Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2506: Minh Tuyết băng thạch! Minh Tuyết Chi! (1)




Chỉ là ở một khắc này hắn rõ ràng phát hiện phía trước có một cái thân hình khổng lồ đang đứng yên, trong miệng đang nhét lấy một loại thần vật chí hàn mà cắn nuốt.

- Băng Cực Hùng Vương!

Lăng Tiếu nhẹ hô một tiếng, ngay lập tức hắn nhìn chằm chằm vào vật mà Băng Cực Hùng Vương đang cắn nuốt kia, ánh mắt trở nên vô cùng nóng bỏng.

Lăng Tiếu căn bản không nghĩ đến lại có thể ở chỗ sâu này gặp được Băng Cực Hùng Vương.

Song đây cũng không phải là chỗ Lăng Tiếu đáng giá kinh hỉ, mà đáng giá cho hắn kinh hỉ chính là vật mà Băng Cực Hùng Vương đang cắn nuốt, đó rõ ràng là một loại Chí tôn thần vật.

Minh Tuyết Băng Thạch!

Đây là một loại Chí hàn băng thạch do bổn nguyên lực lượng ngưng tụ mà thành, cần tích lũy vô số vạn năm mới ngưng tụ thành, bên trong nó có lực lượng bổn nguyên băng hàn nồng đậm nhất, là thần thạch mà bất kỳ Chí tôn Băng thuộc tính nào đều vì nó mà đỏ mắt, có thể mượn thần thạch này ngưng luyện thành Minh Tuyết chi kình.

Loại Minh Tuyết chi kình này có lực thương hại một điểm đều không thua kém bất kỳ thiên châu chi lực nào, có thể khiến cho lực lượng Băng thuộc tính đạt tới cực hạn, nhưng có bản sự gặp mạnh mà chiến, thường nhân bị những băng hàn chi kình này xâm nhập vào liền muốn trực tiếp bị đông lạnh thành tượng đá.

Lăng Tiếu tiến vào trong bụng băng sơn này dĩ nhiên là vì tìm Minh Tuyết băng thạch để giúp Băng lực lượng của hắn có thể cao hơn một tầng.

Hiện tại ở trước mắt hắn tự nhiên là vô cùng kích động.

Nhưng mà Băng Cực Hùng Vương kia hiển nhiên là sẽ không để cho Lăng Tiếu dễ dàng như nguyện.

Băng Cực Hùng Vương kia có một đạo hắc sắc kiếm vết cự đại ở trên vai, hiển nhiên là một kiếm kia của Lăng Tiếu làm ra, khiến cho miệng vết thương không cách nào khép lại.

Nếu như là thánh thú bình thường chỉ sợ sớm bị hắc sắc tử sát chi khí kia hủ thực thành cặn bã rồi.

Nhưng mà Minh Tuyết chi kình kia lại là đem những hắc sắc tử sát chi khí kia sinh sôi đóng băng lại, để cho nó không cách nào lan tràn ra thương hại thân thể của Băng Cực Hùng Vương.

- Nhân loại, ngươi cư nhiên dám đuổi theo đến chỗ này, chết đi cho ta!

Băng Cực Hùng Vương cũng phát hiện ra Lăng Tiếu, sau khi nó cắn nuốt nửa khối Minh Tuyết băng thạch, lực lượng khôi phục không ít, rống giận một tiếng, hùng chưởng hướng về phía Lăng Tiếu nộ phách mà đến.

Lực lượng hùng chưởng này lần nữa bày ra huyền ảo phong tỏa như trước, băng tinh ở chung quanh đều là bị nó khống chế, đem Lăng Tiếu sinh sôi mà nghiền áp.

Băng Cực Hùng Vương ở chỗ này có ưu thế tiên thiên, băng thạch ở bốn phía đều có thể vì hắn sử dụng.

Lăng Tiếu đại kinh, hắn phát hiện những Minh Tuyết hàn kình này vô cùng đáng sợ, đông lạnh đến thiên hỏa của hắn đều xuất hiện trạng thái kết băng, mà rất nhiều băng tinh kia giống như trùy từ bốn phía hướng về hắn đâm tới.

Lăng Tiếu ở chỗ này cơ hồ là không thể trốn được, chỉ có trường kiếm hóa xoáy, từng đạo kiếm mang sinh sôi đem những băng tinh này trảm thành băng thủy rơi xuống.

Nhưng đây chỉ là một chiêu bình thường của Băng Cực Hùng Vương, nó đã trực tiếp xông đến trước mặt Lăng Tiếu, hùng chưởng lần nữa nộ phách tới.

Nó bị nhân loại này làm thương tổn, tự nhiên là muốn ở trong này báo thù rồi.

Lực lượng hùng chưởng này có thể so với lực lượng Chí tôn đỉnh phong, thân thể Lăng Tiếu nhưng là không cách nào đón đỡ được.

- Đáng chết, ở chỗ này không có nửa điểm ưu thế ròi!

Lăng Tiếu thầm mắng một tiếng, thần hồn lần nữa xuất hiện, tay cầm U Ảnh thần kiếm hướng về phía hùng chưởng kia đâm thẳng tới.

Thần hồn cùng chân thân Lăng Tiếu đều là sinh sinh bị đánh vào bên trong băng thạch, tiên huyết nhanh chóng phun ra, hàn khí kia lập tức tập quyển tới.

Mà Băng Cực Hùng Vương kia cũng không tốt vào đâu, hùng chưởng kia của nó bị U Ảnh thần kiếm xuyên thủng, đau đến nó không ngừng gào thét lên.

Bất quá nó có băng hàn chi khí ở chỗ này trợ giúp, miệng vết thương kia nhanh chóng ngưng kết lại.

- Ta nhất định phải ăn ngươi!

Băng Cực Hùng Vương cuồng nộ, một cái cự cước hướng về phía Lăng Tiếu đạp xuống.

Mỗi một chưởng, mỗi một cước của nó đều là mang theo một cỗ lực lượng phong tỏa băng hàn vô hình, để cho Lăng Tiếu ở trong hoàn cảnh này càng không thể né tránh được.

- Nếu như vậy, vậy thì chớ trách ta lòng dạ độc ác rồi!

Lăng Tiếu lần đầu tiên nảy sinh sát tâm.

Hắn vốn không muốn đem Băng Cực Hùng Vương này giết chết, nhưng mà nó cư nhiên không thức thời, đó liền không trách được hắn rồi.

Thần hồn Lăng Tiếu tay cầm U Ảnh thần kiếm trong nháy mắt xuất ra toàn lực, một đạo quang mang hắc sắc cự kiếm giống như kình thiên mà lên, hướng lấy Băng Cực Hùng Vương kia đánh tới.

Một kích này uẩn hàm tất cả lực lượng của hắn, uẩn hàm lực lượng nồng đậm nhất của Tiên thiên âm phong châu, cho dù là Minh Tuyết chi kình ở chỗ này đều đủ để triệt tiêu.

Cự cước hạ xuống, trường kiếm trực tiếp mà vào!

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy một cỗ cự kình truyền tới, cả người lần nữa bị chấn vào bên trong tầng băng tinh, tiên huyết liên tục phun ra, tạng phủ đều cảm thấy bạo toái.

Mà Băng Cực Hùng Vương kia lại càng không chịu nổi, trực tiếp bị Lăng Tiếu cắt bỏ mất một cái chân, rất nhiều hắc sắc tử sát chi khí chuyển động ở miệng vết thương lúc trước của nó, lực lượng hủ thực cực nhanh mà hướng về thân thể nó lan tràn ra.

Băng Cực Hùng Vương liên tục đau hống lên, nó rốt cuộc là lộ ra vẻ sợ hãi.

Ở chỗ này, nhân loại này như cũ có năng lực có thể kích sát nó, nó không thể lại dây dưa tiếp, bằng không nó thật sẽ bị giết chết.

Nó không lại do dự nữa, lập tức đạp lấy một cái chân còn lại kia nhanh chóng xông vào trong băng tinh, lợi dụng ưu thế thiên nhiên ở chỗ này muốn thoát khỏi truy sát của nhân loại trước mắt.

Chỉ là một lần này Lăng Tiếu quyết định muốn giết Băng Cực Hùng Vương này rồi, tất cả chiến lực của chân thân hắn bạo phát ra, liên tục hướng về phía Băng Cực Hùng Vương kia điểm xuống mấy cái.

Đế Long Diệt Thiên quyết đệ lục thức Song Long Phong Sát!

Mấy đạo chỉ mang mang theo lực lượng hủy diệt đáng sợ hướng về Băng Cực Hùng Vương mà đi.

Những băng tinh kia bị lực lượng hủy diệt này trực tiếp đánh xuyên, rơi xuống trên người Băng Cực Hùng Vương.

Băng Cực Hùng Vương là liên tục thụ trong thương, tốc độ cùng lực lượng phòng ngự giảm nhiều, căn bản trốn không thoát những chỉ mang hủy diệt này, xuyên thấu phòng ngự bì nhục của nó, đốt tan ở trên nhục thân của nó.

Băng Cực Hùng Vương liên tục gào thét, vô số Bàng Thống Các chi kình muốn đem những lực lượng này đóng băng đình chỉ thương thế.

Nhưng mà Minh Tuyết chi kình luôn luôn sử dụng tốt cư nhiên cũng không cách nào đóng băng được miệng vết thương kia, nó tựa như một loại kim lực ở trên hỏa lực phần hủy dung hòa, bất kể là Minh Tuyết băng phong cũng món triệt để bị hòa tan.

Đương nhiên xung quanh chỗ này đều là chí hàn chi khí, còn là bị Băng Cực Hùng Vương hấp phệ dựa vào đó mà dùng, giảm bớt thương thế của nó, để nó lại một lần nữa trốn chạy.