Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2170: Giận dữ mắng mỏ người Man tộc (2)




Chỉ là hắn không công kích thức Hải Thần hồn Lê Đấu, mà làm bị thương thân thể Lê Đấu, lúc ấy hắn cũng không dốc hết toàn lực, chỉ muốn trước tiên cứu được Tiên Vu Dã đã nói sau, dù sao đây cũng là địa bàn đối phương, hắn nếu giết người, chỉ sợ sẽ trêu chọc đại phiền toái.

Thế nhưng mà, bây giờ nhìn thấy thảm trạng của Tiên Vu Dã, hắn cảm giác mình vừa rồi nên trực tiếp miểu sát người nọ mới đúng!

Ăn vào thần đan và thần tuyền, tình huống Tiên Vu Dã có chút khá hơn không ít, hắn mở mắt thấy được Lăng Tiếu liền cho rằng mình hoa mắt.

- Ngươi không cần nói gì cả, có ta đây rồi!

Lăng Tiếu nói với Tiên Vu Dã một tiếng, liền đáp xuống dưới.

Giờ phút này, người Man tộc cũng không ra tay với Lăng Tiếu, bọn hắn đều muốn biết người tới rốt cuộc là ai!

Hơn nữa bọn hắn cũng ý thức được người trẻ tuổi này chỉ sợ thực lực phi thường bất phàm, rõ ràng có thể tránh thoát khỏi một chiêu của tài phán trưởng lão, thực lực không thể nghi ngờ.

Lúc này, tù trưởng Tiên Vu bộ lạc Tiên Vu Tây Túc đã lướt tới hỏi:

- Vị bằng hữu kia, kính xin buông tiểu Dã ra.

Lăng Tiếu có thể từ Tiên Vu Tây Túc nhìn ra được Tiên Vu Dã hẳn là là người cùng bộ lạc với hắn, lúc này nhẹ gật đầu, tạm thời buông Tiên Vu Dã ra, để hắn khôi phục rồi nói sau.

Lúc này, tài phán trưởng lão trầm giọng hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là người phương nào, rõ ràng dám phá hư dũng sĩ đại hội tộc ta?

- Vinh Lịch trưởng lão, nói nhảm với hắn nhiều như vậy làm gì, bất kể là tộc nhân hay người ngoài dám phá hư dũng sĩ đại hội đều nhất định phải chết!

Lê thị tù trưởng Lê Hữu Mã giao Lê Đấu cho người bộ lạc chiếu cổ, hắn sau khi quát to một tiếng liền từng bước một đi về phía Lăng Tiếu, khí tức của hắn tập trung vào Lăng Tiếu.

Hắn đã nhìn ra thực lực người trẻ tuổi trước mắt này, hắn không dám lập tức động thủ, nhưng đây là địa bàn của bọn hắn, coi như là Chí Tôn bình thường đến đây, muốn chạy khỏi nơi này cũng là chuyện không thể nào!

- Đúng, mặc kệ hắn là ai nhất định phải chết!

Tù trưởng Khấu Lực An của Khấu thị bộ lạc quan hệ vô cùng tốt với Lê thị bộ lạc cũng mở miệng nói, hắn đi tới trên luận võ đài cùng Lê Hữu Mã tạo thành thế giáp công với Lăng Tiếu.

Lúc này, Tiên Vu Tây Túc không mở miệng không được:

- Vị bằng hữu kia không phải tộc nhân tộc ta, xem như người không biết không có tội, chuyện của hắn do Tiên Vu bộ lạc chúng ta gánh chịu đi!

- Hừ, Tiên Vu bộ lạc các ngươi lấy cái gì gánh chịu? Lê Đấu là dũng sĩ mạnh nhất, hắn bị người khác ám toán trọng thương, đây là khinh nhờn đối với tộc nhân của ta, người này phải chết, mà hắn giúp chính là người Tiên Vu bộ lạc các ngươi, trừng phạt của các ngươi cũng tuyệt đối khó tránh khỏi!

Lê Hữu Mã thập phần không khách khí trừng mắt quát lạnh với Tiên Vu Tây Túc.

- Đúng vậy, ta cũng đồng ý với lời của Lê tù trường, mọi người nói có phải vậy không?

Khấu Lực An lên tiếng, còn kích động người mấy bộ lạc khác.

- Đúng vậy, hắn rõ ràng dám công nhiên phá hư dũng sĩ đại hội, tội phải chết!

- Nhất định phải xử quyết hắn, tước đoạt tư cách dũng sĩ Tiên Vu bộ lạc, để bọn hắn trong vạn năm không thể lại tham dự dũng sĩ đại bỉ.

- Đây là quy củ lão tổ tông lưu lại, sao có thể để người tùy phá hoại chứ, giết hắn để răn đe đi!

- Đúng đúng, tuyệt đối không thể thẳ hắn rời đi, người Tiên Vu bộ lạc cũng phải bị nghiêm trị mới được!

Người Lê thị bộ lạc và Khấu thị bộ lạc nhao nhao phẫn nộ hưởng ứng lời Khấu Lực An.

Người Tiên Vu bộ lạc cả đám đều lộ ra vẻ tái nhợt, trong lòng cực kỳ lo lắng!

Chỉ có Lăng Tiếu lại không chút sợ hãi, hắn nhìn người Man tộc ở chung quanh cuồng tiếu.

Thanh âm Lăng Tiếu bí mật mang theo chút Long Uy, chấn khiến tất cả mọi người màng tai đều đau nhức, khí thế sinh sinh đánh tan hoàn toàn các khí tức tập trung vào hắn.

- Ta sớm nghe nói Man tộc là một chủng tộc dũng mãnh Vô Song, đoàn kết hữu ái, đối đãi khách nhân nhiệt tình hào phóng, hôm nay xem ra tất cả chỉ là hào nhoáng bên ngoài, các ngươi đều là một đám tiểu nhân vì tư lợi mà thôi!

Trên mặt Lăng Tiếu lộ nụ cười khẩy vô cùng khinh thường.

Lời này của hắn đã khơi dậy ngàn tầng sóng, tất cả người Man tộc đều phẫn nộ, nguyên một đám chỉ vào Lăng Tiếu mắng to, thậm chí có mấy người Man tộc xúc động muốn xông lên bắt lấy Lăng Tiếu.

- Thật sự là thật to gan, Man tộc chúng ta khi nào đến phiên ngươi đánh giá!

Lê Hữu Mã nổi giận mắng.

Khấu Lực An cũng phẫn nộ quát:

- Ngươi tiểu nhi vô tri này, ngươi nói như vậy chỉ khiến mình chết nhanh hơn thôi!

Lúc này, trên luận võ tràng lại có mấy người đi ra, nguyên một đám đều có thực lực Bán Thủy Thần, rất hiển nhiên đều chuẩn bị ra tay với Lăng Tiếu rồi.

Tiên Vu Tây Túc thập phần khẩn trương, nhưng lại không biết nên nói thế nào.

- Nếu đây là đạo đãi khách của Man tộc các ngươi thì Lăng Tiếu ta tuyệt đối sẽ phụng bồi đến cùng, xem xem Man lực Man tộc các ngươi đến cùng có bao nhiêu lợi hại, hay là long hình chiến khí của Kim tộc ta càng uy vũ!

Lăng Tiếu sâu kín nói một tiếng, long hình chiến khí lập tức tăng lên.

Rống!

Một đầu vạn trượng Kim Long trùng thiên mà đi, Long ngâm nghìn vạn dặm, kim mang lóng lánh tứ phương, khiến người đều muốn cúng bái!

- Người Kim tộc!

Tất cả mọi người đều kinh hô lên.

Kim tộc và Man tộc bọn họ đều là Cổ Tộc, nhưng uy danh của Kim tộc ở Thiên Vực còn trên cả Man tộc bọn hắn.

- Thì ra vị này chính là bằng hữu của Kim tộc, có việc từ từ nói, miễn cho tổn thương hòa khí giữa hai tộc ta!

Một đạo thanh âm tục tằng sâu kín vang lên.

Ngay sau đó, có ba người đồng thời đi về phía Lăng Tiếu.

Ba người này người già ở chính giữa có khí thế cường đại nhất, hắn tuy nội liễm rồi, nhưng Lăng Tiếu liếc mắt liền thấy được thực lực của hắn không hề thua kém Khương Đồ từng giao thủ ở Thiên Nguyên Địa Vực, là một gã Bán Thủy Thần viên mãn hàng thật giá thật, cách Chí Tôn chỉ có một bước ngắn.

Mà hai người hai bên trái phái hắn thực lực cũng đều là Bán Thủy Thần, đều không phải Bán Thủy Thần bình thường có thể so sánh được.

Ba người này theo thứ tự là Thác Bạt thị tù trưởng, cũng đồng thời là tộc trưởng Man tộc Thác Bạt Lý Khánh, mà ở tay trái hắn lại là tù trưởng Ô thị bộ lạc Ô Cổ Ngải, ở bên tay phải là Hộ Pháp trường lão Thác Bạt Hoài Ứng.

Thác Bạt Lý Khánh nói như vậy thực sự không phải là thế yêu, mà là đã động dung với lời châm chọc kia của Lăng Tiếu rồi.

Man tộc vốn là một chủng tộc đoàn kết hữu ái, nhiệt tình hiếu khách, nhưng theo thời đại thay đổi đã có biến hóa cực lớn.

Biểu hiện ra Thác Bạt bộ lạc vẫn là Vương tộc Man tộc, nhưng Lê thị bộ lạc lại vụng trộm kết minh với Khấu thị bộ lạc, đối với những bộ lạc khác tiến hành chèn ép, mà Tiên Vu bộ lạc chính là một phương bị bọn họ chèn ép, mới khiến cho Tiên Vu bộ lạc nhiều năm qua không cách nào tái hiện hùng phong!