Thần Ma Hệ Thống

Chương 819: Đại hội liên minh (1)





Thịt dê nướng, bò nướng, sữa dê, sữa bò những đặc sản thảo nguyên được từng thị nữ xinh đẹp bưng lên bày trên bàn. Đại bộ phận độc hành hiệp ngồi bên bàn đều cầm thịt ăn như hổ đói không hề có chút hình tượng nào.
Trong cuối thời độc hành hiệp trải qua cuộc sống thập phần gian nan. Súc vật trên thảo nguyên đại bộ phận đều bị những thế lực lớn nuôi dưỡng, động vật hoang dại phần lớn đều là biến dị thú. Trong những thành trấn còn có thật nhiều tang thi tiến hóa tồn tại, cho dù tiến hóa giả đi vào cũng sẽ bị tử vong. Những độc hành hiệp thường thường còn phải đi làm cường đạo, nếu không sẽ bị đói chết. Cho dù bọn hắn may mắn săn bắn được biến dị thú, cũng chỉ có thể mang theo thi thể về bán cho thế lực lớn, tùy các thế lực phân chia.
Rất nhiều độc hành hiệp đều trải qua bữa no bữa đói, bây giờ được ăn đương nhiên không màng tới thể diện.
Đại bộ phận độc hành hiệp ăn uống ngấu nghiến, còn có một bộ phận thủ lĩnh thế lực thì chửi mắng lẫn nhau inh ỏi. Cả đại sảnh lộn xộn như một cái chợ, không ít thủ lĩnh thế lực trước cuối thời chỉ học bậc tiểu học hoặc trung học sơ cấp, khi mắng chửi còn ác độc hơn bất kỳ dân phố phường nào.
Đi tới tham gia liên minh có thật nhiều kẻ chẳng khác gì thùng cơm, nhưng cũng có được tiến hóa giả thực lực siêu cường như Triệu Tĩnh Lôi.
Nhạc Trọng đứng phía sau Lý Quảng lẳng lặng quan sát phản ứng của mọi người, thấy được vô số thùng cơm chỉ có lực lượng, nhưng cũng phát hiện không ít nhân tài che giấu trong đám người.
Trong mấy trăm người long xà hỗn tạp, Nhạc Trọng phát hiện được mười hai người, trực giác của hắn cho biết mười hai người kia có chút bất đồng với những kẻ khác.
- Người kia là ai vậy?
Nhạc Trọng chỉ vào một nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi hai mươi mốt mặc áo sơ mi màu trắng, lưng đeo trường kiếm, mày kiếm mắt sáng, diện mạo bất phàm, vẻ mặt ngạo khí hỏi Lý Quảng.
Người sử dụng kiếm Nhạc Trọng rất ít nhìn thấy, đại bộ phận mọi người dùng đao, là Đường đao phảng chế mà Thần Ma hệ thống thả ra. Đương nhiên kiếm, câu, mâu, thương, kích cũng thường xuyên xuất hiện. Nhưng trang bị cấp thấp trong Thần Ma hệ thống tuôn ra bên Hồ Nam cùng Quảng Tây chủ yếu vẫn là Đường đao phảng chế.
Lý Quảng nhìn thoáng qua bên kia đáp:
- Đó là Kiếm công tử Bì Kiếm Nhất. Nghe nói hắn từng chém giết một con tang thi L3 đao thương bất nhập. Cận chiến vô địch, kiếm thuật tuyệt luân, không ai có khả năng cận chiến vượt hơn hắn. Người đối địch với hắn đều đã chết, đương nhiên tuy hắn vô cùng ngạo khí nhưng không ngu ngốc, chủ yếu chưa từng trêu chọc thế lực lớn, thật không ngờ hắn cũng tới!
- Còn người kia thì sao?
Nhạc Trọng nhìn một đại hán mặc võ sĩ phục không tay, lộ ra lông ngực đen nhánh, dáng người khôi ngô, thân thể đều đầy vết sẹo, bên người đặt một thanh cương chùy dài tới ba thước đang ngấu nghiến ăn thịt hỏi tiếp.
Lý Quảng nói:
- Người kia là Cự Hùng Tần Trăn! Có được quái lực đáng sợ, nghe nói cương chùy trong tay hắn nặng hơn năm trăm ký. Hắn bổ xuống một chùy có thể đem một con tang thi L2 đánh dẹp lép, là một người khó chơi!
Ngay lúc Lý Quảng đang giới thiệu những cường giả có mặt trong đại sảnh cho Nhạc Trọng, mười cường giả đi tới đài cao trong đại sảnh ngồi xuống.
Vị trí trên đài cao đặc biệt chuẩn bị cho các đại thủ lĩnh người Hán, chỉ có thế lực thủ lĩnh có nhân số hơn ngàn người mới có tư cách ngồi trên vị trí kia.
Lần này tham gia liên minh do Tây Môn Liệt tổ chức có mười bang phái, đó là Thiên Luân giáo, Xích Dương giáo, Nguyên Nhất giáo, Thiên Ma giáo, Hồng bang, Lam bang, Kim Lang bang, Liệt Dương bang, Phấn Hồng bang, Thanh Trúc bang.
Bên trong mười bang phái có tám thủ lĩnh là nam giới, bang chủ Phấn Hồng bang cùng Thanh Trúc bang là nữ giới, Nhạc Trọng cũng đưa mắt nhìn về phía hai bang chủ bang phái kia.
Bang chủ Phấn Hồng bang là một nữ nhân trung niên tướng mạo bình thường, dáng người trung đẳng, nhưng hai mắt chớp động vẻ trí tuệ. Bang chủ Thanh Trúc bang là một phụ nữ trung niên mặt rỗ, thân cao 1m90, toàn thân tràn ngập cơ bắp, thắt lưng thô to như thùng nước, vẻ mặt hung ác ngang ngược, trong mắt chớp động hung quang. Cũng không phải toàn bộ nữ tính bang chủ đều như Đinh Mỵ hay Thượng Quan Băng Tuyết mỹ lệ động người.
Một gã trung niên mặc âu phục, mái tóc chải tỏa sáng, dáng vẻ đường đường, trên người mang theo khí chất uy nghiêm mang theo dáng mỉm cười hòa ái nhìn chư hùng nói:
- Hoan nghênh mọi người tới tham gia sự kiện lần này, tôi là bang chủ Liệt Dương bang Tây Môn Liệt, thật cao hứng có thể nhận thức mọi người!
Tây Môn Liệt vừa xuất hiện liền có một cỗ tinh thần ba động kỳ dị bao phủ toàn trường, mọi người không tự giác yên tĩnh trở lại, không còn tiếp tục khắc khẩu.
Nhạc Trọng cảm ứng cỗ tinh thần ba động kia, trong lòng phỏng đoán đây là thủ đoạn của Tây Môn Liệt.
- Tinh thần ba động, đây là có người đang sử dụng kỹ năng tinh thần hệ. Tây Môn Liệt kia thoạt nhìn còn có một tay!
Tây Môn Liệt dứt lời, các bang chủ mười bang phái lần lượt tự giới thiệu ngắn gọn, làm chư hùng bên dưới đều nhận thức bọn họ.
- Mọi người hãy nghe tôi nói! Hiện tại trên thảo nguyên Đột Quyết đế quốc Kim Lang kỵ, Mông Cổ Vương Hoàng Kim vương đình, Mãn Châu quốc Bát Kỳ quân đều xem người Hán chúng ta là lợn dương, các khu tụ tập của người Hán mỗi ngày đều bị công phá, nam nhân đều bị giết sạch, nữ nhân cùng trẻ em đều sa vào cuộc sống nô lệ cho những tên súc sinh đáng chết kia, mặc cho bọn hắn vũ nhục. Thậm chí còn bị kẻ biến thái trong bọn chúng giết chết làm thực vật. Nếu còn tiếp tục như vậy, cả thảo nguyên sẽ biến thành nơi săn bắn của đám súc sinh kia, mà người Hán chúng ta là con mồi thấp hèn nhất!
- Người Hán chúng ta cần cù, thiện lương, dũng cảm, cũng không kém hơn người Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu. Chúng ta cũng có dũng sĩ nhiệt huyết, anh hùng cường đại. Sở dĩ chúng ta luân lạc tới tình trạng hôm nay hoàn toàn vì chúng ta phân tách thành năm bè bảy mảng. Chỉ cần chúng ta liên hợp lại, tuyệt đối có thể trở thành thế lực lớn nhất trong thảo nguyên, đem đám người Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu đánh bại giẫm nát dưới chân!
- Chính bởi vì như thế, tôi đề nghị sáng lập Đại Hán liên minh. Tập hợp toàn bộ lực lượng người Hán trên thảo nguyên cùng nhau tiêu diệt người Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu. Cám ơn!
Tây Môn Liệt ở trên đài cao thập phần hưng phấn lớn tiếng nói.
Tây Môn Liệt nói xong, bên dưới chợt vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Đột Quyết đế quốc, Mông Cổ Vương, Mãn Châu quốc trên cơ bản đều đưa ra quốc sách đối xử tử tế với tộc nhân của mình. Đem tộc nhân của những chủng tộc khác bắt về làm nô lệ, cho tộc dân của bọn họ vượt qua cuộc sống sung sướng. Chính sách như vậy tuy có thể tăng cường lực ngưng tụ đối với chính bổn tộc của họ, nhưng bởi vì những chủng tộc khác bị bọn hắn ức hiếp tàn sát, biến thành nô lệ nên lực ngưng tụ của chính bổn tộc họ càng không ngừng gia tăng hơn.