Thần Ma Hệ Thống

Chương 1206: Mạnh mẽ phá cục!




Trong khoảnh khắc sống chết trước mắt, trong mắt Âu Dương Vô Diệt hiện lên vẻ ngoan độc, quang mang màu xanh bắt đầu khởi động khắp thân thể, từng đạo băng trùy thật lớn trống rỗng hiện ra hướng Nhạc Trọng đâm tới, bản thân hắn bật lui nhanh về phía sau.

Vách tường sau lưng Âu Dương Vô Diệt co rụt lại lộ ra ra một con đường không biết đi thông nơi nào.

Tính cách Âu Dương Vô Diệt thập phần cẩn thận, cho dù ở bên cạnh hắn đã có vô số cao thủ phòng ngự sâm nghiêm, nhưng hắn vẫn lưu lại con đường chạy trốn.

Vô số băng trùy ẩn chứa băng hàn lực cực kỳ khủng bố, nếu như bị băng trùy đâm trúng thân thể cho dù Long Tướng trung cấp cũng sẽ bị trọng thương. Nhưng nếu Nhạc Trọng tránh né băng trùy công kích như vậy Âu Dương Vô Diệt có thể trốn vào trong thông đạo kia.

Nếu đợi tới khi những cao thủ khác chạy tới, Nhạc Trọng ngoại trừ bỏ trốn cũng chỉ còn con đường chết.

Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên hung quang, bên ngoài thân thể bọc phủ một tầng ám hắc đấu khí cùng ma viêm xích hồng sắc vờn quanh, hắn không hề tránh né, hai đấm nhanh như sao băng trực tiếp oanh thẳng vào băng trùy đâm tới.

Băng trùy bị ma viêm hòa tan, nhưng vẫn có một ít băng trùy cỡ lớn xuyên qua ma viêm đâm thẳng vào thân thể Nhạc Trọng.

Trên người Nhạc Trọng mặc bì giáp làm từ Tam Giác Long ngũ giai cứng rắn nhất, băng trùy oanh lên bì giáp liền bị chấn thành dập nát, lực đánh thật lớn va chạm thân thể hắn liền bị triệt tiêu, nhưng vẫn làm cho hắn sản sinh cảm giác khó chịu.

- Quái vật!

Âu Dương Vô Diệt nhìn thấy Nhạc Trọng cứng rắn đón nhận băng trùy công kích, trong mắt thoáng hiện kinh hãi.

Ngay sau đó Nhạc Trọng đã vọt tới trước người hắn oanh tới một quyền.

Âu Dương Vô Diệt chỉ kịp nâng tay phải che ngang khuôn mặt của hắn.

Quyền phải của Nhạc Trọng mang theo ám hắc đấu khí oanh thẳng lên tay phải Âu Dương Vô Diệt, lực lượng kinh khủng bộc phát đem tay phải của hắn oanh dội ngược vào mặt hắn.

Âu Dương Vô Diệt giống như mảnh vải rách bị hung hăng oanh bay đánh lên trên mật thất, mũi bị vỡ nát, máu tươi văng khắp nơi.

Nhạc Trọng một kích thành công, thân hình chớp động nhanh như quỷ mị bắn thẳng về hướng Âu Dương Vô Diệt.

Âu Dương Vô Diệt bị một quyền của Nhạc Trọng đánh bay, đầu óc choáng váng nhưng không buông tha chống cự, tâm niệm vừa động dị năng hàn băng từ trong thân thể hắn trào ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một băng tầng dày hai thước ngoài thân thể.

Âu Dương Vô Diệt biết rõ mình không phải đối thủ của Nhạc Trọng vì vậy nghĩ tới phương pháp kéo dài thời gian, chỉ cần viện quân chạy đến hắn sẽ thắng lợi.

- Âu Dương Vô Diệt, ngươi sợ sao? Hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!

Nhạc Trọng vọt tới trước băng tầng, giống như ma thần nổi giận gầm lên một tiếng, Khủng Cụ thuật tam giai phát động, một đạo tinh thần ba động mạnh mẽ bắn thẳng về hướng Âu Dương Vô Diệt.

- Chẳng lẽ hôm nay ta phải chết ở chỗ này sao?

Nguyên bản Khủng Cụ thuật tam giai cũng không có tác dụng quá lớn đối với cường giả ngũ giai như Âu Dương Vô Diệt, nhưng trong lòng hắn đã bị Nhạc Trọng liên tục đả kích sản sinh lòng sợ hãi, lúc này bị tinh thần lực công kích trong lòng liền nảy sinh khủng hoảng, vì vậy chìm vào trong nỗi sợ hãi.

Hắn vừa lâm vào sợ hãi liền không cách nào tiếp tục phát động dị năng cường hóa băng tầng dày hai thước kia.

- Vỡ cho ta!

Nhạc Trọng nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo khí thế bá tuyệt thiên hạ, hai đấm ngưng tụ ma viêm khủng bố oanh thẳng lên khối băng thật lớn kia.

Ma viêm nóng rực bộc phát, đem tầng băng thiêu hủy hòa tan, sau đó răng rắc một tiếng liền vỡ.

- Không!

Âu Dương Vô Diệt nhìn thấy đòn sát thủ cuối cùng của mình bị Nhạc Trọng đánh thành nát vụn, tâm linh biến thành tuyệt vọng.

Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương không chút lưu tình tung một chưởng vỗ lên đầu hắn, lập tức đánh hắn hôn mê bất tỉnh.

Sau khi đánh ngất Âu Dương Vô Diệt, Nhạc Trọng liền xuất ra Khôi Lỗi Phù ngũ giai đánh vào đầu hắn.

Âu Dương Vô Diệt vừa được cứu tỉnh, chợt cung kính hướng Nhạc Trọng cúi người thi lễ nói:

- Âu Dương Vô Diệt gặp qua chủ nhân!

- Không sai! Xem ra chỉ cần không gặp phải quái vật như Long Tướng trung cấp, như vậy trong cường giả ngũ giai ta vẫn là không kém!

Nhạc Trọng nhìn Âu Dương Vô Diệt bị hắn đánh bại biến thành con rối, trong mắt hiện lên vẻ hài lòng. Hôm nay hắn đối chiến với cường giả ngũ giai như Âu Dương Vô Diệt, hắn chính thức cảm giác được mình quả thật đã bước vào cảnh giới ngũ giai, đồng thời không hề yếu ớt so với cường giả cùng cấp.

- Đại tướng quân, ngài không sao chứ?

Ngay lúc Nhạc Trọng mới thu phục Âu Dương Vô Diệt chưa đầy mười lăm giây, một đội ngũ Huyết Lạc Vệ chừng hai mươi người xông vào trong đại sảnh, gã thống lĩnh dẫn đầu nhìn thấy đại sảnh hỗn độn vội vàng hỏi Âu Dương Vô Diệt đang ngồi sau bàn.

Âu Dương Vô Diệt liếc mắt nhìn nhóm Huyết Lạc Vệ nói:

- Ta không sao! Lần này ít nhiều nhờ có Cổ Dư cùng Trương Lập báo tin nên mới biết thậm chí đã có sáu người phản bội bệ hạ cấu kết cùng phản quân. Sau khi bị vạch mặt bọn hắn muốn ám sát ta, hiện tại đã bị ta đánh chết. Ngụy Chân, ngươi mang tám người đi tiếp nhận vị trí của bọn họ!

- Dạ, tướng quân!

Một gã tiểu đội trưởng Huyết Lạc Vệ nhanh chóng lựa chọn bảy tên chiến sĩ thay thế thân vệ canh gác trong đại sảnh.

Thống lĩnh Huyết Lạc Vệ nghi ngờ nói:

- Đại tướng quân, việc này có điểm kỳ quặc. Vì muốn đánh chết sáu gả phản nghịch, vì sao ngài còn cần chặt đứt quyền khống chế điện não trung ương của cứ điểm chúng ta. Đồng thời còn tuyên bố lệnh tập hợp khẩn cấp, triệu tập toàn bộ chiến sĩ cứ điểm tới bình loạn?

Tên thống lĩnh luôn cảm thấy nhóm phản loạn kia không có khả năng gây ra khuyên giải báo động tới cấp độ cao như thế.

Âu Dương Vô Diệt bị chất vấn, sắc mặt lúc xanh lúc trắng đột nhiên nổi giận quát:

- Ta làm việc còn cần ngươi dạy sao? Ngươi là thống lĩnh nội bảo, thậm chí ngay cả bộ hạ của mình cấu kết cùng phản quân cũng không biết, ngươi còn muốn giữ chức nữa hay không! Từ hôm nay trở đi, Kim Huy không còn là thống lĩnh, đi phòng trừng giới đợi xử lý. Chờ sau khi ta đem sự tình bẩm báo bệ hạ, tiếp tục tiến hành xử trí chính thức đối với ngươi!

- Thẹn quá hóa giận!

Trong lòng các Huyết Lạc Vệ đều nảy sinh ý nghĩ này, nhưng họ lựa chọn trầm mặc. Âu Dương Vô Diệt là người nắm quyền cứ điểm hai mươi, tuy hắn không thể tùy tiện giết bất kỳ Huyết Lạc Vệ nào, nhưng vẫn có thể lợi dụng quyền lực trong tay phái bọn họ đi chấp hành nhiệm vụ tử vong, không ai muốn đắc tội hắn.

- Dạ, đại tướng quân!

Sắc mặt Kim Huy trắng nhợt, không dám nói thêm lời nào mà hướng Âu Dương Vô Diệt hành lễ, bỏ xuống trang bị của mình đi về phòng trừng giới.

Trong cứ điểm hai mươi quân quy vô cùng sâm nghiêm, nếu hắn can đảm chống lại mệnh lệnh của Âu Dương Vô Diệt, như vậy người kia sẽ dùng lý do chống quân lệnh giết chết hắn.

Âu Dương Vô Diệt trầm giọng nói:

- La Quân, ngươi phái người đánh tin tức cho các vị tướng quân Khánh Nguyên, Vi Giang, Du Liễu, Thì Vũ, Bì Chân, Hoàng Khôn, Khúc Trung, hẹn họ ba ngày sau tới đây, ta có chuyện quan trọng cần thương lượng với bọn họ!