Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1939: Xà Quật cấm địa (1)




Cũng không biết người nào của Xà Nghĩa môn thấy được Hoàng Kim Xà cùng Lam Hoàn Xà đã chết, hắn kinh hô một tiếng:

- Môn chủ cùng Lam Xà Vương đều... Đều chết rồi, ta... Chúng ta mau chạy đi!

Thuận theo hanh âm này vừa dứt, người còn sống của Xà Nghĩa môn đều kinh hoảng lên.

Lão Xà Vương mà bọn họ một mực chờ đợi cũng không thấy lại trở về, mà Thần Vương có thể trấn trụ tràng diện bên phái bọn họ tựa hồ cũng đã biến mất không thấy.

Lại nhìn thấy hai đầu thần thú đáng sợ của đối phương như cũ uy phong lẫm liệ mà tàn sát xà mãng của bọn họ, bọn họ đều biết đại thế đã mất rồi.

Có một người bắt đầu chạy trốn thì có người thứ hai, người thứ ba...

Người của Xà Nghĩa môn bắt đầu chạy trốn, mà Lăng Tiếu lại là thừa dịp mang theo thánh thú đại quân còn dư lại truy kích.

Những xà mãng quần kia đã không đáng để sợ nữa rồi, từng con hướng về bốn phương tám hướng chạy trốn.

Lăng Tiếu cũng không có đuổi theo bao xa liền để tất cả thánh thú đều dừng lại.

Hắn phải đem tàn hồn còn dư lại ở chỗ này hấp thu rồi lại nói, tuyệt đối không thể lãng phí những phân bón này được.

Trong một trận chiến này Thần Vương của Xà Nghĩa môn đều đã chết hơn phân nửa, thần hồn lưu lại ở chỗ này nhưng là không ít.

Sau nửa ngày, Lăng Tiếu đem tàn hồn ở chỗ này nhất nhất cướp đoạt hết.

Hắn tạm thời còn không có thời gian đi đem những thứ này nhất nhất luyện hóa, liền mang theo thánh thú đại quân còn dư lại tiếp tục ép đến.

Hiện nay thánh thú đại quân đã tổn thất hơn phân nửa, số lượng chỉ có hơn ba ngàn đầu, tổn thất có thể nói là rất nặng.

Tốt ở đại giá mà Xà Nghĩa môn giao ra còn lớn hơn, xà mãng của bọn họ tử thương vô số, mà người của bọn họ cũng chết đi hơn phân nửa, càng trọng yêu hơn là tứ đại Xà Vương kia đều vẫn lạc rồi.

Có thể nói là chỗ dựa của Xà Nghĩa môn đã không còn tồn tại rồi.

Lăng Tiếu có trợ giúp của Cổ Hoàng thần công, thân thể đã sớm khôi phục đến không sai biệt lắm, phương diện thần lực thì có thần đan thôn phệ duy trì, căn bản không có cái gì phải sợ, mà phương diện thần hồn lại càng không cần phải nói, vừa mới hấp thu còn chưa luyện hóa nhưng mà để cho hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong rồi.

Lúc này Lăng Tiếu nói với Bại gia tử:

- Tử Tử, cái Thiên Cẩu thúc kia của ngươi làm sao rồi?

Từ sau khi Thiên Cẩu cùng ba lão gia hỏa kia biến mất liền không thấy bọn họ trở về, Lăng Tiếu không khỏi có chút lo lắng.

Hắn sợ những lão gia hỏa kia có thể trở về, vậy hắn sẽ chết lềnh bềnh rồi.

Bại gia tử đáp:

- Lão Đại ngươi không cần lo lắng, Thiên Cẩu thúc đã rời đi rồi!

Lăng Tiếu kinh hoảng nói:

- Cái gì! Hắn... Hắn làm sao lại đi rồi!

Nếu như Thiên Cẩu đi rồi, ba lão gia hỏa kia không phải là sắp trở về sao.

Bại gia tử đáp:

- Đúng vậy a, hắn đã thay chúng ta giải quyết phiền toái rồi, cũng không muốn lưu lại, vừa mới rồi hắn liền nói với ta một tiếng liền quay trở về, còn để ta ta có thời gian rảnh đến chỗ của hắn chơi.

Lăng Tiếu sửng sốt một chút nói:

- Ngươi nói là hắn đã đem ba lão gia hỏa kia giết chết? Hơn nữa còn rời đi rồi?

Bại gia tử gật gật đầu nói:

- Đúng vậy a, ba cái vừa người vừa thú bọn họ như thế nào là đối thủ của Thiên Cẩu thúc được, nhất nhất bị Thiên Cẩu thúc ăn rồi!

Lúc này Lăng Tiếu an tâm rồi, hắn còn thật không nghĩ đến Thiên Cẩu này còn thật sẽ chơi trò này, lại lén lút mà đi như thế, cũng không đánh một tiếng chào hỏi với hắn a!

Bất quá lại nghĩ tới nhân gia lại cùng hắn không có quan hệ gì, lại không muốn tính toán tiếp nữa.

Tóm lại chỉ cần ba lão gia hỏa kia chết rồi, hết thảy kia liền dễ dàng.

Lăng Tiếu đã sớm tiêu háo thần hồn của Trúc Diệp Thanh, đối với địa hình của Xà Nghĩa môn rõ như lòng bàn tay.

Hắn mang theo thánh thú đại quân rất nhanh liền đến trên lãnh địa của Xà Nghĩa môn.

Chỗ này cũng không có không gian trận, bởi vì bọn họ cảm thấy có nhiều xà mãng như vậy ở chỗ này đều không phải là người bình thường dám đến đây khiêu khích.

Cho nên tông môn của bọn họ chính là xây dựng ở trong phúc địa của Xà lĩnh.

Những đệ tử khác của Xà Nghĩa môn còn chưa đạt tới cấp bậc Thần Vương toàn bộ đều ở chỗ này.

Bọn họ hiển nhiên đã biết hết thảy chiến đấu ở bên ngoài đã kết thúc, mà môn chủ cùng những trưởng lão khác của Xà Nghĩa môn bọn họ đã vẫn lạc rồi.

Nếu như không chạy trốn, nhân gia liền trực tiếp giết vào bên trong môn.

Cho nên lúc Lăng Tiếu đi tới chỗ này thì phát hiện rất nhiều người có thực lực kém đều đang cuống quít kiếm đường mà chạy.

Lăng Tiếu cũng không quan tâm đến bọn họ, hắn đã sớm nghe ngóng rõ ràng Xà Nghĩa môn cũng không phải là môn phái chính nghĩa gì, ngược lại là ác danh nổi tiếng ở bên trong Thiên Long địa vực, những đệ tử ngày khẳng định từng người cũng không phải là người tốt gì.

Lăng Tiếu tùy ý để cho thánh thú kia tàn sát bọn họ, cũng không đi ngăn cản.

Mục đích lớn nhất mà hắn diệt Xà Nghĩa môn chính là muốn đi cứu Cuồng Tăng, hắn cũng không dám khẳng định Cuồng Tăng còn sống hay không.

Ở Xà Nghĩa môn có hai chỗ cấm địa, một chỗ tự nhiên là tòa sơn phong kia của lão Xà Cương, chỗ đó trừ mấy người Hoàng Kim Xà có thể đi đến ra, người nào cũng không thể tới; một cấm địa khác chính là Xà Quật, là chỗ căn cơ của Xà Nghĩa môn, cũng là một nơi có cực hình tàn nhẫn nhất của Xà Nghĩa môn.

Chỗ này được xưng là Xà Quật tự nhiên là địa phương có xà tồn tại.

Người bình thường đắc tội với Xà Nghĩa môn, hoặc là phản đồ của Xà Nghĩa môn, một khi bị bắt sống được, bọn họ đều sẽ đem người đó ném vào trong Xà Quật cho rắn ăn.

Bất kể là ai một khi bị khốc hình vạn xà giảo phệ kia mà chết đều sẽ là nổi điên mà chết.

Người trong Xà Nghĩa môn đã sớm bị dọa đến điên rồi, từng người đều chỉ lo đến chạy trốn, mà chỗ Xà Quật kia cũng không ai đi quản.

Không, Xà Quật kia kỳ thực cũng không ai dám đi quản, bởi vì nơi đó tràn đầy độc xà có độc tính mãnh liệt, người nào cũng không dám đi tới gần, căn bản không cần người đi trông chừng.

Lăng Tiếu mang theo Bại gia tử cùng Thập Tam thái tử hạ xuống ở bầu trời của Xà Quật này.

Xà Quật này giống như là một cái miệng núi lửa, dựng đứng trên một chỗ tương đối dễ thấy của Xà Nghĩa môn, rất dễ dàng liền nhìn thấy được.

Xung quanh Xà Quật kia có các loại độc xà đang thè lưỡi, đem chỗ này tầng tầng bao vây lại, mà miệng quật khổng lồ kia không ngừng tuôn ra từng trận mùi vị tanh hôi, để người cảm thấy dị thương âm thâm ghê tởm.

Những độc xà kia nhìn thấy Lăng Tiếu, Bại gia tử cùng với Thập Tam thái tử đi tới gần cư nhiên dám xuất ra công kích.

Bại gia tử không nhường người nào mà hướng về phía những độc xà kia phun ra từng đạo liệt hỏa, đem những độc xà kia đều thiêu đốt đến ngay cả tro đều không còn.

Bản thân liệt hỏa chính là thú mà những độc xà này sợ nhất, huống chi bổn nguyên hỏa chủng trên người Bại gia tử chính là loại đáng sợ nhất, lại càng để cho chúng nó không chịu được.