Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2505: Truy sát Băng Cực Hùng Vương (2)




Một kích này của Băng Cực Hùng Vương đã là không thua kém với lực lượng của Chí tôn đỉnh phong xuất thủ rồi, bổn nguyên băng hàn chi khí uẩn hàm kia có thể đóng băng vạn vật, cho dù là lực lượng thên hỏa cũng có thể đóng băng được.

Chỉ là một kiếm này của Lăng Tiếu không chỉ dùng hết toàn lực, hơn nữa lại càng lợi dụng U Ảnh thần kiếm xuất kích, lực lượng của hắc sắc kiếm mang kia nếu so với một kích của Băng Cực Hùng Vương này còn phải mạnh hơn một phần.

Bởi vì Lăng Tiếu bạo trướng ra bảy mươi lần chiến lực thật có thể đối chiến với Chí tôn đỉnh phong hàng thật giá thật rồi.

Hắc sắc kiếm mang kia sinh sôi mà phá mở một đạo kiếm ngân dài mấy vạn thước, đem rất nhiều băng tinh kích toái tan vỡ, hướng về phía Băng Cực Hùng Vương kia tập quyển mà đi.

Băng Cực Hùng Vương bị một kiếm này sinh sôi mà trảm đến bay đi thật xa, thân thể khổng lồ đánh lên trên ngọn băng sơn lớn nhất, sinh sôi mà đánh mở ra một vết rách kinh khủng, mà thân thể của nó lại càng hãm nhập vào trong băng tầng.

Một vòng tiên hồng hung hác ở bên trên băng sơn này xông ra, rất hiển nhiên Băng Cực Hùng Vương này đã là thân thụ trọng thương rồi.

Lăng Tiếu không có chần chờ, thần hồn phân thân lần nữa truy kích tới, U Ảnh thần kiếm trong tay không ngừng đâm về phía sơn bích của tòa băng sơn kia.

Đinh đương đinh đương!

Băng sơn này tất hẳn là mười vạn năm trở lên, rất nhiều băng thạch vô cùng kiên hậu, cho dù là Lăng Tiếu toàn lực xuất kích cũng bất quá là ở trên đó lưu lại kiếm vết thật sâu mà thôi, cũng không có đem nó lập tức hủy diệt!

- Cút đi cho ta!

Lăng Tiếu rống to một tiếng, long hình chiến khí bỗng nhiên trùng kích ra ngoài, trực tiếp xông vào trong thập vạn băng sơn này, muốn đem Băng Cực Hùng Vương tập quyển ra.

Chỉ là lúc long hình chiến khí đánh ở trên băng sơn, băng sơn kia lại là tự động đóng băng lại, đem kiếm ngân, hố sâu vừa mới rách ra kia đều khôi phục như lúc ban đầu, tựa như là chưa từng bị phá hoại qua, để cho long hình chiến khí trùng đụng vào trên vách tường băng, chỉ bất quá là lần nữa phá hoại một chút băng sơn, lại không cách nào đem Băng Cực Hùng Vương bắt ra được.

- Muốn chạy trốn? Đây là không thể nào!

Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, sau khi thần hồn trở về chân thân, mang theo U Ảnh thần kiếm hướng về băng sơn mười vạn năm kia tật bắn mà qua.

Lăng Tiếu giống như là nhân kiếm hợp nhất, phát ra trùy hình kiếm mang ác liệt vô cùng, sinh sôi ở trên băng sơn kia mở ra một cái đại động, rất nhiều abwng tinh càng không ngừng rơi xuống.

Băng tộc nhân ở chỗ xa một mực xem chiến mỗi một người đều là vì thế mà chặc lưỡi không thôi.

- Đây... Lăng dược thần này rốt cuộc là loại chiến lực gì, ta làm sao thấy được phân thân của hắn so với chân thân còn cường hãn hơn?

Băng Hàn Phương lau một cái mồ hôi lạnh nói.

Băng Tuyết Đông kia cũng là lộ ra vẻ khó có thể tin nói:

- Chẳng lẽ lúc trước hắn đối phó với chúng ta cũng còn tiềm ẩn thực lực sao?

- Hẳn là như thế, Băng Cực Hùng Vương kia cho dù là lão tộc trưởng cũng không làm gì được nó, hắn lại có thể đem nó giết đến hoảng sợ mà chạy, đây thật sự là quá đáng sợ!

Băng Minh bây giờ là tâm phục khẩu phục mà nói.

Trước đây hắn bị Lăng Tiếu đánh bại còn cảm thấy có chút bất phẫn, hôm nay lại là không có nửa điểm không phục.

- Đi thôi, sau này trên dưới Băng tộc ta xem Lăng dược thần là khách quý, không được đối với hắn có bất kỳ bất kính nào! Trở về lại chuẩn bị một ít Băng Phách Hồi Xuân tuyền, Băng Tuyết Tham quả cùng một chút thần tài giao cho hắn đi.

Băng tộc lão tộc trưởng giao phó nói.

Những người khác tự nhiên sẽ không có bất kỳ dị nghị gì, lập tức gật gật đầu, xoay người phản hồi bên trong tộc mà đi.

Chỗ này phát sinh chuyện gì bọn họ cũng bất kể, tin tưởng Lăng Tiếu có thể giải quyết hết.

Ở trong băng sơn mười vạn năm khổng lồ nhất, Lăng Tiếu lấy tốc độ nhanh nhất xông vào trong bụng băng sơn kia, chỉ ở trong tức khắc liền đã xâm nhập vào bên trong ngàn thước.

Chỉ là sau khi xâm nhập vào bên trong ngàn thước lại không phát hiện ra thân hình của Băng Cực Hùng Vương kia, chỉ có từng điểm đỏ tươi rơi vào trong băng thạch, xem ra đã là tiến vào chỗ càng sâu trong bụng băng sơn rồi.

- Băng Cực Hùng này không hổ là sinh tồn ở loại địa phương này, cư nhiên có thiên phú độn băng, xem ra lại thêm chút sức mới có thể đủ đuổi tới rồi!

Lăng Tiếu thầm nghĩ một tiếng, tốc độ lại một lần nữa bạo trướng lên, rất nhiều băng thạch bị U Ảnh thần kiếm của hắn cát đến tan vỡ mở ra.

Băng hàn ở chỗ này còn chưa có tới gần người hắn liền bị sinh sôi bài xuất ra ròi.

Nếu là Lăng Tiếu toàn lực hủy chỗ này cũng không phải là không được, chỉ bất quá như thế sẽ dẫn đến biến đổi lớn của phiến sơn mạch này mà thôi.

Vạn bất đắc dĩ, hắn là không thể làm ra chuyện tình như vậy.

Huống chi ở trong bụng băng sơn này tất nhiên uẩn dục lấy thần vật, một khi băng sơn hủy diệt dĩ nhiên là hủy luôn cả những thần vật này rồi.

Sau khi Lăng Tiếu lại truy kích một nghìn thước cư nhiên mất đi thân ảnh của Băng Cực Hùng Vương, cũng không có nửa điểm mùi vị tiên huyết ở chỗ này.

Thần hồn của hắn lại không cách nào xuyên thủng những băng sơn này mà lục soát đại phạm vi, để hắn trong lúc nhất thời không biết nên làm như thế nào đi tìm.

Hàn khí ở chỗ này đã là nòng đậm đến cực hạn, tuyệt không phải là Chí tôn bình thường có thể chịu đựng được.

Lăng Tiếu không thể không lợi dụng thiên hỏa khu hàn, khiến cho chính mình không bị những hàn khí này đánh vào, đồng thời cũng thời khác cảnh giác lên, sợ bị Băng Cực Hùng Vương trọng thương.

Bất quá một kiếm mới vừa rồi kia đãlà để cho Băng Cực Hùng Vương trọng thương rồi, lại uẩn hàm rất nhiều hắc sắc tử sát chi khí, nghĩ đến nó muốn lui tới phản kích là không thể nào.

- Xem ra thật là để cho nó chạy rồi!

Sau khi Lăng Tiếu lãnh tĩnh một hồi, vẫn muốn tìm đến phương hướng Băng Cực Hùng Vương biến mất, đáng tiếc lại là không có kết quả, chỉ có thể bất đắc dĩ mà than thở.

- Quên đi, xem ra chính mình đi tìm chí hàn bổn nguyên chi vật đi!

Lăng Tiếu tự nói một tiếng, liền tiếp tục hướng về trong bụng băng sơn kia xông vào.

Lăng Tiếu dùng Thiên hỏa hộ thể, dùng U Ảnh thần kiếm đến mở đường, rất nhanh liền đi thẳng vào trong lòng núi vạn thước.

Chỗ này một mảnh băng hàn, từng đám chí hàn chi khí giống như ngưng thực có thể xâm nhập thân thể cơ năng của bất luận kẻ nào, cũng đem bọn họ triệt để đống kết thành băng, cho dù là thần hồn cũng không cách nào chạy được.

Lăng Tiếu phát hiện thiên hỏa thiêu đốt của hắn đều có một loại dấu hiệu thong thả, tựa hồ cũng bị hàn khí ở nơi này đóng băng dập tắt.

Cùng lúc đó hai đại thiên châu ở bên trong thức hải của nó cũng phát ra tin tức không thích ứng, tựa hồ cũng sợ bị những hàn khí này đóng băng lại.

- Hàn khí ở chỗ này đã cường hãn hơn xa so với trước đây ta hấp thu, nhưng mà còn không đủ!

Lăng Tiếu nhíu lông mày một chút, quyết định lại hướng vào bên trong xâm nhập.