Thần Ma Hệ Thống

Chương 39: Kẻ Săn Thú




- Đều lái ba chiếc xe sao?

Trì Dương nhìn qua Nhạc Trọng hỏi, bọn họ trải qua thí nghiệm thì tìm được chìa khóa của ba xe.

Nhạc Trọng lắc đầu nói:

- Chúng ta không có nhiều người điều khiển như vậy. Hiện tại chỉ có thể lái một xe mà thôi.

Sau khi lên xe Vương Song ngồi ở ghê điều khiển hỏi Nhạc Trọng:

- Bây giờ đi đâu?

Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, trầm giọng nói:

- Đi đường Hưng Trữ, cầu Lôi Giang!

Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì Vương Song vẻ mặt khiếp sợ:

- Đường Hưng Trữ, cầu Lôi Giang phải đi qua đường núi. Chỗ đó là khu buôn bán của thành phố Lôi Giang, đường dành riêng cho người đi bộ, mà tang thi ở khu vực đó gấp mấy chục lần ở những nơi khác, Nhạc Trọng! Thật sự phải đi sao?

- Đúng vậy!

Nhạc Trọng trầm giọng nói.

- Tôi hiểu!

Vương Song cắn răng một cái, hắn quay đầu xe chạy tới cầu Lôi Giang mà đi.

Mà ở trên cầu Lôi Giang khắp nơi đều là những chiếc xe bị tàn phá, mà ngay cả thành cầu lớn bảo hộ cũng bị phá nát, cả cầu lớn đều bị một đám xe ngăn cản, tất cả tang thi đang tuần tra lui tới ở chỗ đám xe này.

Đây là khu vực vô cùng phồn hoa của thành phố Lôi Giang, nhưng mà đường đi bị những chiếc xe ngăn cản, cũng chỉ có những chỗ không phồn hoa mới ít xe cộ qua lại. Thế giới dị biến thì có không ít người đang ngồi trên qua lại trên đường bị tang thi cắn.

Mà hướng khác của cầu Lôi Giang, đó là khu phố mua sắm lớn của thành phố Lôi Giang, vô cùng phồn hoa, ở nơi đó vào chủ nhận sẽ có vài vạn người qua lại du ngoạn khắp nơi.

Hiện tại khu vực phồn hoa nhất của thành phố Lôi Giang cũng là khu vực nguy hiểm nhất của thành phố Lôi Giang hiện tại.

Nhạc Trọng lúc này đi tới cầu Lôi Giang, mà trên cầu lớn Nhạc Trọng nhìn thấy vô số tang thi đang qua lại.

Ngồi ở xe phía trên, Nhạc Trọng nhìn qua điểm cuối cùng của cầu Lôi Giang.

Chỉ thấy điểm cuối của cầu Lôi Giang có một cánh cửa hào quang đang phát tử quang liên tục. Mà cánh cửa hào quang đang đóng chặt, đứng ở trước cửa có bốn nhân hình mọc ra cái đuôi, tứ chi chạm đất, thân thể có màu nâu đen, chiều cao chừng hai mét và tướng mạo dữ tợn.

- BOSS cấp 20, kẻ săn thú loại hình 1. Đây là thể lây nhiễm tiến hóa có virus ăn mòn, chúng chỉ có bản năng săn tìm thức ăn. Bản năng chiến đấu cường hoành, tốc độ, lực lượng đều không có chỗ nào thiếu hụt. Kèm theo kỹ năng: virus lây nhiễm.

Dường như bị âm thanh động cơ của xe hấp dẫn, kẻ săn thú đang gặm lấy một tang thi nằm trên mặt đất ngẩng đầu lên, vứt bỏ đồ ăn của mình, nhanh chóng chạy như bay về hướng này.

Bốn đầu kẻ săn thú cực kỳ linh mẫn, giống như báo săn nhảy qua hài cốt của đám xe cộ trên đường, nhảy qua bầy tang thi, tốc độ cực kỳ kinh người, điên cuồng tiếp cận hướng này.

- Mau lui lại!

Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, nhìn qua Vương Song quát.

Vương Song không nói hai lời, lập tức quay đầu xe và giẫm chân ga lớn nhất, điên cuồng chạy về phía sau.

Chiếc Đông Phong kilocalo đụng bay một đám tang thi đang chặn đường, chạy ra như bay trên đường phố.

Bốn đầu kẻ săn thú này đuổi theo không bỏ, sau khi đuổi theo ra khỏi cầu lớn thì hai đầu kẻ săn thú dừng lại, một đầu trở lại thủ hộ trước cánh cửa lớn màu tím, một đầu thì canh giữ ở đầu cầu. Mặt khác hai kẻ săn thú tứ chi tề động, giống như báo săn mồi chuyên môn đuổi theo đám người Nhạc Trọng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Hai đầu kẻ săn thú này không hổ là BOSS cấp 20, chúng toàn lực chạy thì tốc độ đã vượt qua vận tốc 80 km / h của chiếc Đông Phong kilocalo.

Hai đầu kẻ săn thú này từng chút từng chút tiếp cận chiếc xe Đông Phong kilocalo.

- Làm sao bây giờ? Nhạc Trọng?

Vương Song nhìn qua hai đầu kẻ săn thú qua kính chiếu hậu, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn nhìn qua Nhạc Trọng hỏi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy quái vật có thể đuổi theo xe đấy, từ bản năng hắn cảm giác được hai con quái vật này quá đang sợ. Quái vật như vậy hắn tuyệt đối không chống lại nổi.

- Chạy nhanh lên!

Nhạc Trọng trầm giọng nói.

Vương Song gật gật đầu, lập tức cho xe chạy vào đường cao tốc.

- Hết rồi!

Vương Song vừa mới chạy tới gần đường cao tốc, xa xa nhìn thấy hiện trạng của đường cao tốc, chợt sắc mặt tái nhợt và nội tâm biến thành tuyệt vọng.

Trên đường cao tốc chật ních đủ loại xe cộ, đem đường cao tốc chắn lại chặc chẽ. Hiển nhiên sau khi diễn ra dị biên thì đại bộ phận người trong xe bỏ lại xe chạy trối chết, đem chỗ này chắn lại chặc chẽ.

Chiếc xe Đông Phong kilocalo không cách nào chạy vào đường cao tốc được.

Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra hàn quang, nói:

- Dừng lại! Chuẩn bị chiến đấu.

Trong lòng Vương Song biết rõ tốc độ của hai con quái vật này nhanh hơn chiếc Đông Phong kilocalo, cho dù có chạy cũng không chạy thoát, hắn cắn răng một cái, lập tức dừng xe lại.

- Dùng súng! Không nên dùng gậy tân thủ!

Nhạc Trọng gỡ khẩu tiểu liên 79 trước ngực xuống, thoáng cái nhảy ra khỏi xe. Đối mặt với kẻ săn thú BOSS cấp 20, sử dụng gậy tân thủ chính là muốn chết. Bọn họ lúc trước đi tìm phương tiện giao thông, mỗi một người đều mang theo một khẩu súng tiểu liên 79 và sáu băng đạn.

Lúc này vào thời điểm sống chết trước mắt, cho dù Vương Song gần đầy nhát gan cũng cầm lấy tiểu liên 79 nhảy ra khỏi xe, đi đến bên người Nhạc Trọng, chỉ có đừng bên người của Nhạc Trọng hắn mới có dũng khí này.

Trì Dương cùng Kỷ Thanh Vũ cũng thập phần nhanh nhẹn nhảy ra khỏi xe, nắm chặt khẩu tiểu liên 79 trong tay của mình.

Tốc độ của hai đầu kẻ săn thú cực nhanh, cơ hồ chỉ trong chớp mắt là còn cách mọi người năm mươi mét.

- Bắn!

Nhạc Trọng nổi giận gầm lên một tiếng, hắn đem sợ hãi của mình thông qua súng phát tiết ra ngoài, đồng thời bóp cò bắn phá điên cuồng vào một đầu kẻ săn thú.

Vương Song, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ cũng cùng một thời gian bóp cò bắn vào hai con kẻ săn thú kia.

Mưa đạn bay múa, tuy bốn người Nhạc Trọng bắn súng cực kỳ kém cỏi, thế nhưng mà dưới làn đạn dày đặc như vậy vẫn có viên đạn bắn trúng thân thể hai đầu kẻ săn thú, bắn ra một lỗ máu, từng đoàn từng đoàn máu đen từ trong vết thương chảy ra ngoài. Bởi vì tốc độ của hai con kẻ săn thú quá nhanh, cho nên viên đạn cơ hồ xuyên qua thân thể của chúng bay ra sau.

Bị viên đạn xuyên qua thân thể, nếu là sinh vật bình thường chỉ sợ đã sớm nằm co quắp trên mặt đất. nhưng mà hai đầu kẻ săn thú này vẫn hoạt động bình thường, hướng bên này bên kia. Hơn nữa hai đầu kẻ săn thú mạnh mẽ xông tới khác xa tang thi, chúng lập tức làm động tác né tránh, hướng về một bên trốn tránh, tiến hành chiến đấu.

Cho dù là kẻ săn thú nhưng nếu như đạn bắn trúng não của chúng và phá hư thì chúng cũng sẽ chết. Đồng thời nếu như đốt ngón tay chân gãy thì hành động của chúng cũng chịu ảnh hưởng tới toàn thân.

Tài bắn súng của bốn người Nhạc Trọng không tinh, hai đầu kẻ săn thú này lập tức né tránh, dùng tốc độ nhanh chóng của chúng, bốn người Nhạc Trọng bắt không trúng được bọn nó.

Sau khi bắn hai mươi viên đạn xong thì hết đạn, thừa dịp bốn người đổi băng đạn thì hai đầu kẻ săn thú như báo săn mồi lập tức lao thẳng tới.