Thần Ma Hệ Thống

Chương 702: Sinh vật bọc thép




Lúc này Nhạc Trọng không còn nhìn người sống sót như con sâu cái kiến nữa, hắn cũng không còn là thủ lĩnh lãnh khốc tiêu diệt mấy ngàn địch nhân. Hắn chỉ là một người vô cùng chật vật, vì cứu người mình yêu mến mà dốc sức liều mạng, ý đồ muốn giành tính mạng người mình yêu với tử thần.
Lúc này xương cột sống và cả pâần bụng của Kỷ Thanh Vũ đã bị đâm xuyên qua, thương thế đã nặng tới mức tùy thời sẽ tử vong. Nhạc Trọng lo lắng nàng vừa nói ra lời gì khí lực hao hết, không còn biện pháp duy trì sinh cơ.
Khóe miệng của Kỷ Thanh Vũ mang theo mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng đang cố gắng bò qua phía nàng thì trong lòng cảm thấy ấm áp, nàng vào thời khắc này đã nhìn thấy rõ tâm ý của Nhạc Trọng đối với nàng. Nàng ho ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của nàng mờ đi, không còn nhìn rõ Nhạc Trọng.
- Nhạc Trọng!I love you! Khục!
Thời điểm Nhạc Trọng vừa mới tới gần Kỷ Thanh Vũ thì chỉ nghe được Kỷ Thanh Vũ dùng hết lực lượng cuối cùng chậm rãi nói một câu, sau đó ho ra một ngụm lớn máu tươi, thân thể khẽ run lên, động tác dừng lại.
- Ah!!Đừng chết!Đừng chết!Đừng chết! Anh xin em đừng chết!Mở to mắt, anh van cầu em!Mở to mắt!
Nhạc Trọng lúc này cách Kỷ Thanh Vũ chừng bảy mét. Hắn sức hết sức bò qua chỗ của Kỷ Thanh Vũ, luống cuống tay chân đem cỏ cứu mạng, Âu Minh tiên hóa dịch số một, Âu Minh tiến hóa dịch số hai, Âu Minh tiến hóa dịch số ba, mười ba tử ngọc quả vừa mới thành thục và huyết tinh cấp ba thoáng cái cho vài trong miệng của Kỷ Thanh Vũ.
Vô số bảo vật trân quý rơi vào trong miệng của Kỷ Thanh Vũ, làm cho thân thể mềm mại của nàng run lên. Thân thể không còn lạnh như băng.
- Mình phải tỉnh táo!Mình phải tỉnh táo!Mình nhất định phải xé nát con súc sinh này. Nhưng mà Thanh Vũ không thể treo như vậy được, làm sao bây giờ?
Nhạc Trọng cảm nhận được thân thể mềm mại của Kỷ Thanh Vũ khôi phục một tia ấm áp thì thân thể buông lỏng, thế nhưng mà đối mặt tình trạng của Kỷ Thanh Vũ thì hắn vẫn có chút thúc thủ vô sách.
Lúc này phần bụng và xương sống của Kỷ Thanh Vũ đã bị đâm xuyên qua, cho dù đặt trên người của Nhạc Trọng thì đó cũng là trọng thương trong trọng thương, không biết có thể còn sống hay không. Kỷ Thanh Vũ thân thể sức sống, cường độ đều thua xa Nhạc Trọng, muốn sống sót càng thêm khó khăn.
- Bạch cốt đi ra!
Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, trong hư không xuất hiện cái động, một cánh tay lớn bắt lấy trảo của con chim, bạch cốt thoáng cái từ trong hư không đi ra ngoài.
- Khóa nàng lại, đừng làm cho nàng rơi ra ngoài.
Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ ra lệnh cho bạch cốt.
Bạch cốt lập tức bắn gai xương ra khóa thân thể của Kỷ Thanh Vũ lại.
Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ và cắn răng trực tiếp bò lên đầu lâu của Hỏa Diễm Điểu. Không giết con tứ giai Hỏa Diễm Điểu này thì Kỷ Thanh Vũ tuyệt đối chỉ có một con đường chết. Giết chết con tứ giai Hỏa Diễm Điểu tuy cũng là cửu tử nhất sinh, nhưng mà vẫn có một chút sinh cơ.
Nhạc Trọng bò dọc qua thân thể của tứ giai Hỏa Diễm Điểu bò lên lưng của tứ giai Hỏa Diễm Điểu, hắn hao phí 100 điểm tinh thần lực ngưng tụ ra một trường mâu ma viêm dài tám mét.
Sau khi tấn chức ma viêm cấp hai, Nhạc Trọng áp súc ngưng tụ ma viêm hạn mức lớn nhất tăng từ 50 điểm đột phá đến 100 điểm. Mà 100 điểm tinh thần lực ngưng tụ ra trường mâu ma viêm còn mạnh hơn cả khi Nhạc Trọng chưa thăng cấp ma viêm.
Con tứ giai Hỏa Diễm Điểu giống như cảm ứng được Nhạc Trọng trên lưng sinh ra sát ý. Nó chợt uốn éo thân thể, một cổ quán tính lớn ập qua phía Nhạc Trọng, cơ hồ xé rách phần lưng của Hỏa Diễm Điểu.
Nhạc Trọng nắm chặc phần lưng của Hỏa Diễm Điểu và dùng sức ném một cái, trường mâu ma viêm trong tay bắn qua phia đầu lâu của Hỏa Diễm Điểu và nổ tung.
Con tứ giai Hỏa Diễm Điểu bị trường mâu ma viêm bắn xuyên đầu, bạo tạc nổ tung cực mạnh. Oanh ra một lỗ máu cực lớn, một kích này của Nhạc Trọng uy lực kinh thiên động địa, cơ hồ oanh nát nửa cái đầu của tứ giai Hỏa Diễm Điểu này.
Tuy Hỏa Diễm Điểu là tứ giai biến dị thú có tốc độ cao tới Mach 2. Nhưng mà trước mặt tốc độ Mach 2 siêu cao này người mạnh như Nhạc Trọng chỉ cần bị nó bổ nhào qua. Trên cơ bản cũng bị xuyên qua thân thể và trọng thương sắp chết. Nhưng mà lực phòng ngự của nó không tính là mạnh. Cũng cũng chỉ có ngăn cản được súng máy hạng nặng 12. 7 li trùng kích mà thôi.
- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 77...
- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 78, đạt được hai điểm cường hóa tự do.
Khi đầu của Hỏa Diễm Điểu bị Nhạc Trọng oanh bể đầu. Một đoàn linh quang lớn chui vào trong cơ thể của hắn, làm cho hắn thoáng cái tăng lên hai cấp liên tục. Tấn thăng đến cấp 78.
Đồng thời một hộp báu màu xanh lá bay ra, rơi ra ngoài.
Thời điểm nhìn thấy hộp báu màu xanh rơi xuống thì bạch cốt bắn ra một cái lưới xương hứng lấy nó.
Con tứ giai Hỏa Diễm Điểu vừa chết thì lập tức rơi xuống phía dưới.
- Mang nàng tới bên cạnh ta!
Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt rống to lên.
Bạch cốt chợt mang theo Kỷ Thanh Vũ từ trong móng vuốt của Hỏa Diễm Điểu rút ra ngoài, trong nháy mắt rút ra thì máu tươi và nội tạng bắn ra ngoài, rơi xuống dưới đất.
Bạch cốt không có chút tình cảm thương hoa tiếc ngọc nào, nó bắn gai xương đưa Kỷ Thanh Vũ tới bên người Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng lúc này đã bò qua ôm lấy Kỷ Thanh Vũ, tay phải điểm một cái, một đạo tơ nhện trong suốt đính lên người của tứ giai Hỏa Diễm Điểu.
Nhạc Trọng một tay ôm Kỷ Thanh Vũ và tỉnh táo nhìn xuống, thời điểm cách mặt đất một ngàn năm trăm mét thì bung dù ra. Đồng thời phát động kỹ năng thao túng trọng lực, đem thể trọng của chính mình cùng Kỷ Thanh Vũ giảm bớt một nửa.
Thân thể to lớn của Hỏa Diễm Điểu rơi xuống đất, bị đâm chia năm xẻ bảy.
- Nơi này là hải đảo?
Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ nhìn qua hoàn cảnh chung quanh, chỉ thấy dưới mặt đất là một hòn đảo đường kính một cây số, mà trên hòn đảo này không có thực vật, giống như một tảng đá ngầm vậy.
Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ đáp xuống hòn đảo này, hắn lấy tay thả Kỷ Thanh Vũ lên tấm thảm hắn vừa trải ra, nhìn qua cái động lớn ở phần bụng của Kỷ Thanh Vũ mà thúc thủ vô sách.
Tuy Kỷ Thanh Vũ phục dụng nhiều loại tiến hóa dược tề, tử ngọc quả vô cùng trân quý, cỏ cứu mạng và mấy thứ khác, nhưng mà vẫn hôn mê bất tỉnh.
- Làm sao bây giờ? Đúng rồi! Còn có vật kia!
Thời điểm Nhạc Trọng có chút thúc thủ vô sách thời thì tâm niệm vừa động đi qua thi thể của tứ giai biến dị Hỏa Diễm Điểu, nó đào tinh hạch có hỏa diễm bao phủ và một huyết tinh đỏ thẫm.
Nhạc Trọng thoáng cái đi tới bên người của Kỷ Thanh Vũ. Hắn đem huyết tinh vô cùng trân quý của Hỏa Diễm Điểu mớm vào miệng, sau đó hôn lên môi của Kỷ Thanh Vũ, đem chất lỏng huyết tinh móm vào miệng của Kỷ Thanh Vũ.
Huyết tinh tứ giai biến dị Hỏa Diễm Điểu hiệu quả không phải chuyện đùa, trong dạ dày của Kỷ Thanh Vũ nó hóa thành nhiệt lưu cuồn cuộn bao phủ thân thể của nàng.