Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2582: Hắn như thế nào có thể trực tiếp như vậy được!




- Có gì đặc biệt hơn ngươi, bất kể hắn cố gắng như thế nào cũng căn bản không thể nào là đối thủ của Phong Tiêu!

Lôi Nhã không cho là đúng nói.

Nhưng nhìn ở thần sắc khẩn trương của nàng, rõ ràng cũng là đang thay Lăng Tiếu cảm thấy có chút lo lắng.

Bất kể nói như thế nào uy lực thần quyết mà lão tổ tông lưu lại này, mọi người trên dưới bên trong tộc bọn họ đều rõ ràng.

Lôi Thang Kiệt lĩnh ngộ một chiêu cũng đủ để đem người so với hắn cao giai hơn trảm sát.

Nàng đương nhiên biết Lăng Tiếu sẽ không bại ở một chiêu này, mà là sợ hắn bị thương mà thôi!

Trong bất tri bất giác, nội tâm nàng đã lặng lẽ có bóng dáng của Lăng Tiếu.

- Chịu chết đi cho ta, tiểu tử vô tri!

Lôi Thang Kiệt đã là tụ kình hoàn tất, cả người hắn tựa như hóa thành lôi điện hình người, quanh thần đều biến thành tử sắc lôi điện lực, sau khi hét lên một tiếng, Bôn Lôi đao trong tay hướng về phía Lăng Tiếu cuồng trảm xuống.

Bỗng nhiên chỉ thấy một phiến lôi hải tựa như từ trên trời sập xuống, đem mười mấy vạn dặm trong phương thiên địa này đều bao phủ lại, từng đạo đao mang cuồng bạo mang theo lực lượng hủy diệt giảo sát mà đến.

Nhất đao diệt vạn vật, hủy thiên địa!

Đây là Hám Thiên thức Cổ thần quyết mà một lão tổ tông của Lôi tộc sáng tạo ra!

Lôi điện vô biên, đao kinh cuồng bạo hướng tới Lăng Tiếu bao phủ mà xuống, hắn cư nhiên liền ở tại chỗ không có tránh né ra.

- Phong Tiêu mau tránh ra a!

Lôi Nhã la lên nói.

Một chiêu này dù đáng sợ nhưng mà có thể khiến cho Lăng Tiếu sợ hãi sao? Đây hiển nhiên là không thể nào rồi!

Khi một chiêu này hạ xuống trên đỉnh đầu của hắn, Lăng Tiếu rốt cuộc là bắt đầu chuyển động!

Thân thể hắn nhẹ nhàng xoay vòng lên, mới bắt đầu nhìn lại thì rất chậm, đồng thời từng vòng gió mạnh bắt đầu từ bốn phương tám hướng hội tụ lại, bỗng nhiên từng cỗ hắc sắc phong bạo chợt hiện, mà thân hình của Lăng Tiếu đã chuyển động nhanh đến để cho người ta không thấy được rõ ràng, hắc sắc phong bạo bắt đầu nồng đậm đến cực điểm.

Mấy vạn đạo hắc sắc phong bạo cao vạn thước trùng thiên mà lên, đem những lôi điện vô biên cùng lôi đao oanh xuống kia nhất nhất mà tập quyển ra bốn phương tám hướng.

Oanh long oanh long!

Lực lượng đáng sợ của hai chiêu giao nhau không ngừng, vô số lôi điện lực đều bị sinh sôi mà oanh tản mát ra, mà hắc sắc phong bạo lại là càng lúc càng nồng đậm rồi.

Lôi Thang Kiệt chỉ cảm thấy chính hắn đều có chút không bị khống chế mà cuốn đến thuận theo phong bạo này xoay chuyển lên.

- Không... Đây làm sao có thể!

Lôi Thang Kiệt phát ra thanh âm khó có thể tin nói.

Đang ở lúc hắn muốn triệt thoái về phía sau, hắc sắc phong bạo kia đã đem hắn bao trùm, đem hắn cuốn đến không phân biệt được đông tây năm bắc!

Hắn chỉ cảm thấy giống như rơi vào trong long quyển phong, cả người trở nên vô cùng hỗn loạn khó chịu, thân thể một điểm đều không khống chế được, tùy ý cho những phong nhận này đang tàn sát bừa bãi vào hắn.

Bất quá hắn ngược lại không cảm nhận được đau đớn gì, nhưng mà lại phát hiện sinh mệnh lực của mình tựa hồ đang trôi qua.

Nhưng mà bất kể hắn có cảm giác gì, hắn giống như là sơn dương chịu tội, mặc người chém giết rồi!

Mấy tên Chí tôn của Lôi tộc đang quan chiến từng người mở to hai mắt nhìn, cái miệng mở lớn, lộ ra một bộ thần sắc khó có thể tin.

Hiển nhiên là bị một chiêu này của Lăng Tiếu khiến cho chấn kinh!

- Ta đã nói Thang Kiệt hắn không thể nào là đối thủ của Phong Tiêu được!

Lôi Nhã hóa lo lắng thành vui vẻ cười nói.

Lôi Thiến mang theo vài phần lo lắng nhìn Lôi Nhã một cái, trong lòng thầm thở dài nói: "Hi vọng tiểu Nhã đừng đi vào con đường của những nữ nhân trước kia a! Bằng không kết cục sẽ rất thảm đấy!".

- Nguy rồi, Phong Tiêu có thể giết Thang Kiệt hay không, như vậy liền phiền toái rồi!

Lôi Nhã lại kinh hô.

Lôi Thiến nói:

- Phong Tiểu hẳn là người có chừng mực, hắn biết phải làm sao đấy!

Phải một lát sau, hắc sắc phong bạo tàn sát thiên địa bừa bãi kia dần dần dừng lại, rất nhiều tử sát chi khí hủ thực cũng dần dần mà bắt đầu thu lại.

Bóng dáng của Lăng Tiếu cùng Lôi Thang Kiệt đã xuất hiện!

Chỉ thấy Lăng Tiếu như cũ chắp tay sau lưng mà đứng, tay áo nhẹ bay, dáng vẻ phong khinh vân đạm, tựa hồ vừa mới rồi không có động thủ.

Mà dáng vẻ của Lôi Thang Kiệt liền thảm rồi, thân thẻ của hắn còn đang thuận theo quán tính mà xoay tròn, thần giáp trên người đã là sụp đổ xuống, thân thể cơ hồ đều là xích lõa, mắt trắng dã, khóe miệng phun ra bọt mép, một bộ hình dạng cá chết, lộ ra cực kỳ chật vật không chịu nổi.

- Thang Kiệt!

Mấy người đi cùng Lôi Thang Kiệt lập tức hét lên, hướng về phía hắn phi lướt tới.

Lôi Nhã cùng Lôi Thiến cũng chạy qua, bất quá bọn họ là đến bên cạnh Lăng Tiếu.

Lôi Nhã lo lắng mà hỏi:

- Phong Tiêu ngươi không có chuyện gì chứ?

Lăng Tiếu cười nhạt nói:

- Lời này ngươi nên đi hỏi hắn mới đúng.

Lôi Nhã hơi sửng sốt một chút, tiếp theo cười nói:

- Hắn cho dù chết đi ta cũng không muốn để ý tới hắn đâu.

- Tiểu Nhã sao lại nói như vậy!

Lôi Thiến trợn mắt nhìn Lôi Nhã một cái nói, tiếp theo nàng hướng tới Lăng Tiếu nói:

- Ngươi không đem hắn làm gì chứ?

- Yên tâm đi, chỉ là cho hắn một chút giáo huấn mà thôi!

Lăng Tiếu đáp.

- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi, việc này đến chỗ này liền xong rồi!

Lôi Thiến nói.

Lăng Tiếu cũng không muốn lại dây dưa nữa, gật gật đầu thuận theo Lôi Thiến cùng Lôi Nhã ại đi vào Lôi Điện không gian.

Về phần Lôi Thang Kiệt kia sau một trận chiến này trong lòng đã hạ xuống tâm ma, lòng tin triệt để bị Lăng Tiếu hủy diệt, muốn lại tiến thêm một bước cơ hồ đã là rất xa vời rồi.

Hắn cũng không được Lăng Tiếu nhớ ở trong lòng, hắn chỉ là một trong những người Lăng Tiếu đối phó qua mà thôi, hiển lộ ra nhỏ bé không đáng kể, ngay cả một vị trí ở trong lòng hắn cũng không có.

Biệt viện của Lôi Nhã ở trên một tòa sơn phong, phòng ốc cũn là do Lôi Từ mộc xây dựng mà thành, xung quanh đều là trồng đầy các loại thánh thảo, thánh hoa Lôi thuộc tính.

- Lôi Nhã ngươi để người chiêu đãi Phong Tiêu một chút, ta đi bên trong tộc hồi báo chuyện này một chút, thuận tiện hiểu rõ một chút bên trong tộc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Lôi Thiến nói một tiếng liền rời khỏi chỗ này.

Lôi Nhã thấy Lôi Thiến rời khỏi, trên khuôn mặt lộ ra vài phần tiếu dung, tựa hồ ước gì Lôi Thiến đi nhanh một chút.

- Phong Tiêu, ta mang ngươi đi bốn phía xem một chút, ngươi nhất định sẽ thích chỗ của chúng ta đấy!

Lôi Nhã khó được cùng Lăng Tiếu ở chung một chõ, nàng đi tới bên cạnh Lăng Tiếu nói.

Lôi Nhã đi tới gần Lăng Tiếu lập tức truyền tới trận trận nữ tử đạm hưng, khuôn mặt như kiều hoa của nàng xác thật có mị lực câu hồn đoạt phách, khó trách có thể để cho những thanh niên kia của Lôi tộc vì nàng mà điên cuồng!

Lăng Tiếu do dự một chút gật gật đầu nói:

- Tốt, ta cũng đúng lúc muốn kiến thức đặc sắc của Lôi Điện không gian một chút!

Có một số việc không thể làm quá gấp, hắn phải mau chóng tù binh trái tim của Lôi Nhã, lại thực thi kế hoạch cứu người của hắn.

Hôm nay hắn đã là bước đầu thu được hảo cảm của Lôi Nhã rồi, chỉ cần lại hơi bày ra thủ đoạn, tất nhiên có thể để nàng báo phục ở dưới ma chưởng của hắn.

Sau đó Lăng Tiếu thuận theo Lôi Nhã ở phụ cận mà chầm chậm đi dạo.

Lôi Nhã cùng Lăng Tiếu đứng chung một chỗ giống như là thần tiên bạn lữ, để cho người ta cảm thấy vô cùng xứng đôi.

Chỗ bọn họ đi đến bị những người khác của Lôi tộc nhìn thấy, đều không khỏi sinh ra cảm giác như vậy.

Nhưng mà bọn họ cũng rõ ràng, Lôi tộc nhân bọn họ là không cho phép dễ dàng cùng với ngoại tộc thông hôn, cho dù Lôi Nhã cùng đối phương thân thiết cũng là không có kết quả gì.

Lôi Nhã mang theo Lăng Tiếu tùy ý di động, chỉ cho Lăng Tiếu không ít địa phương của Lôi tộc, tỷ như nơi nào là Lôi tộc trọng địa, nơi nào là chỗ ở bình thường của Lôi tộc, nơi nào là chỗ tiếp đại khách từ bên ngoài đến...

Tâm tình nàng tựa hồ rất vui vẻ, trên khuôn mặt thỉnh thoảng phóng ra nụ cười như hoa nở rộ, lộ ra đặc biệt vui mừng.

Mà Lăng Tiếu nói chuyện hài hước vô cùng, lại có một cỗ cảm giác để người ta cảm thấy thân cận, thật sự là nam nhân cấp bậc sát thủ nữ nhân, đem Lôi Nhã dụ dỗ đến vui vẻ cũng là ở trong tình lý.

- Phong Tiêu ngươi mau nhìn, bên kia chính là Thiên Lôi sơn, là địa phương tu luyện của một đời thanh niên chúng ta, nơi đó thường xuyên tiếp dẫn thiên lôi tẩy lễ, có thể khiến cho Lôi tộc nhân chúng ta thức tỉnh Lôi thể, năm ấy ta cũng từng ở chỗ đó tẩy lễ qua, cũng là khi đó tỉnh lại Lôi Thần chi thể của ta đấy!

Lôi Nhã chỉ vào một tòa cao phong mà nói.

- Lôi tộc các ngươi quả nhiên là kỳ địa bất phàm, khó trách có thể bồi dưỡng ra nhiều thiên tài như vậy!

Lăng Tiếu tán thán nói, tiếp theo hắn lại nói:

- Bất quá bộ dạng xinh đẹp mỹ lệ giống như Lôi Nhã tieur thư ngược lại cũng không nhiều, lợi hại giống như ngươi lại càng ít, chỉ là đáng tiếc Lôi tộc nhân các ngươi không cho phép cùng ngoại tộc thông hôn, bằng không Phong Tiêu ta như thế nào cũng phải theo đuổi Lôi Nhã tiểu thư làm tu lữ của ta rồi, đáng tiếc đáng tiếc a!

Lời này của Lăng Tiếu nói đến vô cùng rõ ràng, để khuôn mặt của Lôi Nhã trong nháy mắt phiến hồng lên, nàng xẩu hổ ôm má nói:

- Phong Tiêu ngươi thật cảm thấy ta xinh đẹp sao?

Lời cung kính nàng nghe nhiều, nhưng mà không biết vì sao nghe được Lăng Tiếu nói nàng cảm thấy đặc biệt vui vẻ thư thái.

- Đương nhiên, ngươi là nữ tử đẹp nhất mà ta gặp qua, giống như là minh nguyệt hạo hãn thánh khiết minh lượng, tựa như là Bách hoa vương kiều diễm du nhân, kể từ lần đầu ta nhìn thấy ngươi thiếu chút nữa khó có thể tự kiềm chế rồi! Tốt ở Phong Tiêu ta tu luyện nhiều năm, tâm tính còn là tốt, bằng không đã là luân hãm rồi!

Lăng Tiếu vô cùng cảm khái mà động tình nói.

Hắn thâm tình đăm đắm mà nhìn Lôi Nhã, ánh mắt dường như thẳng tập vào phương tâm của nàng.

Lôi Nhã chỉ cùng Lăng Tiếu đối mắt một cái, liền đem đầu chôn ở lồng ngực bạo mãn kia của nàng, trái tim nàng không khỏi đập nhanh không ngừng, trong lòng nàng xấu hổ mà thầm nghĩ: "Hắn... Hắn như thế nào có thể trực tiếp như vậy!".

Lăng Tiếu cầm láy cằm của Lôi Nhã, đem mặt của nàng giương lên nói:

- Cho dù chúng ta không thể ở chung một chỗ, nhưng trong lòng ta đã có hình bóng của ngươi, cái này nhưng phải làm như thế nào đây?

Lôi Nhã kinh ngốc rồi!

Nàng hoàn toàn không ngờ tới Lăng Tiếu cư nhiên rõ ràng bày tỏ ra như thế.

Dĩ vãng nam nhân mà nàng tiếp xúc, từng người đều là hàm súc mà biểu đạt ái luyến chi ý ở trong nội tâm hắn đối với nàng.

Song Lăng Tiếu lại là đi một hướng khác, đơn đao xông thẳng vào, xông vào trong trái tim của nàng, để nàng khó có thể đi cự tuyệt!

Thử hỏi một nam nhân cường đại như thế, lại là nam nhân anh tuấn như thế đứng ở trước mặt ngươi, trực tiếp nói ra những lời trong tâm như thế, chỉ sợ đổi lại là bất kỳ một nữ nhân động tình nào đều đừng nghĩ có thể kháng cự được.

Mắt thấy khuôn mặt anh tuấn kia của Lăng Tiếu cách nàng càng lúc càng gần, trái tim của Lôi Nhã cơ hồ đều muốn nhảy ra, nàng khẩn trương vô cùng, dứt khoát nhắm mắt lại, không lại tiếp tục nhìn đến Lăng Tiếu nữa.

Chỉ là Lăng Tiếu lại ở lúc này rời bỏ nàng, cũng nhẹ thở dài nói:

- Ta không muốn hủy ngươi, chúng ta vẫn là hảo bằng hữu thì tốt hơn!

Lôi Nhã mở bằng mắt nhìn Lăng Tiếu, trong lòng chỉ cảm thấy nam nhân này đối với nàng thật chân thành a!

Nàng đã là tùy ý để hắn mơn trớn rồi, hắn lại còn vì nàng mà suy nghĩ, lại càng để nàng cảm động không thôi!

Nhưng mà ở trong lòng nàng lại có một loại cảm giác mất mát đây là nam nhân đầu tiên mà nàng sinh ra hảo cảm, nhưng mà trong tộc quy định lại không cho phép chúng nữ cùng với người ngoại tộc thông hôn.

Cái này cũng chú định nàng cùng Lăng Tiếu là hữu duyên vô phận.

- Ừ, chúng ta là hảo bằng hữ!

Lôi Nhã thu thập một chút tâm tình nói.

Nàng dù là đối với Lăng Tiếu có hảo cảm nhưng còn chưa đến loại trình độ đối với hắn tình sâu như biển.

- Đúng rồi, ngươi khi nào có thể hỏi giúp ta một chút Chí tôn thần đan kia có thể luyện chế hay không? Ta đã ở đây mấy ngày rồi, Lôi Lạc Quân hẳn sẽ không xuất hiện, ta cũng là nên rời đi!

Lăng Tiếu chuyển chủ đề nói.

- A, làm sao muốn đi nhanh như vậy!

Lôi Nhã hô khẽ.

- Đúng vậy a, ta sợ lưu lại càng lâu, đối với ngươi càng không thể dứt ra được, không bằng sớm ngày rời đi, không để cho ngươi có thêm nhiều phiền não, ta cũng có thể sớm ngày đem ngươi quên đi, an tâm tu luyện!

Lăng Tiếu nhẹ thở dài nói.

- Được tồi, chúng ta trước trở về biệt viện đi, ta liền tiến vào bên trong tộc đi hỏi một chút xem.

Lôi Nhã có chút mất mác mà nói.

Ngay lập tức nàng cùng Lăng Tiếu quay trở lại biệt viện của nàng, để Lăng Tiếu trước tạm thời ở đó, mà nàng thì là đi đến trọng địa trong tộc.

Lăng Tiếu lập tức ngồi xuống, thần hồn xuất khiếu, ẩn thân dduoir theo Lôi Nhã.

- Một lần này trước tiên là biết rõ ràng tình huống của Đại điện chủ, còn phải nghĩ biện pháp cứu ra!

Lăng Tiếu thầm nghĩ.

Lôi Nahx vốn là hậu bối được Lôi tộc trọng điểm bồi dưỡng, hơn nữa nàng còn là một gã Chí tôn Thủy Thần, địa vị hết sức bất phàm, biệt viện của nàng cách trọng địa trong tộc vô cùng gần.

Cho nên Lăng Tiếu đi theo Lôi Nhã rất nhanh liền đến Lôi tộc trọng địa.

Chỗ này chính là chỗ ở của tộc trưởng, bốn phía đều là lôi sơn, thường có thiên lôi đánh xuống, thỉnh thoảng lại có Lôi thú thường lui tới.

Ở trong núi lại có từng tòa tử sắc cổ lâu các hùng vĩ, lộ ra vô cùng đại khí thương kính, ẩn ẩn có từng trận thanh âm lôi minh vang lên, tựa như cổ mộ thần chung kia du dương.

Đi lại ở chỗ này cơ hồ đều là võ giả cấp bậc Thần Vương trở lên, chợt có Thánh Hoàng võ giả, bọn họ cũng chỉ được coi là hộ vệ người hầu bình thường mà thôi.