Thần Ma Hệ Thống

Chương 1113: Bảo khố!




Sức khôi phục của con khủng long cổ dài cấp năm này quả thật vô cùng khủng bố. Nếu không phải trên người nó có vô số vết thương lớn phát ra mùi hôi thối thì căn bản không ai dám tưởng tượng làm như thế nào mới có thể khiến nó bị thương nặng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt đám chiến sĩ liên minh Liệt Nhật canh giữ trên tường thành đều hiện lên vẻ tuyệt vọng. Cứ như vậy, cho dù bọn họ công kích như thế nào cũng không thể tạo thành thương tổn lớn cho con khủng long cổ dài cấp năm kia.

Công kích của nỗ Phá Thần tuy rằng cũng khiến cho con khủng long cổ dài cấp năm kia bị thương. Nhưng cũng khiến cho con khủng long cổ dài cấp năm vốn ở trạng thái tức giận nay lại càng thêm phẫn nộ, nó bước từng bước lớn xung phong về phía hoàng thành Liệt Nhật. Với cân nặng khủng bố của nó, toàn bộ đại địa đều bị chấn động.

Ba giây ngắn ngủi, con khủng long cổ dài cấp năm sẽ đi đến trước hoàng thành Liệt Nhật, cái đuôi dài mấy trăm mét của nó vung lên đập xuống, trong chớp mắt thì đã nện xuống tường thành của hoàng thành Liệt Nhật.

Ầm!

Tường thành hùng vĩ huy hoàng cứng rắn cao chừng mấy chục mét lập tức bị vỡ nát thành vô số khối nhỏ bắn tung tóe ra xa bốn phương tám hướng.

Mấy trăm chiến sĩ liên minh Liệt Nhật canh giữ trên tường thành đều không tránh khỏi ngã xuống theo sự sụp đổ của tường thành.

Từ trong hoàng thành Liệt Nhật, hơn một trăm chiến sĩ mặc chiến giáp Liệt Nhật màu trắng theo sự chỉ dẫn của năm chiến sĩ mặc chiến giáp Liệt Nhật màu bạc nhanh chóng xông ra ngoài. Bọn họ là lực lượng cuối cùng mà liên minh Liệt Nhật để lại canh giữ hoàng thành không cho người xâm nhập.

Ngoại trừ trăm người này, còn có hơn một ngàn chiến sĩ liên minh Liệt Nhật trên lưng đeo cung lớn, giống như khỉ con nhanh nhẹn bay về hướng bên này.

Một ngàn chiến sĩ cầm trong tay súng điện từ mini cũng chạy đến những tháp cao trong hoàng thành, phát động công kích về phía con khủng long cổ dài cấp năm kia.

Từng luồng sáng trắng từ chiến mâu Liệt Nhật bắn ra, từng mũi tên một, từng chùm tia sáng bắn ra từ súng điện từ mini tập trung tấn công về phía con khủng long cổ dài cấp năm khổng lồ kia.

Rất nhiều đòn công kích đều bắn trúng vết thương cũ trên người con khủng long cổ dài cấp năm, khiến cho nó càng thương nặng hơn, máu tươi vung vẩy khắp nơi.

Con khủng long cổ dài cấp năm kia phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ, xung phong thẳng vào trong hoàng thành Liệt Nhật.

Ngay lúc con khủng long cổ dài cấp năm kia xung phong, những nơi nó đi qua đều để lại một đống dấu chân hãm sâu trên mặt đất, cái đuôi khổng lồ của nó giống như dãy núi nện mạnh lên trên hoành thành Liệt Nhật. Những kiến trúc bị cái đuôi của nó quất qua đều biến thành một đống phế tích, một lượng lớn chiến sĩ bị đập thành thịt vụn.

Căn bản là không có lực lượng nào có thể ngăn cản con khủng long cổ dài cấp năm kia phát uy. Ngay cả hơn hai ngàn chiến sĩ nhân loại liều mạng công kích con khủng long cổ dài cấp năm kia thì vẫn cũ giống như con kiến không bao giờ giết chết con khủng long cổ dài cấp năm khổng lồ kia.

Chân Tề Hùng Ngạn nhìn con khủng long cổ dài cấp năm ở trong hoàng thành Liệt Nhật tùy tiện phá hư mọi thứ, hủy hoại tâm huyết mấy trăm năm trong mấy thế hệ của hắn chỉ trong chút chốc, ngực khó chịu, cổ họng ngòn ngọt, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt giống như ác ma rít gào dữ tợn:

- Súc sinh! Nhạc Trọng, tên súc sinh chết tiệt nhà ngươi! Ta nhất định sẽ giết ngươi!! Ta nhất định sẽ giết chết toàn bộ thân bằng bạn hữu của ngươi!!

Nhạc Trọng quăng hai khối thi thể đại tướng liên minh Liệt Nhật mặc áo giáp Liệt Nhật đã bị phá hủy nặng nề xuống trung tâm hoàng thành Liệt Nhật.

Hai mắt của con khủng long cổ dài cấp năm kia vẫn như cũ đỏ đậm, giống như máy ủi cán qua phóng tới thi thể của đại tướng liên minh Liệt Nhật kia. Nó mang nỗi cừu hận vô cùng lớn đối với đám đại tướng liên minh Liệt Nhật trên người dính đầy máu của nó, khiến cho vết thương của nó càng ngày càng nghiêm trọng này.

Đầu ngũ giai Lương Long kia ở trong Liệt Viết Hoàng Thành tàn phá không kiêng nể gì cả. Địa phương bị nó vẫy đuôi đập trúng, hết thảy đều bị biến thành bình địa, nhân viên tử thương thảm trọng.

Chiến sĩ tinh nhuệ trong Liệt Viết Hoàng Thành lại bị đầu ngũ giai Lương Long kia xem giống như những con kiến hôi tùy ý đập chết. Vô số tiếng kêu khóc, thảm thiết thê lương vang lên, mọi người đều bỏ chạy tứ tán khắp nơi.

Nhạc Trọng cưỡi tiểu Thanh trong nháy mắt đã bay đến nội thành hào hoa nhất trong Liệt Viết Hoàng Thành.

Nhạc Trọng vừa mới từ trên lưng tiểu Thanh nhảy xuống, tám gã chiến sĩ tinh nhuệ của Liệt Viết Liên Minh tay cầm trường mâu bất chợt xông qua đây. Trường mâu trong tay tựa như độc xà hướng về phía Nhạc Trọng đâm tới.

Thân hình Nhạc Trọng lóe lên một cái, trực tiếp tránh khỏi trường mâu của tám gã chiến sĩ tinh nhuệ của Liệt Viết Liên Minh.

Con mắt của tám gã chiến sĩ Liệt Viết Liên Minh tinh nhuệ kia hoa lên, thân thể trong nháy mắt nổ bắn ra thành vô số khối thịt vụn, lượng lớn tiên huyết, nội tạng rải rác trong không trung.

Sau khi dễ dàng miểu sát tám gã chiến sĩ Liệt Viết Liên Minh, Nhạc Trọng cấp tốc móc ra một chiếc máy vi tính loại nhỏ Lôi Đạt.

Nhạc Trọng hướng về Bạch Y ở trên màn hình máy vi tính hỏi:

- Ở trong khu vực này, sao lại có dấu vết vận hành máy vi tính?

Chiếc máy vi tính loại nhỏ Lôi Đạt ở trong tay Nhạc Trọng có thể hướng bốn phía tỏa ra sóng điện từ. Nếu như khu vực này có máy vi tính vận hành, sẽ bị nó nắm bắt được.

Trong mắt Bạch Y vô số dữ liệu hiện lên, cuối cùng lắc đầu nói:

- Không có, không có phát hiện dấu vết máy vi tính vận hành.

- Xem ra chỉ có thể sử dụng loại thủ đoạn khác.

Nhạc Trọng nhìn tiền phương, chỉ thấy bốn gã chiến sĩ Liệt Viết Liên Minh đang điên cuồng hướng phía bên này chạy tới. Dưới chân hắn điểm một cái, trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Tay phải vỗ một cái, trực tiếp vỗ lên gáy của bốn gã chiến sĩ Liệt Viết Liên Minh, khiến bọn chúng bị chấn đến ngất xỉu đi.

Ngón tay Nhạc Trọng điểm một cái, bốn cái Khôi Lỗi chi phù từ trong tay hắn bay ra, trực tiếp chui vào trong mi tâm của bốn gã chiến sĩ Liệt Viết Liên Minh.

Thân thể bốn gã chiến sĩ Liệt Viết Liên Minh khẽ run rẩy, liền từ trên mặt đất đứng dậy, chỉ là hai mắt bọn hắn lại mang theo một tia ngây ngốc.

Nhạc Trọng hướng về phía bốn gã Khôi Lỗi hỏi:

- Các ngươi, ai biết địa điểm lưu trữ khoa kỹ thời tiền sử trong Hoành thành không?

Bốn gã chiến sĩ bị Khôi Lỗi chi phù điều khiển đều lắc đầu. Hiển nhiên tầng tồn tại như bọn hắn căn bản không thể tiếp xúc được tới khoa kỹ bí ẩn, cao cấp nhất trong Liệt Viết Hoàng Thành được.

Nhạc Trọng trực tiếp mệnh lệnh nói:

- Đã thế dẫn ta đi bắt thủ lĩnh cũ của các ngươi!

- Dạ!

Bốn gã chiến sĩ đồng thanh hô một tiếng, thân hình chớp động, tựa như báo săn xuyên qua trong Liệt Viết Hoàng Thành này.

Trong Hoàng thành, không ngừng có chiến sĩ Liệt Viết Liên Minh hướng về bên này vọt tới, đều bị Nhạc Trọng tiện tay trảm thành hai đoạn.