Đám máy móc chiến đấu này cận chiến rất kém, coi như chỉ một tên thần chiến sĩ nhị giai cũng có thể một quyền đánh bay linh kiện của bọn chúng rồi.
Sau khi hủy diệt hết 2000 cỗ máy móc chiến đấu kia thì hai vạn dị tộc cũng dũng mãnh lão tới đệ nhất cứ điểm, điên cuồng phá hư các loại thiết bị điện tử bên trong cứ điểm.
Vô cùng nhiều tên dị tộc chuột chũi còn đào động không ngừng bên trong cứ điểm nhằm tìm kiếm những quả bom năng lượng được chôn dấu ở bên trong cứ điểm này…
Trừ cái đó ra thì cũng có khoảng 2000 tên Tích Dịch Nhân chiến sĩ cũng nhảy vào bên trong đệ nhất cứ điểm, bắt đầu truy kích những tên nhân loại chiến sĩ đang lui lại.
Những tên thử nhân chiến sĩ không ngừng bị đem ra làm bia đỡ đạn, cũng lao tới bên trong cứ điểm đệ nhất, truy kích đám nhân loại chiến sĩ kia.
- Cái đám này càng ngày giảo hoạt hơn rồi!
Trịnh Nham Hà ở cách xa mấy cây số thông qua máy giám thị cũng đã nhìn thấy được những gì đang xảy ra ở trong cứ điểm này, chỉ đành thở dà một hơi, ấn xuống một cái nút.
Uỳnh!
Theo một tiếng nổ kinh thiên động địa, cả cứ điểm đệ nhất đã bị bao phủ bởi một tầng bạch quang, vụ nổ bạo tạc to lớn này đã thôn phệ gần hết cứ điểm vào bên trong, hai vạn người đang đi phá hoại cứ điểm cũng bị giết chết sạch sẽ.
Gió bụi thổi cuồn cuộn, từng đoàn mây hình nấm bắt đầu bốc lên, đại địa gặp chấn động, coi như ở cách xa đến mấy cây số thì cũng có thể cảm nhận được chuyện gì đang xảy ra.
Sauk hi vụ nổ bạo tạc phát sinh thì từng đợt sóng xung kích khủng bố đánh về tứ phương tám hướng khuếch tán dần, khiến những thử nhân chiến sĩ đến gần cứ điểm cũng bị trùng kích tới, đánh cho một kích mà ngũ quan chảy máu, cuối cùng ngã xuống bỏ mạng lại nơi này.
Nhìn thấy toàn bộ cứ điểm đệ nhất nổ tung, thì toàn bộ dị tộc ở nơi này đều hơi đổi sắc, một vụ bạo tạc kinh hoàng như thế thì có là thần chiến sĩ thất giai dính phải thì cũng sẽ phải ra đi thôi.
Bạo tạc tán đi, bụi mù cũng bớt, trên đại địa hiện lên một cái hố lớn, cứ điểm số 1 của Vân Châu đã biến mất từ đây.
Khủng Bạo Nha lạnh lùng nhin về phía đó rồi lên tiếng ra lệnh:
- Tiếp tục tiến công đi!
Từ trong rừng đi ra có vô số chiến sĩ dị tộc không ngừng băng qua đệ nhất cứ điểm mà tiến về phương hướng của đệ nhật cứ điểm.
Lần tiến công Vân Châu này số lượng khủng long nhân còn vượt qua hẳn cả sự tường tượng của đám nhân tộc ,hơn mười vương quốc khủng long nhân liên thủ với nhau, chúng có nội tình mạnh tới mức đáng sợ.
Cứ điểm đệ nhất bị trăm vạn dị tộc tấn công kia thì không hề tính là gì với mười vương khủng long nhân đâu.
Hơn nữa những tên dị tộc kia có chết thảm thì cũng coi như là một chuyện tốt đối với đám khủng long nhân rồi, bởi vì điều này có thể suy yếu đi lực phản kháng của đám dị tộc kia.
Những tên dị tộc kia tuy đều là nước phụ thuộc của khủng long nhân vương quốc, nhưng ở trong mắt đám khủng long nhân thì bọn chúng chỉ là những con pháo hôi mà thôi, cho dù đám dị tộc có chết hết, thì bọn chúng cũng sẽ tìm được một đám dị tộc khác đến thay.
Rất nhanh, ở cứ điểm thứ hai đã bắt đầu xuất hiện chiến đấu thảm thiết rồi, vô số dị tộc dùng tánh mạng và huyết nhục của mình cũng đã phá hủy được một phần các loại vũ khi tự động thủ thành.
Cứ điểm thứ hai cũng xây dựng nên được một hệ thống phòng ngự sâm nghiêm vô cùng, được tạo dựng vô số công sự phòng ngự, những vũ khí chiến tranh tự động. Vô số dị tộc khi chạm trán phải cái thành lũy sắt thép này thì cũng tổn thương thảm trọng vô cùng.
Do địa hình hạn chế, cho nên cứ điểm thứ hai không rộng bằng cứ điểm thứ nhất, hơn nữa tài nguyên vẫn luôn đổ về phía cứ điểm thứ nhất, cho nên lượng phòng ngự ở cứ điểm thứ hai này còn kém hơn cứ diểm thứ nhất không chỉ là một lần.
Chẳng qua cũng do địa hình hạn chế cho nên đám binh lực khổng lồ của dị tộc không thể nào triển khai được, mà nếu dùng tính mạng đẻ đối lấu sự phá hủy của đám vũ khí phòng ngự kia cũng không phải là cách quá ư là thuận lợi gì cho lắm.
Dưới sự điên cuồng tiến công không màng sinh tử của đám dị tộc kia, cũng phải bảy ngày sau, sau khi tiêu diệt năm mươi vạn dị tộc, Trịnh Nham Hà, Ngô Bảo cũng bất đắc dĩ, dù không muốn cũng phải từ bỏ đệ nhị cứ điểm để lùi về đệ tam cứ điểm.
Mà phòng ngự của đệ tam cứ điểm còn kém hơn cả đệ nhị cứ điểm.
Đám dị tộc kia với cái giá 30 vạn thương vong cùng với 5 ngày thời gian, cũng mạnh mẽ mà đánh hạ được cứ điểm này.
Đám dị tộc phá hủy được ba cứ điểm chỉ trong thời gian cực ngắn mà thanh thế còn vô cùng lớn..
Lòng người trong cứ điêm Huyết Lạc cũng bàng hoàng, sĩ khí trở nên sa sút dần.
Phải biết rằng hai mươi cứ điểm Huyết Lạc sau khi được xây dựng ,trừ cái thứ nhất là bị Bạo Long vương công phá mạnh mẽ ra, thì những cái còn lại đại bộ phận đều không trải qua chiến hỏa.
Hiện giờ chưa qua một tháng thế mà ba đại cứ điểm cứ thế bị đại quân khủng long nhân công phá hết, lại khiến cho mọi người cảm nhận được sự đáng sợ của đám khủng long nhân kia.
Hơn nữa đáng sợ ở một chỗ, chết trận đều là những quân đội dị tộc mà phụ thuộc vào khủng long vương quốc, thì những tên quân tinh nhuệ cua khủng long vương quốc không có một tên nào được xuất động hết.
Nghĩ đến đây, thì đám người bên trong Huyết Lạc cứ điểm cũng trở nên xao động không thôi.
Nếu như bình thường, sáu gã đại tướng quân kia mà chủ động từ chức thì Hàn Tường sẽ cao hứng lắm... Bởi vì như thế Nhạc Trọng mới có thể danh chính ngôn thuận mà đưa người nhà của bọn hắn sắp xếp vào trong quân đội.
Thế nhưng vào cái lúc mấu chốt như này, thế mà sáu người bọn họ lại đưa đơn từ chức, điều này khiến cho Hàn Tường tức giận không thôi. Chẳng qua sau khi xin chỉ thị của Nhạc Trọng, Hàn Tường vẫn để cho bọn họ rời đi.
Nếu như cưỡng ép lưu đám người Sào Hiên lại, để cho bọn họ sinh lòng oán hận, ở lúc mấu chốt lại chọc cho quân ta một đao trí mạng thì không bằng chiều ý bọn họ, cứ để cho bọn họ đi hết đi còn hơn,
Mấy tên đại tướng quân vừa rời đi đã khiến cho lòng quân bị sáo động vô cugf, một nhóm lớn quan quân không muốn chết cũng nhao nhao đâm đơn xin từ chức.
Nếu như Ngụy Minh Thanh mà nắm quyền thì đám quan quân kia căn bản sẽ không dám kiêu ngạo như thế. Nhưng sau khi quân đội ở cứ điểm Huyết Lạc này đầu hàng Nhạc Trọng, nhân tâm bất ổn, Nhạc Trọng cũng chỉ đành bất đắc sĩ, để cho đám người này rời đi hết mà thôi.
Rất nhiều quan quân rời đi, những người trong cứ điểm lại càng thêm bất an hơn nữa/
Đúng lúc này, Hàn Tường quyết đoán đưa Bạo Phong chiến hạm ra, dẫn cái đám quan quân kia vao bên trong.
Những kẻ từ trong Bạo Phong chiến hạm bị đưa ra đại bộ phận đều xuất thân từ đày tớ, bọn họ vì muốn cải biến vận mệnh của mình, cho nên đều hung hãn không sợ chết, trên người luôn có một cỗ khí tức bưu hãn vô cùng.