Thần Ma Hệ Thống

Chương 1097: Thế như chẻ tre! (2)




Thủ lĩnh của bộ lạc Tấn Mãnh Long là Tiền Long lại là một cường giả có sức chiến đấu của một chiến sĩ cấp ba, y bản thân lại có một con tọa kị cấp ba rất mạnh, cho dù có là Vũ Đằng Huyền Nhị cũng phải kiêng kị y ba phần.

Ngay trong lúc Tiền Long và mấy tên tâm phúc đang uống rượu trong một gian nhà đá, đột nhiên từ trong bộ lạc vang lên một tiếng cảnh báo đến chói tai.

Một gã chiến sĩ hoang mang rối loạn vội vàng xông tới, thất kinh kêu lên:

- Thủ lĩnh! Không xong rồi! Địch nhân tập kích! Địch nhân tập kích! Địch nhân đang giết đến nơi rồi!

Tiền Long cau mày phẫn nộ quát:

- Hoảng cái gì! Từ từ nói! Có bao nhiêu địch nhân?

Tên chiến sĩ kia bối rối sợ hãi kêu lên:

- Một! Chỉ có một địch nhân! Y đã trực tiếp công phá cửa trại, tiến nhập vào bên trong bộ lạc của chúng ta. Các chiến sĩ của Tấn Long đội đã bị tiêu diệt hơn ba mươi người!

Tấn Long đội là một đội quân rất mạnh bao gồm các binh sĩ tinh nhuệ của bộ lạc Tấn Mãnh Long. Mỗi một chiến sĩ trong Tấn Long đội đều có được sức chiến đấu mạnh mẽ của một chiến sĩ cấp hai, là các chiến sĩ tinh nhuệ vô cùng mạnh mẽ của bộ lạc Tấn Mãnh Long. Vừa nghe thấy các chiến sĩ của Tấn Long đội đã bị tiêu diệt đến hơn ba mươi người, tất cả mọi người đang uống rượu ở đó sắc mặt đều đại biến.

Tiền Long nhanh chóng nắm lấy loan đao, trong mắt hung quang chợt lóe đi đến:

- Chuẩn bị tốt công tác chiến đấu, để chúng ta đi tiêu diệt tên địch nhân kia!

Tất cả các chiến sĩ đang tham gia tiệc rượu trong nhà đá kia đều cầm chắc vũ khí trong tay.

- Không cần. Ta đã đến đây!

Thanh âm kia vừa rơi đến, Nhạc Trọng cầm trong tay Hắc Nha đao đã bước vào trong gian nhà đá này.

Tiền Long nhìn Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện, ánh mắt hơi co rụt lại nói:

- Ngươi là ai?

Nhạc Trọng lạnh lùng liếc qua Tiền Long, lạnh giọng nói:

- Ta là Nhạc Trọng, cũng là người đến tấn công bộ lạc Tấn Mãnh Long các người. Ta cho các ngươi hai lựa chọn, hoặc là quỳ xuống đầu hàng, hoặc là chết hết đi!

Một mỹ nhân có vẻ thất sắc, đứng ở bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt hung quang chợt lóe, rút ra một thanh chủy thủ, hung hang lao đến đâm thẳng về trái tim Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng cũng không thèm liếc cô gái kia một cái, Hắc Nha đao vung lên, đầu của cô gái đo lập tức bị chém bay đi, thi thể không đầu lập tức đổ rầm về phía trước, ngã thẳng xuống đất. Tiên huyết phun ra cực kì dữ tợn.

Một đao thẳng thắn trôi chảy kia của Nhạc Trọng khiến tất cả mọi người ở đây sắc mặt đều trở nên thập phần khó coi.

Cô gái xinh đẹp kia chính là Hắc Quả Phụ, một chiến sĩ cấp hai đỉnh cao rất nổi tiếng trong bộ lạc Tấn Mãnh Long, thậm chí nàng đã từng ám sát được hai tên chiến sĩ cấp ba. Một vị cường giả đáng sợ như vậy cư nhiên bị Nhạc Trọng không chút mảy may bận tâm trong nháy mắt chém giết, khiến bọn họ trong lòng đều một trận lạnh lẽo. Cho dù bọn cùng nhau xông lên chỉ sợ cũng không xứng là đối thủ của Nhạc Trọng.

Tiền Long ánh mắt co rụt lại kinh nghi bất định hỏi:

- Anh là chiến sĩ cấp bốn?

Nhạc Trọng quan sát Tiền Long túc lạnh như băng chất vấn nói:

- Không sai! Vậy anh muốn đầu hàng hay vẫn là muốn chết?

Tiền Long lập tức quỳ trên mặt đất, tràn ngập thống khổ nói:

- Tôi hàng! Chiến sĩ cấp bốn không phải là đối tượng mà bộ lạc Tấn Mãnh Long chúng tôi có thể chống lại. Xin đại nhân người rộng lượng tha cho tôi một mạng. Tôi sẽ đem toàn bộ bộ lạc Tấn Mãnh Long giao cho đại nhân!

Chiến sĩ cấp bốn là thứ quái vật cực hạn của nhân loại. Rất nhiều chiến sĩ cấp bốn còn có khả năng có thể dùng thân thể bằng da bằng thịt phá nát người máy. Mỗi một người ở trong thời điểm sung sức hoàn toàn có thể tàn sát cả một bộ lạc Tấn Mãnh Long.

Cho dù chỉ là một sơ cấp chiến sĩ cấp bốn, ít nhất cũng cần đến mười chiến sĩ cấp ba vắt kiệt toàn bộ tố chất và năng lực mới có thể miễn cưỡng chống lại. Toàn bộ bộ lạc Tấn Mãnh Long mới chỉ có một mình Tiền Long là một chiến sĩ cấp ba, thêm một con mãnh long cấp ba nữa, chút sức lực ấy căn bản không có khả năng là đối thủ của một chiến sĩ cấp bốn.

Muốn chống lại chiến sĩ cấp bốn, với tình trạng hiện này của bộ lạc Tấn Mãnh Long thì cần phải nắm giữ được một lượng lớn các vũ khí chiến đấu siêu khoa học công nghệ hiện đại. Mà ở một bộ lạc Tấn Mãnh Long có nền khoa học kĩ thuật còn lạc hậu hơn trái đất cả trăm lần thì bộ lạc Tấn Mãnh Long đương nhiên không có khả năng làm được điểm này.

Tiền Long vừa đầu hàng, toàn bộ bộ lạc Tấn Mãnh Long đều rơi vào tay Nhạc Trọng.

Khi Nhạc Trọng đánh hạ bộ lạc Tấn Mãnh Long, sau khi phái người đem đại lượng vật tư, nhân khẩu hết thảy vận chuyển trở lại Ngốc Thứu sơn cốc, tiếp tục mang quân tấn công về các hướng xung quanh.

Năm người Hàn Sắc, Tiêu Vân, Hoàng Phổ Liệt Hỏa, Tây Môn Huy, Mã Lôi đều là mỗi lần chờ đến khi Nhạc Trọng chém chết các thủ lĩnh của những bộ lạc kia, hoặc là sau khi dùng bạo lực chiêu hàng những thỉ lĩnh kia, mang quân tiến nhập vào các bộ lạc ấy, bắt đầu tiếp quản tất cả mọi chuyện trong bộ lạc. Chuyện bọn họ cần là chính là duy trì trật tự trong bộ lạc sau khi chiến tranh kết thúc, đồng thời đem đại lượng nhân viên, vật tư vận chuyển về Ngốc Thứu sơn cốc.

Dưới sự công phạt như lôi đình của Nhạc Trọng, nhân khẩu trong Ngốc Thứu sơn cốc cấp tốc tăng trưởng, chỉ trong nửa tháng đã tăng lên năm vạn người.

Tât cả các bộ lạc xung quanh lệ thuộc vào liên minh Liệt Viết đều bị quét sạch, nếu không đầu hàng thì đều bị thẳng tay phá hủy.

Sau khi nhân khẩu trong Ngốc Thứu sơn cốc vượt qua năm vạn, Nhạc Trọng liền đình chỉ mở rộng, vừa huấn luyện quân lĩnh tinh nhuệ vừa tiến hành kiến thiết.

Đội quân mà Nhạc Trọng thành lập được thập phần phức tạp, nô lệ chiếm phân nửa, các thế lực vũ trang bị hắn đánh bại sau khi hợp nhất lại cũng chiếm phân nửa, ngư long hỗn tạp, sức chiến đấu và lòng trung thành đều thập phần trở thành vấn đề.

Lực lượng vũ trang này nếu thuận thế chiến đấu thì còn được, nếu một khi gặp phải nghịch cảnh, chỉ sợ lập tức sẽ sụp đổ. Nhạc Trọng cũng chỉ có thể bắt đầu huấn luyện lực lượng vũ trang này, nâng cao sức chiến đấu của bọn họ.

Mặt khác một bên ở trên phương diện chính trị, Tôn Lan Lan cũng đối với những nô lệ tạo nên những nhân tố bất ổn đề ra một loạt quy tắc, đem sức lao động và đóng góp của những nô lệ này chuyển thành điểm cống hiến. Một khi những nô lệ kia tích lũy được đủ điểm cống hiến là có thể trở thành dân tự do.

Chính sách này vừa được công bố, các nô lệ liền tích cực lao động hơn hẳn.

Song song với việc địa vị cũng như các sân chơi thi thố tài năng của nô lệ được đề cao, các loại đãi ngộ của nô lệ cũng được cải thiện, trong mắt bọn họ thấy được hi vọng nên càng trở nên tích cực hơn.

Dưới sự nỗ lực lao động làm việc của các nô lệ, bên trong Ngốc Thứu sơn cốc, rất nhiều công trình kiến trúc trùng trung mọc lên, bắt đầu có khung cảnh có phố xá thành thị.