Đương nhiên mỗi lần chấp hành nhiệm vụ thì tất cả vũ khí trang bị hệ thống thần ma sẽ thu về, thống nhất do Nhạc Trọng hoặc là Trì Dương đảm bảo.
Mười người đội viên đội cận chiến này mỗi ba người sẽ là một tiểu tổ, hết sức ăn ý liên thủ lẫn nhau trợ giúp nhau chém giết tất cả tang thi. Nhạc Trọng trực tiếp dẫn theo bạch cốt xông vào trong thi đàn, những nơi đi qua thì không có tang thi nào địch nổi một đao của hắn cả.
Những chiến sĩ tiểu đội còn lại nhìn thấy Nhạc Trọng và đội viên lệ thuộc hắn nhảy vào trong thi đàn chém giết. Thế lực của Nhạc Trọng thiết sắt thép và vũ khí lạnh và công cụ. Bởi vậy bọn họ phần lớn thiếu vũ khí lạnh, Nhạc Trọng cũng không có khả năng cung cấp binh khí hệ thống thần ma cho bọn họ chém giết.
Không lâu tất cả tang thi còn sót lại bị Nhạc Trọng thanh lý hoàn tất. Những tang thi thiếu tay thiếu chân căn bản không phải đối thủ của chiến sĩ lệ thuộc Nhạc Trọng chỉ huy.
Tiêu diệt một đám thi đàn này, Nhạc Trọng đem bản sách kỹ năng Hỏa Cầu Thuật cùng hơn hai trăm sinh tồn tệ bỏ vào trong túi, tiếp tục lại cho bạch cốt dẫn theo tang thi trong thị trấn ra ngoài.
Sau mấy lần như vậy, đại bộ phận tang thi trong trấn bị Nhạc Trọng chuyến này tiêu diệt hoàn tất, chỉ tiêu hao số lớn lượng đạn dược cùng đạn súng máy hạng nặng mà thôi.
Sau khi tiêu diệt nhiều tang thi, Nhạc Trọng liền ra lệnh cho đội viên tiến vào trong trấn.
Dưới sự chỉ huy của Nhạc Trọng thì những đội viên tiến vào trong trấn. Mỗi một ít tang thi rải rác sẽ do đội viên lệ thuộc Nhạc Trọng tiến lên tiêu diệt để tiết kiệm đạn. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Đi vào trong tiểu trấn còn có tang thi rải rác, thỉnh thoảng truyền tới súng nổ linh tinh.
Nhạc Trọng lúc này tìm kiếm trong trấn.
Chủ lực của tang thi đã bị tiêu diệt, tang thi còn sót lại không phải là đối thủ của các chiến sĩ, tất cả tang thi bị săn giết, từng tấc thổ địa trong trấn được thu hồi.
Đột nhiên lúc này tiểu đội của Tiếu Minh có tiếng súng nổ vang.
Nhạc Trọng nhướng mày, lập tức mang theo hai gã đội viên cường hóa lệ thuộc mình chạy tới chỗ của Tiếu Minh bên kia.
Nhạc Trọng rất nhanh đuổi tới chỗ tiểu đội của Tiếu Minh bên này.
Chỉ thấy ở chỗ đó có một tang thi thân cao gần ba mét, da thịt đã kết thành một tầng hắc sắc cứng rắn đang chiến đấu với tiểu đội của Tiếu Minh.
Thành viên tiểu đội Tiếu Minh không ngừng bắn phá tang thi khổng lồ kia. Đạn súng trường dày đặc không ngừng bắn vào người của tang thi này đều bị da màu đen cứng rắn của tang thi ngăn cản ở bên ngoài, ngay cả thân thể còn không phá vỡ được.
- Cảm nhiễm giả L2 loại hình sức mạnh. Có được lực lượng cùng lực phòng ngự cường đại. Có được kỹ năng lây virus, có thể mang sinh mạng thể lây thành cảm nhiễm giả.
Nhạc Trọng nhìn thấy tang thi khổng lồ này, một chuỗi tin tức truyền vào trong đầu của hắn.
Con tang thi khổng lồ này tốc độ nhanh hon người bình thường ba phần, nó giống như một chiếc xe tăng tiến vào trong tiểu đội của Tiếu Minh, bắt lấy một gã đội viên bình thường và dùng sức bóp vỡ, trực tiếp ném qua một bên.
Nhìn thấy tang thi khổng lồ hung hãn như vậy, sĩ khí tiểu đội của Tiếu Minh lập tức sụp đổ, đại bộ phận đội viên đều vút bỏ súng ống và chạy thục mạng.
- Đừng trốn! ! Đánh trả! ! Đánh trả!
Tiếu Minh đỏ mắt rống to lên, đồng thời không ngừng xạ kích vào tang thi khổng lồ kia. Nhưng mà không có người nào nghe theo lệnh của hắn, cũng chỉ có hai gã đội viên cận chiến lệ thuộc Nhạc Trọng và ba gã tâm phúc là đứng bên cạnh hắn, không ngừng bắn giết đầu tang thi khổng lồ kia.
Từng viên đạn súng trường không ngừng bắn lên trên tang thi khổng lồ có làn da cứng rắn như thép kia, đều nhao nhao rơi xuống, không cách nào xuyên thủng da thịt của tang thi khổng lồ này.
Cho dù là đội viên cận chiến lệ thuộc Nhạc Trọng cũng tràn ngập sợ hãi với con tang thi khổng lồ này, bọn hắn có thể đứng ở chỗ này bởi vì không có lệnh rút lui của quan chỉ huy, bọn họ tuyệt đối không rút lui.
Nhạc Trọng cũng không có nhìn qua những tên vút súng bỏ chạy, hắn nhảy mấy lần là tới trước người của con L2, cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay hung hăng chém lên hông của con tang thi khổng lồ này.
Nương theo lấy âm thanh kim loại bị cắt chói tai vang lên, Nhạc Trọng dùng sức chém vào bên hông L2 cắt ra một khe hở nhỏ, mặc dù dùng lưc lượng cường hoành trải qua nhiều lần cường hóa của hắn và Phảng Chế Đường Đao sắc bén cũng chỉ có thể làm được như thế này, ngay cả xương cốt cũng không thấy.
Tầng chất sừng bên ngoài thân thể L2 giống như sắt thép khó có thể cắt ra được.
L2 nhìn thấy Nhạc Trọng là con kiến nhỏ lắc lư ở trước mặt của nó, huy động bàn tay lớn hung hăng đánh vào người Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng lúc này nhanh nhẹn xa xa hơn L2, thân thể của hắn có chút hơi nghiêng, né qua một kích này của L2 và một đao chém lên các đốt ngón tay của L2.
Một đao chém rụng, Phảng Chế Đường Đao chém lên người của L2, đúng là bão tố gặp hỏa tinh, không cách nào chém đứt đốt ngón tay.
L2 phất tay vỗ một cái, đánh về phía Nhạc Trọng.
L2 khẽ động, Nhạc Trọng vừa sải bước ra đã tới trước người của L2, phát động kỹ năng ma viêm, trong tay phải của hắn có một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm hiện ra.
Một chiêu của Nhạc Trọng chém lên đùi của L2, ma diễm màu đỏ hồng lúc này thiêu đốt đùi của L2, chợt điên cuồng thiêu đốt ra một cái động khổng lồ.
Nhạc Trọng vòng quanh đùi của L2 một vòng, đùi của L2 chợt bị ma diễm cắt ra thành hai đoạn.
Con L2 cũng mất đi cân đối, trùng trùng điệp điệp ngã nhào trên đất.
Nhạc Trọng lúc này đi lên phía trước một bước, một cước dẫm nát đầu của L2, ma diễm đỏ thẫm của hắn thiêu đốt đầu lâu của L2 thành tro bụi.
Đầu L2 vừa chết, một đoàn linh quang lớn chui vào trong cơ thể của Nhạc Trọng. Mà bên ngoài thi thể của L2 có một cuốn sách kỹ năng và một hộp báu màu xanh bay ra ngoài.
Nhạc Trọng nhanh chóng đem sách kỹ năng và hộp báu màu xanh thu vào trong ba lô của mình.
Tiêu diệt L2, Nhạc Trọng tức giận đưa mắt nhìn qua tiểu đội trưởng Tiếu Minh có đội viên bỏ chạy kia.
Lúc này đội viên vứt bỏ súng ống bỏ chạy của Tiếu Minh cũng đã bị đội viên lệ thuộc vào Nhạc Trọng bắt quay trở lại trước người của hắn,.
Một gã đội viên của Tiếu Minh nhìn thấy Nhạc Trọng, vẻ mặt sợ hãi quỳ trên mặt đất cần khẩn Nhạc Trọng:
- Thực xin lỗi! Nhạc đội! Tha tôi một mạng a! Tôi sau này nhất định sẽ anh dùng giết địch! ! Thỉnh cho phép tôi lấy công chuộc tội!
- Nhạc đội! ! Buông tha chúng tôi lần này đi! Chúng tôi sau này nhất định sẽ không tái phạm!
- Cầu ngài tha cho chúng tôi một mạng đi! Quái vật kia quá mạnh mẽ, chúng ta căn bản không phải đối thủ. Ở lại nơi đó cũng chỉ chịu chết mà thôi.
"..."
Đội viên bỏ chạy của Tiếu Minh lúc hoảng hốt đau khổ cần xin Nhạc Trọng tha mạng.
Tiếu Minh có chút hận nhìn qua những đội viên bỏ chạy lúc này, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Nhạc đội, nếu không thì cho bọn họ cơ hội nữa đi.
Nhạc Trọng nhìn qua tám gã đội viên của Tiếu Minh và lạnh lùng nói:
- Cho dù các người có lý do gì đều phạm tội chạy trốn trên chiến trường. Toàn bộ xử bắn tại chỗ!