Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2112: Thần nữ Điệp Kiều (1)




Lăng Phi cũng không muốn gây chuyện, cho nên không thể chờ đợi được chỉ Lăng Tiếu nói ra.

Hắn không nói còn may, hắn vừa nói như vậy đám người Liêu Dần lập tức cười to.

- Ha ha, dựa vào mao đầu tiểu tử này là thần dược sư, ta nhìn đầu óc của ngươi có phải bị cửa khẹp rồi không?

Liêu Dần cười nói, ngừng một chút và nói:

- Ta đếm ba tiếng, nếu không quỳ xuống chui qua, mặc kệ các ngươi là người nào, tuyệt đối không thể rời khỏi Thiên Nguyên chi thành!

- Nhanh quỳ đi, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí!

Lưu Hắc Tử là tay sai của Liêu Dần quát to lên.

Ngay sau đó có một giọng nói vang lên.

- Đúng là náo nhiệt a, chắn ở trước cửa làm gì, còn không nhanh tránh ra!

Giọng nói này đầy ngạo ý, dường như hắn mới là chủ nhân của nơi này, so với Liêu Dần còn cao ngạo hơn.

Người chung quanh tránh ra, chỉ thấy một gã nam tử anh tuấn đi vào trong.

Đầu tóc của hắn hỏa hồng, áo choàng luyện dược sư sáng ngời và huy chương biểu lộ thân phận của hắn.

Hắn mang theo bốn người, bốn người này có hai người là bán Thủy Thần, có một gã Thần Vương cao giai và một nữ nhân, nàng có thực lực Thần Vương trung giai.

- Mau nhìn, đây không phải Phần gia Phần Tĩnh Lương thần dược sư sao? Hắn cũng đến ah, thần dược sư luyện đan đại hội lần này đúng là náo nhiệt.

- Phần Tĩnh Lương thần dược sư chỉ có ba ngàn tuổi, so với Liêu Dần thần dược sư tiến cảnh còn nhanh hơn.

- Nhỏ giọng chút, ai không biết Phần Tĩnh Lương thần dược sư có thúc phục là thần dược sư của công hội chứ, hắn là người có cơ hội trở thành Chí Tôn dược thần nhất đấy.

- Nghe nói Liêu gia cùng Phần gia là thế giao, xem ra đám nhà quê này đẹp mặt rồi.

- Cũng không phải sao? Dám bất kính với thần dược sư, đúng là chán sống!

Liêu Dần thấy rõ đến người, vội vã buông hai nữ nhân kiều mị ra, ngay lập tức chạy tới trước mặt Phần Tĩnh Lương nói:

- Lương đệ ngươi đến rồi, Hương Hương muội tử cũng tới, tốt, thật sự là tốt!

Liêu Dần dù nói chuyện với Phần Tĩnh Lương nhưng mà đôi mắt dâm dục nhìn qua nữ nhân bên cạnh Phần Tĩnh Lương, nước miếng sắp chảy ra.

Không thể không nói nữ nhân đi theo Phần Tĩnh Lương còn đẹp hơn hai nữ nhân mà hắn mang theo, dáng người còn bóng lửa hơn nhiều, nam nhân nào nhìn thấy đôi mắt cũng sáng ngời.

Nữ nhân này là tỷ tỷ của Phần Tĩnh Lương, Phần Tĩnh Hương, nàng nhỏ tuổi hơn Liêu Dần một chút, cho nên Liêu Dần gọi nàng mà muội tử cũng không thất lễ.

Nhưng mà Phần Tĩnh Hương nhìn hắn với ánh mắt chán ghét, cũng không có đáp lời hắn.

Phần Tĩnh Lương thì khách khí nói:

- Thì ra là Liêu ca, sao đứng ở đây?

- Còn không phải mấy tên nhà quê này xem thường thần dược sư chúng ta sao, còn dám mắng ta, còn muốn đi vào tửu lâu, đúng là mù mắt rồi, ca đang giáo huấn bọn chúng một chút.

Liêu Dần chỉ vào đám người Lăng Tiếu nói ra, tiếp theo hắn nói với Lưu Hắc Tử:

- Nếu bọn chúng không muốn quỳ chui qua háng của ta, vậy thì phế đi!

Đây chính là cường long không áp địa đầu xà!

Mà đám người trước mặt không phải địa đầu xà đơn giản như vậy, bọn chúng chính là mãnh hổ, ai dám đắc tội bọn chúng thì kết cục rất thảm.

Đám người Lăng Tiếu, Lăng Phi vừa tới Thiên Nguyên chi thành đã gặp chuyện này, không thể không nói là xuất sư bất lợi!

- Còn xảy ra chuyện này, nói nghe xem, là ai lớn mật xem thường thần dược sư chúng ta vậy!

Phần Tĩnh Lương còn e thiên hạ không loạn nói ra.

Ngay lúc này Lưu Hắc Tử lập tức cúi người đi lên, thêm mắm thêm muối nói ra.

Trong lời hắn nói Liêu Dần tự nhiên là hóa thân chính nghĩa, mà đám người Lăng Tiếu chính là tiểu nhân gian tà, không đáng một đồng!

Đám người Lăng Tiếu, Lăng Phi không thể không bội phục khẩu tài của gia hỏa này, bổn sự chuyện không nói có rất không nhỏ a.

Phần Tĩnh Lương nghe xong việc này, đem ánh mắt nhìn qua đám người Lăng Tiếu và ánh mắt đâm chiêu, nói:

- Thú vị thú vị, các ngươi còn dám tiến vào Dược Hương Lâu, lại nhục mạ Liêu ca, đúng là không biết sống chết mà.

- Lương đệ, Hương muội chúng ta không nên quan tâm dám nhà quê này, Lưu thống lĩnh lập tức phế chúng cho ta, ta không muốn nhìn thấy bọn chúng ở chỗ này!

Liêu Dần vẫy tay nói ra.

Đám ngươi Lưu Hắc Tử gật đầu, lập tức ý bảo những người khác động thủ với đám người Lăng Tiếu.

- Làm càn, dám khi dễ người Thiên Long Môn chúng ta!

Lăng Phi hừ lạnh một tiếng, khí tức bán Thủy Thần hơi bộc phát, đẩy lùi đám Thần Vương ở gần ra ngoài.

Tên Lưu Hắc Tử đứng mũi chịu sào, hắn bị chấn bay ra xa, nếu không phải Lăng Phi thủ hạ lưu tình, trực tiếp chấn hắn trọng thương cũng không có vấn đề.

Bán Thủy Thần sau lưng Liêu Dần, Phần Tĩnh Lương lúc này cảnh giác, bảo hộ bọn họ sau lưng.

- Phản rồi, các ngươi còn dám phản kháng, mọi người cùng xông lên, diệt đám này cho ta!

Lưu Hắc Tử gian nan bò lên và sắc mặt đen khó nhìn, quát.

Không quản khỉ gió thực lực của đối phương cường đại, những chuyện này hắn không sợ, chỉ cần phát sinh chiến đấu thì tin tưởng trưởng lão ngoại môn thực lực bán Thủy Thần sẽ tới đây trợ giúp ngay.

Huống hồ sau lưng Liêu Dần, Phần Tĩnh Lương còn có bán Thủy Thần tọa trấn, hắn còn không sợ đám người này lật trời.

Vào lúc này Thần Vương bốn phía định động thủ, lại có giọng nói từ bên ngoài vang lên.

- Lưu Hắc Tử, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có người gây sự sao?

Giọng nói vang lên và có ba người đi tới.

Hai lão giả và một nữ nhân tuyệt diễm, tổ hợp này lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, nhất là nữ tử ở giữa.

Nàng có mái tóc dài như thác nước, má ngọc được khăn sa hơi mỏng che lại, lộ ra đôi mắt dễ thương mê người, trên trán có chiến vân hỏa diễm, cổ của nàng sáng như ngọc ngà, lóe sáng hào quang như ngọc, trên người của nàng mặc áo choàng luyện dược sư, nhưng vẫn không cách nào che dấu được tư thái thướt tha của nàng, còn có bờ mông đầy đặn nhô cao.

Cho dù là kẻ nào cũng bị tư thái của nàng hấp dẫn, mà nàng ăn mặc giống nam trang càng có thêm tư vị hấp dẫn, khiến người ta sinh lòng mơ màng!

Phần Tĩnh Hương là mỹ nữ nhất đẳng, nhưng so sánh với nữ nhân này vẫn có chênh lệch.

Chênh lệch này còn có khí chất không bằng, nữ nhân này phong tình vạn chủng không nam nhân nào không bị nàng hấp dẫn.

Phần Tĩnh Hương nhìn thấy nữ nhân tới, đôi mắt dễ thương mang theo vài phần đố kỵ, nhưng nàng che dấu vô cùng tốt.

Nàng nói:

- Yên muội muội, rất lâu không gặp, ngươi vẫn rất mê người đấy!

Phần Tĩnh Hương và hai nữ nhân sau lưng Phần Tĩnh Lương cùng với Liêu Dần đều ganh tỵ nữ nhân này.

Bọn họ cũng biết nữ nhân này là thiên chi kiều nữ của Dược Minh công hội thiên, chính mà thần nữ được vạn người chú mục trong tòa thành này!

Người bốn phía đại bộ phận biết thân phận của nữ nhân này, cùng hạ giọng nói nhỏ.

- Đây chính là thần nữ của công hội, là đệ nhất mỹ nữ của Thiên Nguyên địa vực, tên là Yên Điệp Kiều Yên thần sư!

- Đúng là nàng rồi, nàng chính là bảo bối của ba vị điện chủ, cũng là người nối nghiệp của bọn họ, không nghĩ đến nàng còn xuất hiện ở chỗ này.