Thần Khống Thiên Hạ

Chương 695: Địa Bàn Đường Gia (1)




Ở trong từng tòa thạch phong sừng sững này lộ ra vẻ dị thường cao lớn, dưới chân núi từng tràng lâu các dựa vào úi mà xây, biển người thái bình, linh điểu bay vùn vụt, lại có trận trận tiếng thiết khí giao nhau quanh quẩn ở trong thành, tuyệt tai không thôi.

Cự Phong thành đồng dạng là một tòa cổ thành, thời lịch ba vạn năm lâu dài.

Ở trước lúc Đường gia xưng bá, nơi này chỉ là một tòa tiểu thành, sau đó Đường gia tổ tiên cắm rễ ở chỗ này, thành lập luyện khí thế gia, mới dần dần đêm nơi này phát triển trở thành Nam Hoang đại thành.

Lăng Tiếu cùng Tàn Báo vừa bước vào tòa Cự Phong thành này liền nghe được từng đợt tiếng rèn sắt.

Lăng Tiếu không khỏi thở dài nói:

- Thật không hổ là luyện khí thế gia, ngay cả người của thành trì này cũng đều lấy luyện khí làm chủ.

Nhìn từng gian luyện khí cửa hàng ở hai bên đường phố, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy hoa cả mắt.

Ở trong chút ít cửa hàng luyện khí bình thường nơi này cũng có thể dễ dàng tìm được tam giai huyền khí, thỉnh thoảng còn có thể phát hiện một hai thanh tứ giai huyền khí.

Khó trách võ giả đi trên đường phố này, đại đa số ở phía sau cũng là mang theo huyền khí, về phần những phàm binh nhất, nhị giai kia lại chỉ là những võ giả bất nhập lưu kia mang theo.

Cái này thật để cho Lăng Tiếu mở rộng tầm mắt.

Nhớ ngày đó ở Vẫn Thạch thành, mấy đại gia tộc muốn tìm ra một thanh huyền khí cũng khó khăn, mà nhân gia nơi này lại là chỗ nào cũng có, quả nhiê là chênh lệch một trời một vực.

- Quên đi, chung quy có một ngày đem người trong gia tộc đều đón đi ra ngoài để cho bọn họ kiến thức mới tốt, miễn cho cả đời ở tại nơi thâm sơn cùng cốc kia.

Lăng Tiếu ở trong lòng thầm nghĩ.

Lăng Tiếu cùng Tàn Báo đi tới một cái cửa hàng lớn nhất toàn thành.

Đây là cửa hàng vũ khí lớn nhất trực thuộc Đường gia.

Bên trong cửa hàng để nhiều loại vũ khí, mỗi một kiện vũ khí đều là tam giai huyền khí trở lên, không có một kiện nào là phàm binh nhất, nhị giai, nhưng huyền khí này có công nghệ đoán tạo hết sức tinh tế độc đáo, linh khí ba động cực mạnh, hiển nhiên mỗi một kiện đều là thượng phẩm.

Khi Lăng Tiếu cùng Tàn Báo đi vào cửa hàng vũ khí, một gã trung niên nhân Linh Sư giai lập tức tiến lên cười nói:

- Hai vị tùy tiện xem một chút, Huyền khí của Đường gia chúng ta được công nhận là tốt nhất.

Lăng Tiếu nhẹ nhàng lay động mỹ nhân phiến, một bộ tiêu sái của công tử các nói:

- Chúng ta không phải là đến mua Huyền khí, là muốn đại sư của quý điếm hỗ trợ chế tạo một thanh linh khí, không biết có được hay không?

Cửa hàng vũ khí bình thường trừ bán vũ khí ra, cũng đồng thời hướng ra bên ngoài tiếp nhận nghiệp vụ luyện chế vũ khí.

Trung niên nhân kia đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo đáp:

- Công tử xác định muốn luyện chế linh khí mà không phải là huyền khí?

- Đó là tự nhiên!

Lăng Tiếu nhàn nhạt đáp.

Trung niên nhân kia nói:

- Công tử có thể đã biết rõ giá tiền muốn luyện chế linh khí là không nhỏ, hơn nữa tài liệu còn cần tự mình chuẩn bị, bằng không chúng ta cũng không có biện pháp tiếp nhận.

Lăng Tiếu thản nhiên nói:

- Quy củ ta hiểu, nếu không ngươi để cho quản sự của quý điếm ra đây, ta trừ muốn luyện chế linh khí ra, còn có một đại sinh ý muốn cùng quý điếm thương thảo.

Trung niên nhân kia còn chưa có đáp lời, một đạo thanh âm có chút khinh thường vang lên:

- Không biết ngươi là người nhà nào? Cũng không phải là người nào đều có thể làm ăn với Đường gia chúng ta.

Lăng Tiếu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gã thanh niên nhân chừng 25 tuổi ở dưới sự vây quanh của hai thiếu nữ đi tới.

Người trẻ tuổi này ăn mặc hoa lệ, thần sắc kiêu ngạo, bước đi hình chữ bát mà đến.

Trung niên nhân kia nhìn thấy người trẻ tuổi này, sắc mặt hiện lên một tia chán ghét không dễ dàng phát giác, nhưng mặt ngoài vẫn nặn ra nụ cười hòa nhã khom người nói:

- Gặp qua Nhị thiếu gia!

Thanh niên nhân này chính là thân chất nhi Đường Ngạo Lĩnh của Đường gia gia chủ, thực lực cao cấp Linh Sư, là người háo sắc, ngạo mạn, thích ỷ thế hiếp người.

Ở Cự Phong thành là ác thiếu nổi danh.

Đường Ngạo Lĩnh nhìn cũng không nhìn trung niên nhân kia, hướng Lăng Tiếu đánh giá một cái, khinh miệt nói:

- Xem cái bộ dạng khó coi này của ngươi, cũng không biết là tên lường gạt ở đâu ra, lại dám đến địa bàn của Đường gia ta diễn xuất, quả nhiên là mắt chó của ngươi mù rồi.

Lăng Tiếu nhăn một chút chân mày, Tàn Báo ở phía sau hắn muốn ra tay dạy dỗ Đường Ngạo Lĩnh, nhưng là bị Lăng Tiếu ngăn trở lại.

- Làm sao, chẳng lẽ còn dám xuất thủ đối với bản thiếu gia, là không muốn sống rồi phải không? Nhanh chóng cút nga cho ta, bằng không để cho ngươi biết lợi hại của bản thiếu gia.

Đường Ngạo Lĩnh chỉ vào Lăng Tiếu quát lên.

Hắn tử nhỏ thiên phú tu luyện không tệ, lại sinh ra ở Cổ thế gia, được nhiều trưởng bối sủng ái có thừa, lúc này mới dưỡng thành tính cách trong mắt không người như vậy.

Hắn chẳng qua là cao cấp Linh Sư, cũng không thể nhìn ra thực lực sâu cạn của Lăng Tiếu cùng Tàn Báo, chỉ cảm thấy hai người trẻ tuổi như thế, làm sao có thể có năng lực cung cấp giá tiền luyện chế linh khí cùng với tài liệu, nghĩ đến hẳn là hạng người lừa gạt rồi.

Lăng Tiếu vô cùng khó chịu đối với trung niên nhân kia nói:

- Chẳng lẽ đây chính là đạo đãi khách của quý điếm hay sao?

Trung niên nhân kia hướng về phía Lăng Tiếu quang đến một ánh mắt xin lỗi nói:

- Hai vị, nếu không các ngươi đến nơi khác xem một chút đi.

Trung niên nhân chẳng qua là người trông coi cửa hàng này, không có quyền lợi gì, làm sao có thể cùng Nhị thiếu gia nhà mình chống đối được, chỉ có thể khuyên hai người Lăng Tiếu tạm thời rời đi.

- Không nghĩ tới đường đường là Đường gia ngay cả linh khí cũng đoán tạo không được, ngược lại dùng loại tính toán này để xua đuổi khách nhân, thật là làm cho người ta thất vọng chí cực.

Lăng Tiếu cực độ chán ghét nhìn thoáng qua Đường Ngạo Lĩnh kia nói.

- Ngươi khốn kiếp, ngươi có biết đem mỗi kiện linh khí đoán tạo cần giá cả bao nhiêu hay không? Cần dùng cao giai tài liệu loại gì? Địa Hoàng bình thường cũng không dám xem thường đoán tạo linh khí, ngươi tiểu tử chưa dứt sữa này lại dám phỉ báng Đường gia ta, thật là muốn chết!

Đường Ngạo Lĩnh hướng về phía Lăng Tiếu rống lớn một tiếng, tiếp theo chuẩn bị xuất thủ dạy dỗ Lăng Tiếu.

- Càn rỡ!

Lăng Tiếu còn chưa có xuất thủ, Tàn Báo ở phía sau hắn đã quát to một tiếng, một cỗ khí thế cường đại tán phát ra.

Phốc!

Đường Ngạo Lĩnh kia bộ ngực giống như bị oanh một quyền, trong nháy mắt bị chấn đến bay ra ngoài cửa, một đạo máu tươi phun tung tóe đi ra ngoài.

- Nhị thiếu gia!

Hai gã thiếu nữ đuổi theo kinh hô.

Trung niên nhân ở bên trong cửa hàng đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó hướng về phía Lăng Tiếu cùng Tàn Báo nói:

- Nhị vị, đây là có ý gì?

Mặc dù hắn cũng không thích tính cách tự cho là đúng của Nhị thiếu gia, nhưng mà đây là địa bàn của Đường gia bọn hắn, làm sao để cho người khác ở chỗ này xuất thủ đả thương Nhị thiếu gia nhà hắn được.