Thần Ma Hệ Thống

Chương 1381: Người của Thánh Địa




Lôi Thần Pháo uy lực khủng khiếp, nếu bị bắn trúng cho dù cường giả thất giai cũng sẽ vẫn lạc.

Nhưng tốc độ di chuyển của con dị hình thất giai thật sự quá nhanh, còn đang ở trong trạng thái chạy trốn, Nhạc Trọng không nắm chắc có thể dùng Lôi Thần Pháo một kích bắn chết nó.

Song phương một đuổi một chạy, rất nhanh đã đi tới một dãy núi.

Trong lúc truy đuổi, một ngọn núi cao gần ngàn thước xuất hiện trước mặt, bên dưới núi lại có một hang động thiên nhiên thật lớn.

Con dị hình thất giai nhìn thấy hang động thân hình chợt lóe, hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang chui vào bên trong.

Nhạc Trọng đứng trước huyệt động chán nản nghĩ thầm:

- Đáng chết! Để nó chạy thoát!

Hoàn cảnh trong hang động nhỏ hẹp, lại thích hợp với hình thể của dị hình. Nếu Nhạc Trọng điều khiển Thu Hoạch Giả xông vào, chỉ sợ sẽ bị con dị hình phục kích, không cẩn thận sẽ bị giết chết.

Nhìn vào hang động một thoáng, Nhạc Trọng thu cơ giáp vào trong giới chỉ.

- Đây là nơi nào?

Nhạc Trọng nhìn xung quanh, thấy mình đi tới trong một khu rừng mênh mông bát ngát, hắn mơ hồ cảm nhận được từng đạo khí tức khủng bố phát tán, đây chính là khí tức của biến dị thú ngũ giai hoặc lục giai phát ra.

Đúng lúc này ở phía tây đột nhiên truyền tới thanh âm gầm rú tương tự như rồng ngâm trong truyền thuyết.

- Phương hướng kia có người chiến đấu!

Nhạc Trọng nghe được tiếng rồng ngâm thật lớn, trong lòng vừa động, phát động phi hành thuật nhanh chóng bay qua.

Trên một sườn núi, có một chiếc thuyền đang thả neo, hình dáng giống như một chiếc phi thuyền.

Cách sườn núi chừng ba cây số, một con quái vật lân giáp màu đen, thân dài hơn sáu mươi thước, hình dáng thật giống như loại phương tây cự long, có đôi cánh thịt thật lớn đang điên cuồng rít gào.

Con quái vật giống cự long kia tản mát ra khí thế khủng bố, vô số cát đá theo hắc sắc quang quyển vờn quanh lên thân thể của nó.

Thật nhiều cỗ cơ giáp cao tới ba thước, bên ngoài cắm vô số ống dẫn máy móc mở năng lượng hộ tráo bao phủ bên ngoài, trong tay cầm khẩu pháo đang chiến đấu cùng con quái vật giống cự long kia.

Cơ giáp liên tục thay đổi những bước chân vô cùng tinh diệu, không ngừng vờn quanh con hắc long, liên tục bóp cò, bắn ra từng đạo quang thúc oanh thẳng vào người cự long.

Tuy thân thể con cự long nhìn qua thật lớn, nhưng tốc độ cũng nhanh khủng khiếp, cơ hồ chỉ sau một lần hô hấp nó đã xuất hiện trước mặt một cơ giáp, mở móng vuốt thật lớn vỗ tới, hộ tráo của tên chiến sĩ kia lập tức bị phá nát, chiến sĩ bên trong cũng bị đánh thành thịt vụn.

Vô số quang thúc bắn vào khoảng không trúng cây cối xung quanh, khiến vụn gỗ bay tung đầy trời.

Một trảo giết chết một gã chiến sĩ, con cự long vẫy cánh, xuất hiện bên trên một gã chiến sĩ khác, tùy tiện một trảo liền đem gã chiến sĩ kia bóp vỡ.

Đúng lúc này mấy tên chiến sĩ vung tay, từng đạo quang mang từ sau lưng bọn hắn bay ra, vô số quang thúc nối thành một mảnh trên bầu trời, hình thành một màn quang võng thật lớn trực tiếp bao phủ con cự long màu đen.

Con cự long bị bao phủ không ngừng giãy dụa, ý đồ giãy thoát khỏi quang võng nhưng hoàn toàn vô lực.

Những chiến sĩ kia sử dụng pháo không ngừng bắn trúng đầu con cự long, làm suy yếu hắc quang hộ thể của nó.

Nhưng lực phòng ngự của hắc quang hộ thể bao quanh người cự long thật kinh người, quang thúc có thể xỏ xuyên qua dãy núi, có thể làm vỡ vụn xe tăng bắn trúng hắc quang nhưng không cách nào đánh xuyên qua lực phòng ngự của nó.

Trên một thân đại thụ cách chiến trường giữa cự long cùng các chiến sĩ, hai nam tử mặc võ sĩ phục màu trắng, nhìn qua thập phần bất phàm, chừng hai mươi bảy hai mươi tám tổi đang lạnh lùng quan sát cuộc chiến gần đó.

Một nam tử có mái tóc dài buộc kiểu đuôi ngựa, vẻ mặt sáng sủa như ánh mặt trời khẽ cười nói:

- Hắc! Lần này chúng ta thật sự là may mắn, lại phát hiện được một con Hắc Long thú ngũ cấp mới sinh ra không bao lâu. Tiềm lực của loài thú này lớn vô cùng, nếu có thể khiến cho nó hoàn toàn trưởng thành, thậm chí có thể tiến hóa thành mãnh thú thất cấp. Trương Hiên, lần này tôi chỉ cần con Hắc Long thú, những thu hoạch còn lại đều cho anh!

Nam tử tên Trương Hiên vẻ mặt lạnh lùng cứng rắn cự tuyệt:

- Trần Lượng, không được! Tôi cần Hắc Long thú, những thu hoạch khác cho anh!

Trần Lượng nhíu mày, chợt cười nói:

- Bỏ đi! Chờ sau khi chúng ta bắt được con Hắc Long thú kia rồi nói sau. Vì vật chưa lấy tới tay mà trở mặt, đó thật quá ngu xuẩn. Hơn nữa ấu tử Hắc Long thú tốt như vậy, đám lão gia hỏa trong Thánh Địa chưa chắc cho chúng ta dùng!

Trương Hiên yên lặng gật đầu.

Con Hắc Long thú không ngừng giãy dụa hồi lâu, mắt thấy không thể giãy thoát quang võng, trong mắt chợt hiện vẻ hung bạo, mở miệng phun ra ngọn lửa màu đen hướng quang võng đánh tới.

Ngọn lửa màu đen kia tràn ngập quỷ dị lẫn cường đại, mang theo khí tức tà ác giống như muốn đem không gian thiêu hủy vặn vẹo đánh thẳng lên quang võng kia.

Đôi bên vừa tiếp xúc, long tức màu đen khuếch tán, đem quang võng thiêu hủy tan rã.

Quang võng hỏng mất, Hắc Long thú giãy mạnh, tiện tay một trảo chộp lên thân thể một gã chiến sĩ, đem người kia bóp vỡ. Đồng thời mở to miệng phun ra chung quanh, từng đoàn long tức có thể thiêu hủy hết thảy oanh lên những chiến sĩ chung quanh lập tức thiêu cháy bọn họ thành tro tàn.

Trần Lượng thập phần tự tin cười nói:

- Ngay cả Thánh chiến sĩ cũng có thể đơn giản giết chết, Hắc Long thú ngũ giai quả nhiên bất phàm. Trương Hiên, chúng ta ra tay đi. Đừng để cho con súc sinh kia giết sạch Thánh chiến sĩ của chúng ta. Hơn nữa nếu để nó chạy thoát tổn thất của chúng ta thật lớn!

Dứt lời, dưới chân khẽ nhún, Trần Lượng hóa thành một đạo lưu quang, chỉ sau vài lần hô hấp đã xuất hiện trên bầu trời, quang mang đại thịnh, khí thế nháy mắt kéo lên tới cảnh giới lục giai đỉnh phong, hung hăng một chưởng oanh lên hắc quang hộ thể của Hắc Long thú, lập tức đánh xuyên tới trên đầu của nó.

Hắc Long thú bị một kích của Trần Lượng từ giữa không trung bị đánh rơi xuống đất, hắc quang hộ thể lập tức biến mất.

Trong tích tắc Hắc Long thú rơi xuống, cả mặt đất đều chấn động.

Một đạo quang mang màu xám khởi động, một thân ảnh bay lên trên người Hắc Long thú, hung hăng đánh một chưởng lên thân thể nó.

Lân giáp trên thân Hắc Long thú phá nát, giống như mảnh vải rách quay cuồng văng ra xa vài trăm thước.

Ngay lúc Hắc Long thú quay cuồng bay ra, hai đạo quang mang hắc bạch giống như hai lưỡi đao sắc bén từ dưới cánh nó vặn xoắn lên, vô số lân giáp lẫn máu tươi bay tung.

Trong tiếng kêu thảm thiết của Hắc Long thú, cánh của nó bị Trần Lượng cùng Trương Hiên xé rách.

Đôi cánh của Hắc Long thú bị xé rách không thể tiếp tục bay lên không.

Hơn hai mươi nhân loại mặc trang bị đặc thù vây quanh Hắc Long thú không ngừng dùng pháo oanh kích lên thân thể nó.

Mất đi hắc quang hộ thể, Hắc Long thú bị công kích lân giáp vỡ tung, máu tươi văng khắp nơi, không ngừng phát ra tiếng gầm rú sợ hãi.

Đồng thời theo thời gian trôi qua, lực lượng của Hắc Long thú cũng dần giảm xuống.