh Khả Biến đạt mốc 1 triệu chữ (hết chương này là 1 triệu chữ) và tròn 600 chương, tác giả Hắc Long tổ chức Q&A và đã nhận được khá nhiều câu hỏi từ mọi người. Các câu hỏi tương tự nhau sẽ được gộp lại để trả lời 1 lượt. Đây sẽ là chương trả lời nhé.

Q: Tác bao nhiêu tuổi?

A: 25. Còn khá trẻ để bắt trend nhỉ? Nhưng chắc cũng sắp già. Nhiều lúc ta ước ta đặt bút viết sớm hơn, mà thực ra ta cũng bắt đầu viết TMKB từ năm 22 tuổi, nhưng sớm hơn nữa thì sẽ có nhiều thời gian và sức lực hơn. Bù lại, viết truyện ở độ tuổi hơi lớn 1 chút thì cách nhìn nhận vấn đề sẽ toàn diện hơn 1 chút, trải nghiệm cũng nhiều hơn.

Q: Điều gì khiến tác quyết định viết bộ truyện này? Lý do nào khiến tác đi vào con đường viết lách?

A: Thôi thúc từ bản thân chăng? Nếu bạn chỉ học, đi làm, kiếm tiền, lấy vợ con, tiêu tiền, lo lắng đủ thứ việc, rồi chết, cuối cùng bạn cũng chẳng để lại gì mang dấu ấn của mình. Có lẽ đó là điều khiến ta lo sợ từ những năm 15 tuổi. Ta không thích chỉ tan biến đi và không để lại chút di sản gì. Hoặc nghĩ rộng ra thì, ta là di sản của cha mẹ, mà cha mẹ ta vì thời thế không cho phép mà không để lại nhiều di sản gì ngoài ta và anh trai, nên ta muốn tạo ra nhiều di sản hơn chăng?

Một phần nữa có lẽ vì sự dồn nén cảm xúc và khao khát muốn được giải tỏa. Ta viết câu chuyện này trước hết là cho chính bản thân ta, rồi sau đó là cho tất cả mọi người muốn đọc.

Còn vì sao lựa chọn làm tác giả mà không phải những cái đam mê khác, chắc là vì ta thích kể chuyện. Từ nhỏ ta đã đọc rất nhiều sách văn học, rồi tiểu thuyết, rồi truyện tranh này nọ. Tới khi lên cấp 2 đọc One Piece và cảm động đoạn mẹ thằng Usopp quá, nên mới nghĩ rằng à truyện tranh cũng có giá trị của nó chứ không phải là rác rưởi như mọi người vẫn nghĩ. Nhưng mà vẽ truyện tranh tốn quá nhiều thời gian và không khả thi, nên viết truyện chữ sẽ dễ dàng hơn.

Q: Tác sinh ra ở đâu?

A: Ta sinh ra ở Hải Phòng, nhưng gốc miền Trung, đang làm việc ở Hà Nội. Nói chung là ta cũng tiếp xúc qua với nhiều loại văn hóa vùng miền, cũng từng vào Sài Gòn nữa. Ngày bé rất thích đọc văn của Nguyễn Nhật Ánh, nên thỉnh thoảng ta rất hay đá vào nhiều từ ngữ miền Nam như “vô”, “tụi bay”, “đó”,…v.v.

Hải Thành chắc là 1 phiên bản rộng lớn hơn, hiện đại hơn và cũng đẫm máu hơn của Hải Phòng chăng.

Q: Tác lên ý tưởng TMKB như thế nào?

A: Ta nghĩ ý tưởng là thứ phải được tích lũy theo thời gian. Ý tưởng chính của TMKB thì rất nhanh là có thôi: 1 thằng thiên tài luôn nghĩ mình là người bình thường, và đi bón hành cho đối thủ mà vẫn nghĩ đấy là nhờ nỗ lực. Nhưng các ý tưởng con để xây dựng xung quanh ý tưởng chính rất đơn giản đó để bồi đắp nên cả 1 thế giới và cả 1 nhân sinh quan thì cần tích lũy từ rất lâu và đợi tới lúc chín muồi bộc phát ra để trở thành những ý tưởng hoàn chỉnh.

Việc sử dụng các môn học làm hệ thống tu luyện khá là độc đáo, nên ta đã sử dụng ý tưởng này. Sau đó, nhắc tới việc học, lại phải nhắc tới thư viện, sách, kiến thức. Vậy là ta đã tạo ra 1 khái niệm gọi là Đại Thư viện. Sau đó sẽ nghĩ cách làm sao để từ các môn học biến thành các loại năng lực. Kế đó là tạo ra 1 thế giới có phân chia thế lực. Nhân vật chính là 1 kẻ sinh ra đã có mọi thứ, vậy thì gia thế phải khủng. Vậy là ta để hắn làm Vương tử của Đại Nam, và Đại Nam sẽ là 1 trong 3 Đế quốc lớn nhất thế giới. Trị vì Đại Nam sẽ là 1 gia tộc hùng mạnh, thế là ta tạo ra Vương tộc. Vương tộc mang dòng máu của Rồng, là hậu duệ của Rồng, và Rồng trong vũ trụ này nên có chút khác biệt so với Rồng thông thường. Vậy là ta để cho loài Rồng có trí tuệ rất cao nhưng lại vô cảm và tàn nhẫn. Vương tộc cũng vậy. Thế là nhân vật chính mang rất nhiều những đặc điểm đó. Cậu ta không hoàn hảo.

Các tuyến nhân vật sau đó ra đời bao gồm Vương Vũ Hoành, Vương Minh Quang, và Hoàng Bích Thanh. Ban đầu đây chỉ là câu chuyện song tuyến giữa Vương Vũ Hoành và Vương Thành Văn, 2 thái cực đối lập nhau về mọi thứ. Nhưng rồi Vương Minh Quang ra đời như 1 cầu nối giữa 2 tuyến nhân vật này. Và thế là TMKB trở thành 1 câu chuyện với 3 tuyến truyện chính.

Các ý tưởng khác thú vị thì theo ta các bạn nên nghe đài, đọc báo, xem video, đọc sách, hoặc tham khảo từ đời thực. Có rất nhiều điều thú vị mà chỉ cần sửa đổi 1 chút, cường điệu hóa 1 chút, là sẽ thành ý tưởng hay để cho vào truyện. Đây là 1 quá trình dài hơi và cần không ngừng tích lũy.

Q: Tác có từng thấy mệt mỏi khi viết truyện chưa? Tác đã từng bị bí chưa? Bí quyết nào để vượt qua những lúc bí? Có khó khăn nào khiến tác nghĩ tới chuyện drop không? Bí quyết nào để không drop truyện giữa chừng?…v.v?

A: Bí quyết của ta nhé? Ta viết truyện mà chưa bao giờ có tư tưởng “drop” trong đầu. Đó là sự khác biệt lớn nhất giữa ta và phần còn lại, ta nghĩ vậy. Ta viết truyện là ĐỂ hoàn thành câu chuyện, và ta SẼ hoàn thành nó. Không có gì ép buộc ta phải vậy, nên ta viết truyện 1 cách vô cùng tự nguyện. Ta chưa từng hiểu tại sao mọi người lại đẻ ra khái niệm “drop” làm gì. Ta không hứng lên rồi viết, rồi hết hứng thì bỏ đấy không viết nữa. Vì hoàn thành truyện đối với ta là một điều ĐƯƠNG NHIÊN, nên dù hứng hay không hứng, ta đều vẫn tiếp tục viết, chương này nối tiếp chương kia cho tới chương cuối cùng.

1 phần ta biết vì sao các bạn lại drop truyện, là vì khi đăng truyện lên thì phản hồi từ độc giả không được như mong muốn. Nhiều lời chê bai, nhiều người bắt lỗi. Đây là điều có thể thông cảm. Chẳng ai thích truyện của mình bị chê quá nhiều cả. TMKB thì may mắn không bị chê những ngày đầu, mà toàn là đánh giá tích cực, nên ta nghĩ đây cũng là lý do khiến ta kiên trì được tới cùng. Vậy thì làm sao để ít bị chê? Ta nghĩ mỗi khi muốn ra 1 tác phẩm nào, các bạn nên đầu tư thật kĩ lưỡng và trau chuốt cho nó tới mức khá hoàn thiện, để tung câu chuyện ấy ra cho mọi người. Hãy lên đầy đủ hệ thống ý tưởng, thế giới, nhân vật, mục đích truyền tải, thông điệp truyền tải, …v.v. Đừng chỉ xây dựng qua loa đoạn đầu rồi đến khi hết ý tưởng thì bỏ đấy, hoặc chỉ có đầu chỉ có cuối mà đoạn giữa lại không biết xử lý ra sao.

Và tới đây ta lại nghĩ tới khó khăn lớn nhất ta từng gặp khi viết TMKB. Đó chính là nghĩ được đoạn đầu, nghĩ được cái kết, mà đoạn giữa lại không biết xử lý thế nào. Làm sao để nối đoạn đầu với đoạn kết? Đây chính là khó khăn khiến ta bị “bí” (hay còn gọi là writer block) nhất. Bí quyết của ta khi gặp vấn đề này, là bỏ đó, ra ngoài chơi, gặp bạn bè, đi du lịch, thăm chùa chiền, xem tivi, đọc sách. Cách giải quyết sẽ tới vào 1 ngày đẹp trời. Và hãy luôn định hướng sẵn cho mình 1 con đường, bạn có thể đi chệch con đường đó 1 chút, nhưng hãy biết cách quay trở lại, như vậy bạn sẽ không bị lạc lối.

1 trong cách ma đạo của ta để thoát khỏi trạng thái bí, chính là cho phép mình sáng tạo giữa đường, đưa thêm 1 số yếu tố mới vào để giải quyết cái bế tắc đang gặp phải. Nhưng ta luôn định hướng giải quyết những yếu tố mới đó ở các arc sau. (Ví dụ đơn giản nhé, nếu nv của bạn gặp nguy hiểm mà bạn không nghĩ ra cách cứu nv đó, bạn có thể giới thiệu thêm 1 nv bí ẩn chưa từng xuất hiện để cứu nguy cho nv chính, nhưng nhớ là hãy giải thích nv mới đó là ai, có ý nghĩa gì và vai trò gì trong các arc sau nhé).

Còn về vấn đề bị nhận những lời chê, thỉnh thoảng TMKB cũng bị chê, nhưng cá nhân ta thì ta lựa chọn việc bỏ qua nó. Coi như không nghe thấy. Nhiều người nói rằng “lời chê là lời phản hồi giúp ta tiến bộ”, nhưng ta thì thấy tiến bộ thì chả thấy đâu, chỉ thấy mình nản chí rồi drop truyện. Khi bạn đã chuẩn bị kĩ lưỡng cho câu chuyện của mình, hãy luôn luôn tin tưởng tuyệt đối vào thứ bạn đã chuẩn bị. Câu chuyện sẽ bộc lộ hết cái hay của nó nếu bạn đủ kiên trì. Độc giả rồi sẽ tìm tới bạn.

Giai đoạn nản nhất của ta, có lẽ là 3 tháng đầu khi đăng TMKB. Tương tác khá ít. Ít người vào đọc. Dù những người đọc đều đánh giá rất cao, nhưng lại không đủ để lôi kéo thêm nhiều người khác vào đọc. Khi số lượng người đọc và số lượng đánh giá tăng cao, và số chương cũng ngày càng dài giúp bộc lộ nhiều hơn về tầm vóc và giá trị thực sự của TMKB, thì độ tự tin của tác giả cũng tăng cao theo. Vậy nên nhân dịp này, tác cũng nhiệt liệt đề nghị mọi người tích cực tham gia bình luận, trao đổi, và tích cực chia sẻ rộng rãi truyện cho nhiều bạn khác biết tới. Hãy để mọi người cùng thưởng thức bộ truyện mà mình cũng yêu thích.

Q: Trong suốt quá trình sáng tác, tác có gì tâm đắc nhất về bộ truyện?

A: Nhiều lắm. Bản thân việc đủ động lực để bắt đầu viết những dòng chữ đầu tiên (về thầy Thường nhỉ? Ta vẫn nhớ mà) đã là sự tâm đắc lớn nhất rồi.

Những tâm đắc khác ư? Xây dựng được những tuyến nhân vật thú vị, mà trước khi viết chính ta cũng không nghĩ mình sẽ đủ sức tạo nên 1 nhân sinh quan kì diệu tới vậy. Hầu như mọi tuyến nhân vật ta đều yêu thích. Nhiều độc giả cũng nói họ thích Vương Minh Quang, thích Vương Thành Văn, thích Hoàng Bích Thanh, thích Phạm Phương Linh, thích Nguyễn Hồng Vân, thích Takezawa, thích Phạm Viết Phương, vân vân… Đương nhiên rồi, vì đó là những tuyến nhân vật thực sự đỉnh cao (he he) mà. Nhưng bản thân ta, ta nghĩ Vương Vũ Hoành mới là nhân vật có chiều sâu nhất và đậm tính “người” nhất trong cả câu chuyện.

Tâm đắc nữa là khi ra được những trường đoạn hay. “Nhất nhân địch quốc” có lẽ là trường đoạn đỉnh cao nhất và tâm đắc nhất cho tới bây giờ. Thậm chí sau khi viết ra trường đoạn này quá sớm (chương 60 hay sao ấy), tác đã lo sợ rằng sau đó mình sẽ bị xuống phong độ và không thể nào viết ra thứ gì đạt tới đẳng cấp đó nữa. Vì trong trường đoạn đó, giới thiệu ra những cuộc chiến đỉnh cao của các Cường giả, 1 màn đấu trí kinh điển giữa rất nhiều thế lực, 1 bài phát biểu xuất thần có 1 không 2, và cả chiều sâu ít người khai thác được từ các Cường giả đứng đầu thế giới. Ta vẫn thích nhất câu bình “Khi ngươi bỏ thật xa nhân loại ở phía sau, thì nhân loại cũng bỏ ngươi đơn độc ở đằng trước”. Cả câu nói này đã khai thác lên sự cô độc rất đáng thương cảm của Vương Vũ Hoành.

Thật may là viễn cảnh tụt phong độ đó đã không xảy ra (he he). Từ chương 70 sau đó nối tiếp tới bây giờ, tác vẫn giữ phong độ rất cao. Khó khăn nhất chắc là khi nối cái trường đoạn đỉnh cao đó để đi tới những diễn biến tiếp theo mà không bị độc giả tụt hứng, và ta nghĩ mình đã nối được khá mượt. Vương Minh Quang lên sàn, Vương Thành Văn bắt đầu những cuộc phiêu lưu, Phạm Viết Phương xuất hiện, vân vân. Đó cũng là 1 điều tâm đắc.

Hay ta còn tâm đắc vì những ý tưởng mới lạ ít người khai thác, mà giờ thì không nhớ hết để mà kể ra. Điển hình như Nguyễn Hồng Vân chẳng hạn, 1 pháp sư phải sử dụng tới 1 thiết bị công nghệ mới có thể tạo ra phép thuật. Phép thuật và công nghệ, vốn chẳng liên quan gì tới nhau, lại xuất hiện trên cùng 1 nhân vật, không phải rất thú vị sao?

Tâm đắc khác nữa à? Ta nghĩ mình đã chuẩn bị sẵn 1 cái kết cho Quyển 2, và cho cả câu chuyện TMKB này, mà vừa có thể khiến các ngươi ồ lên kinh ngạc vừa khiến các ngươi thỏa mãn. Nhưng vì đó là chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, nên ta sẽ không tiết lộ thêm nữa (he he).

Q: Tác dự định kéo dài bộ truyện này bao lâu?

A: Kế hoạch ban đầu là 4 quyển, cũng là 4 giai đoạn của cuộc đời Vương Thành Văn. Giờ kế hoạch đó vẫn không đổi. Quyển 1 đã kết thúc ở Chương 400, Quyển 2 đang đi tới Chương 600 và mới được 1/3 hay 1/4 gì đó, nên ta mạnh dạn dự đoán Quyển 4 sẽ kết thúc ở chương 1500 hay loanh quanh chỗ đó.

Nhân đây hé lộ luôn, nhân vật chính của Quyển 2 là Nguyễn Hồng Vân, còn nhân vật chính của Quyển 3 sẽ là Vương Minh Quang nhé (nói tới đây chắc nhiều người sẽ vui mừng. Dù sao thì Vương Minh Quang cũng là nhân vật được yêu thích nhất bộ truyện này mà. Còn vì sao Quang trở thành nhân vật chính cho Quyển 3, đọc hết Quyển 2 sẽ rõ). Đương nhiên là bộ truyện này vẫn xoay quanh Vương Thành Văn, nên các ngươi đừng có nhao nhao lên nói là tác giả lạc đề.

Q: Tác xây dựng bố cục và bộ khung cho TMKB như thế nào? Tác có lời khuyên gì giúp anh em tác giả xây dựng bố cục và ý tưởng cho tác phẩm hay không?

A: Như đã nói ở trên, ý tưởng thì là do tích lũy lại mà thành nhé. Còn bộ khung thì… có lẽ mỗi câu chuyện đều cần 1 mạch truyện. Các bạn trước hết hãy cứ xác định rõ ràng điểm đầu và điểm cuối, sau đó xây dựng 1 hành trình dẫn từ điểm đầu tới điểm cuối đó. Mình nghĩ mọi câu chuyện thì đều cần các giai đoạn: Mở đầu - Diễn biến - Cao trào - Kết thúc. Xây dựng nhiều drama cũng tốt nhưng đừng quá lộn xộn, nên để dành Cao trào thực sự và nên có Kết thúc thật là trọn vẹn. Vậy thôi.

Trong quá trình Xây dựng thì tác có ghi chép ra 1 quyển sổ. Và có làm 1 cái đại cương. Nhưng đại cương cũng không quá chi tiết đâu. Ngoài ra thì có dựa vào trí nhớ của bản thân và độ sáng tạo trong quá trình sáng tác. Nói chung là ta làm việc không quá bài bản nên cũng không dám đưa ra lời khuyên gì quá nhiều. Thường thì ta sẽ vẽ sơ đồ quan hệ nhân vật, lập bảng thống kê hệ thống chiêu thức, và note vài cái ý có thể khai thác thêm.

Q: Tác nghĩ ra nhân vật Phạm Viết Phương từ khi nào vậy? Tác có lấy nguyên mẫu từ ai đó ngoài đời để xây dựng nhân vật này hay không?

A: Trong 1 lần đi chơi (cười), tự nhiên nghĩ ra thôi. 1 phản diện có tầm vóc vĩ mô, nguy hiểm và lập dị. Có thể sẽ hơi giống Moriarty trong Sherlock Holmes, nhưng đẳng cấp của ông ta phải cao hơn, tham vọng phải ghê gớm hơn, và thú vị hơn. Phạm Viết Phương không có chiến lực hùng mạnh, thứ mà các phản diện nên có. Bù lại, ông ta dùng trí tuệ của mình để đe dọa tới những kẻ mạnh mẽ nhất thế giới. Ông ta tạo ra 1 tôn giáo riêng, 1 hệ tư tưởng riêng, và trở thành Thầy của tất cả mọi người. Ông ta cũng là Thầy của Vương Vũ Hoành nữa. Ta nghĩ mối liên kết giữa 2 nhân vật này và cuộc đấu giữa họ cũng là 1 trong những điều ta tâm đắc.

Ông ta thông minh, nhưng lại nói chuyện theo kiểu dân dã. Thích nói tục. Tính tình trẻ con. Và nếu đứng từ điểm nhìn của Phạm Phương Linh, ông ta không phải người xấu, mà còn là 1 người ông rất tốt nữa. Những chương viết về Phạm Viết Phương cũng rất thú vị.

Cũng có thể nguyên mẫu của ông ta chính là ta khi về già chăng (thông minh, lập dị và nguy hiểm?). Cười. Đùa thôi. Cười.

Q: Tác có định chuyển thể truyện thành comic không?

A: Nếu được chuyển thể thành comic, TMKB sẽ là 1 câu chuyện rất hoành tráng. Các trận chiến sẽ trực quan hơn, dễ miêu tả hơn, và nhìn sướng mắt nữa. Nhưng với điều kiện hiện tại ở Việt Nam? Chắc là chưa. Chưa tới thời điểm mà có thể chuyển thể 1 bộ truyện chữ thành comic mà thu về được lợi nhuận. Dù sao thì nếu các bạn tích cực chia sẻ và quảng bá bộ truyện này để biến nó thành 1 hiện tượng, biết đâu sẽ có 1 studio nào đó muốn chuyển thể truyện thành 1 tác phẩm để đời thì sao? Nên là trăm sự nhờ các độc giả thân yêu nhé. Đã tới lúc các bạn cần cất tiếng nói vì bộ truyện mà các bạn yêu thích và cùng đồng hành suốt bao lâu qua.

Q: Tác nghĩ gì về việc bỏ học đại học ra tự học trái ngành vì đại học không hợp với mình ạ?

A: Với tư cách là 1 người đã hoàn thành đại học và đã học thêm 1 ngành nữa và đang kiếm cơm nhờ cái ngành trái kia, thì mình nghĩ rằng nếu bạn thực sự hợp với ngành trái đó thì nên theo, nhưng nhớ theo nghiêm túc nhé. Còn việc bỏ học đại học hay không, thì sẽ có khá nhiều rủi ro đấy. Bù lại bạn sẽ có nhiều thời gian hơn để theo đuổi ngành mình thích. Nói chung nếu bạn muốn cẩn thận thì hãy vừa học đại học vừa học ngành trái để có 1 tấm bằng nhé, còn nếu bạn thích phiêu lưu mạo hiểm thì thoải mái. Bạn cũng nên cân nhắc cả điều kiện bản thân, gia đình, thị trường nhân sự hiện tại, và nhiều yếu tố khác nữa nhé.

Miễn là bạn ý thức được lựa chọn của bạn là của bạn, đã lựa chọn rồi thì không bao giờ than phiền hay tiếc nuối về lựa chọn của mình, vậy là được.

Q: Trong suốt quá trình khó khăn, tác có bị gia đình “ý kiến” không? Có từng cảm thấy mỗi chữ viết ra đều chẳng đc như mình mong muốn, xoá đi lại viết lại hay ko?

A: Lúc chưa kiếm được tiền mà cứ lúi húi sáng tác như thằng dở người thì gia đình cũng có ý kiến. Lúc kiếm được tiền tự lo cho bản thân thì mình làm gì cũng chẳng ai ý kiến mấy. Nhưng nghĩ lại thì, việc gia đình phản đối chuyện con cái sáng tác hay theo đuổi cái nọ cái kia là không đúng, còn kiếm được tiền hay không nó là vấn đề chả liên quan.

Bạn nào vừa đi học vừa viết truyện, hay vừa đi làm vừa viết truyện, hay thậm chí là ăn cơm bố mẹ nuôi và ngồi viết truyện, các bạn hãy cứ viết đi nhé. Nhưng nhớ là cân bằng cuộc sống đừng để người khác lo lắng.

Q: Tác có tham khảo các tình huống truyện “lớn” với bạn bè không?

A: Tiếc là khi ta viết ra bộ này, ta cũng đã 22 rồi. Tức là bạn bè cùng 1 thời đam mê đọc truyện với xem anime các thứ các thứ thì cũng đã lớn rồi, và cơ hội trao đổi mấy cái này cũng sẽ ít đi. Nên không, các tình huống truyện lớn đều là ta tự nghĩ ra thôi.

Chắc nhiều bạn sẽ hiểu, cái giá của đam mê đôi lúc chính là bị tụt lại so với dòng thời gian xung quanh.

Q: Tác có bạn gái chưa? Tác có vợ chưa? Tác có thời gian chăm sóc cho vợ/ bạn gái không? Viết truyện có ảnh hưởng tới công việc hay cuộc sống không?

A: Hỏi vợ với bạn gái để làm gì? Xin hiến thân à? Cứ thoải mái nhé.

Viết truyện có ảnh hưởng tới cuộc sống không? Ừm, viết truyện LÀ một phần của cuộc sống. Ngoài ra thì cũng còn nhiều thứ khác nữa.

Viết truyện có ảnh hưởng tới công việc không? Có lẽ là có. Viết truyện sẽ tốn thời gian. Công việc cũng tốn thời gian. Mà quỹ thời gian 1 ngày thì không phải vô hạn.

Q: Tác có đọc bình luận về truyện ở các trang khác nhau không?

A: Có. Bình luận nhiều nhất thì vẫn là bên YY rồi, vì cộng đồng xây dựng ở bên đó là lâu nhất. Nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ ngó qua các trang reup truyện mình xem người ta nói về truyện của mình thế nào.

Cái này hơi ngoài lề chút, nhưng các bạn đọc truyện xong nhớ nhiệt tình comment. Đọc 1 chương cũng comment. Thấy cái gì hay cũng nên comment. Không thấy hay cũng nên comment. Không chỉ cho truyện TMKB, mà còn cho tất cả những bộ sáng tác của Việt Nam nhé. Vì các bạn không biết những comment đó nó là động lực khủng khiếp thế nào đối với các tác giả Việt đâu.

OK thế nhé. Cũng kha khá câu hỏi rồi đấy. Cũng có nói trước là ai đặt câu hỏi hay nhất sẽ có quà, nhưng mà ta thấy mọi người đặt câu hỏi đều hay cả, nên ta quyết định tặng tất cả mọi người 1 câu hỏi cuối cùng coi như là quà.

Q: Tác có đẹp trai không?

A: Có.