Đương! Đương!
Theo từng tiếng kim loại giao kích vang lên, vô số cá chuồn biến dị đánh lên trên chiến hạm, đồng thời mặt biển nổi lên sóng gió cuồn cuộn, ba đào mãnh liệt phảng phất như có vô số mãnh thú sắp nổi lên.
Nhạc Trọng nhìn mặt biển trào lên cuồn cuộn, khẽ cau mày:
- Sao lại thế này? Biến dị thú cấp cao khu hải vực nơi đây lẽ ra đã đi tấn công căn cứ Hoành Tu Hạ hết rồi mới phải!
Khi nãy Nhạc Trọng dẫn người cướp mẫu hạm chạy thoát khỏi căn cứ Hoành Tu Hạ không còn hải thú biến dị đuổi theo, hiện tại hắn đã thoát xa căn cứ vẫn còn có hải thú cường đại đuổi tới, điều này hiển nhiên có chút không bình thường.
- Chẳng lẽ nguyên nhân do nàng?
Nhạc Trọng chợt dâng lên một ý niệm trong đầu, nhanh chóng đi về phòng điều khiển.
Lúc này tiểu nhân ngư đang mở miệng anh đào giống như đang hát gì đó, phù văn kỳ dị ngay lồng ngực nàng không ngừng chớp lên quang mang kỳ dị. Nàng vừa nhìn thấy Nhạc Trọng, trong lòng cả kinh, bị hoảng sợ không còn dám nhúc nhích, phù văn kỳ dị trước ngực nàng cũng tắt lịm.
- Quả nhiên là do nàng giở trò quỷ!
Nhạc Trọng chứng kiến bộ dáng của tiểu nhân ngư liền nhanh chóng xác định suy đoán của mình. Hắn đi tới bên cạnh bắt nàng vào trong tay, sau đó ôm nàng đi tới quan sát cảnh vật bên ngoài. Mặt biển vốn đang sóng gió mãnh liệt bỗng dưng bình tĩnh trở lại, cá chuồn biến dị vốn đang liều lĩnh tấn công cũng đã biến mất không còn nhìn thấy.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm tiểu nhân ngư hung tợn uy hiếp:
- Tôi biết là cô giở trò. Tiểu quỷ, chuyện như vậy tôi không hi vọng phát sinh lần thứ hai. Nếu như tái phạm lần nữa tôi sẽ giết cô!
Tiểu nhân ngư xinh đẹp đáng yêu lại ngậm chặt miệng trừng mắt nhìn hắn, trong mắt mang theo tia sợ hãi không nói tiếng nào.
Nhạc Trọng nhìn nàng cũng không còn biện pháp nào khác, ngôn ngữ không thông là phiền phức lớn nhất. Hắn cũng không có năng lực cắn nuốt đầu óc của sinh mạng thể thì có thể hiểu được tri thức của đối phương giống như Thi nhân Thiên Chiếu.
Nhạc Trọng nhìn tiểu nhân ngư, trong mắt thoáng hiện vẻ nóng rực, giống như nhìn thấy vô số biến dị thú xếp hàng cho bộ hạ của hắn chém giết.
- Nhân ngư hoàng tộc này hẳn là có lực lượng gọi về hải thú biến dị. Nếu có thể lợi dụng được tốt, vậy sẽ đạt được thật nhiều hải sản thú thịt, đồng thời còn lấy được thật nhiều tinh hạch biến dị thú!
Đột nhiên nơi phương xa truyền lại thanh âm sắc nhọn khiến lòng người sợ hãi, tiếng rít sắc bén tràn ngập uy áp cường đại, khiến toàn bộ mọi người trên chiến hạm đều sản sinh sợ hãi.
- Biến dị thú ngũ giai! Quay đầu lại!
Nhạc Trọng nghe được thanh âm sắc nhọn mang theo uy áp cường đại sắc mặt đại biến, lớn tiếng ra lệnh.
Biến dị thú ngũ giai có được lực lượng kinh thiên động địa, nếu là hải thú ngũ giai có thân thể khổng lồ mỗi một con phải có diện tích như một hàng không mẫu hạm cỡ lớn, loại cự thú này ở trong biển cả là tồn tại vô địch, chỉ cần chúng nguyện ý, dễ dàng lật úp chiếc chiến hạm này.
Tiểu nhân ngư bị Nhạc Trọng ôm chặt trong lòng trên mặt cũng hiện lên vẻ lạnh run. Biến dị thú ngũ giai là bá chủ biển cả, cho dù là bộ tộc của nàng cũng chỉ có được hai con, đó là lấy toàn bộ lực lượng của bộ tộc mới có thể khống chế được hai con ngũ giai kia. Loại cự thú này nàng hoàn toàn không thể khống chế.
Triệu Thiên Cương vội vàng cho chiến hạm quay đầu, điên cuồng hướng một phương khác bỏ chạy, toàn bộ mã lực thúc giục tới lớn nhất.
Từng thanh âm tiếng gầm khủng bố truyền đến, từng luồng sóng biển vô cùng hung mãnh đánh tới, đem chiến hạm không ngừng chao đảo như muốn lật úp.
Nhạc Trọng nhảy lên lưng tiểu Thanh bay lên bầu trời nhìn ra phương xa.
Chỉ thấy phương xa điện quang chớp động, núi băng dập nát, gió lốc nổi lên bốn phía, mặt biển bốc cao cuồn cuộn, từng đạo sóng lớn cao hơn trăm thức nhấc lên ngập trời, không ngừng khuếch tán ra chung quanh, hoàn toàn che giấu hết thảy khung cảnh trên biển cả.
Nhạc Trọng đứng tên lưng tiểu Thanh mặc dù không chứng kiến được cuộc chiến giữa hai con biến dị thú ngũ giai, nhưng lại nhìn thấy trung tâm gió lốc đang di động về phía chiến hạm.
Sắc mặt hắn đại biến thông qua bộ đàm lớn tiếng quát:
- Hướng trái, rẽ sang hướng trái!
Mấy người Triệu Thiên Cương cũng bất chấp hết thảy điều khiển chiến hạm rẽ sang bên trái liều mạng bỏ chạy.
Nhạc Trọng ở trên bầu trời nhìn chằm chằm cuộc chiến phương xa, trong lòng thầm cầu nguyện mục tiêu của hai con biến dị thú ngũ giai kia không phải là chiến hạm của mình.
Nếu như đang ở trên đất liền hắn còn có thể liều mạng với biến dị thú ngũ giai một trận, nhưng ở trong biển lớn, hắn căn bản không chịu nổi một kích. Cho dù có được Hải Dương Diện Cụ nhưng đối mặt với hung uy của biến dị thú ngũ giai hắn hoàn toàn không một chút sức chống cự.
Cũng may hai con hải thú ngũ giai không xem chiến hạm vào trong mắt, gió lốc thật lớn cơ hồ chỉ lướt sát qua bên cạnh chiến hạm.
Tuy gió lốc chỉ lướt qua, nhưng vẫn nhấc lên sóng gió ngập trời, từng cơn sóng lớn hướng chiến hạm đánh tới, cơ hồ muốn ném nó ra xa. Cũng may chiến hạm không hổ là kết tinh khoa học kỹ thuật của nhân loại trước cuối thời, dù bị sóng gió ngập trời quăng quật vẫn có thể kiên trì không đến mức bị đánh chìm nghỉm.
Cơn gió lốc thật lớn đi qua, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Nhưng hiện tại bọn họ đã đi trệch hướng vượt qua một trăm hải lý.
Mặt biển đột nhiên khởi động, một đoàn xúc tu thật lớn từ dưới biển bắn ra hướng chỗ chiến hạm cuốn tới, ý đồ đem chiến hạm kéo vào đáy biển.
- Biến dị thú 70 cấp: cá mực đại vương biến dị tam giai!
Nhạc Trọng nhìn xúc tu thật lớn vươn ra, lập tức rút điện từ pháo hướng con cá mực biến dị oanh ra một phát.
Một đoàn điện quang nóng rực oanh lên trên đoàn xúc tu của con cá mực tam giai kia, đem một ít xúc tu nổ thành hai đoạn, từng đạo điện quang màu lam không ngừng vờn quanh trên thân thể con cá mực làm thân thể nó tê dại, hành động ngừng phắt lại.
Thân thể con cá mực tam giai vừa khựng lại, Triệu Thiên Cương mới kịp thời phản ứng. Hệ thống phòng ngự dày đặc trên chiến hạm bắt đầu nổ vang, vô số cơ quan pháo đan xen hình thành lưới lửa khủng bố hướng con cá mực bắn phá.
Bị dàn hỏa lực dày đặc càn quét, xúc tu con cá mực tam giai bị oanh thành vỡ nát, thậm chí còn có hai xúc tu bị bắn nát nhừ.
Ngư lôi trên chiến hạm bắt đầu phóng ra, đem thân thể của con cá mực tam giai tạc nổ đầm đìa máu tươi, từng đoàn huyết vụ tràn ra đem mặt biển nhuộm đến đỏ bừng.
Con cá mực biến dị liên tục bị thương tổn hoảng sợ trốn vào dưới đáy biển.
Nhạc Trọng nhìn xúc tu tán lạc phiêu phù trên mặt biển, trong mắt thoáng hiện vẻ tiếc nuối. Nếu như đang ở trên lục địa một con biến dị thú tam giai bị thương nặng chính là đối tượng liệp sát tốt nhất, nhưng đang ở trong biển, hắn thật sự không thể đối phó.
Nhạc Trọng vừa quay về phòng chỉ huy, vẻ mặt Triệu Thiên Cương hết sức khó xem nói:
- Thủ lĩnh, có rắc rối, bốn con hải thú đang di động về bên này. Có một con hình dáng chỉ nhỏ hơn mẫu hạm một chút mà thôi, đoán chừng là một con hải thú tứ giai!