Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1494: Vương giả trở về (1)




Âu Dương Bân trong loạn chiến lại vẫn không quên trêu chọc mỹ nữ, phần tâm tư này thực sự không phải người bình thường nào cũng có khả năng bằng được.

Chỉ là khi hắn muốn chạm đến bộ ngực căng tròn co dãn kia của Vi Đại Nhi thì tay của hắn liền bị bàn tay kia cầm chắc.

Âu Dương Bân gặp nguy không loạn, hắn không chút suy nghĩ giơ trường kiếm trong tay kia lên tức thì định chém về hướng cánh tay đang nắm chặt lấy tay kia của hắn.

Chỉ là lúc kiếm của hắn còn chưa chém đến thì đối thủ cũng đã trực tiếp dùng sức, cứ thế giật đứt cánh tay của hắn.

- A!

Âu Dương Bân phát ra tiếng kêu thảm thiết xé ruột xé gan. Âm thanh kia giống như giết heo mổ bò làm cho người ta cảm giác đến rợn cả tóc gáy.

Một vị cường giả Huyền Đế, cốt nhục toàn thân đều đã là cực kỳ cứng cỏi, người bình thường đừng hòng giật đứt cho được.

Tuy nhiên, người mới tới xem ra chỉ là nhẹ nhàng giật cánh tay Âu Dương Bân như muốn làm lệch vị trí đã đủ để nó đứt rời. Máu tươi càng không ngừng phun ra từ chỗ bị giật đứt kia.

- Nữ nhân của ta cũng là ngươi đụng được rồi sao?

Một âm thanh khe khẽ tựa hồ lạnh như băng vang lên bên tai Âu Dương Bân.

Âm thanh này giống như đến từ chín tầng Cửu U Địa Ngục, làm cho người ta nghe xong đều cảm giác khó chịu như lọt vào trong hầm băng. Sát ý hiếm thấy lạnh lùng băng giá kia làm cho người ta kinh hãi khiếp sợ.

Âu Dương Bân không chú ý được nhiều như vậy. Hắn lập tức bứt ra điên cuồng lui về, hắn biết người mới tới khẳng định là cao thủ siêu quần xuất chúng.

Chính là, hắn còn có thể thoát được sao?

Ngay vào lúc thân thể hắn vừa mới chuyển động, người kia đã hung hăng đá tới một cước, trực tiếp đá thẳng vào thằng bé hạ bộ của Âu Dương Bân.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Âu Dương Bân chỉ cảm thấy thằng bé đau quặn, hai viên "Trứng trứng" trực tiếp bị đá vỡ. Hơn nữa lực lượng một cước càng lan khắp toàn thân hắn, trực tiếp đánh vỡ đan điền của hắn bục tung ra, lục phủ ngũ tạng nghiền nát, liền mất mạng ngay tại chỗ!

Người đến là người phương nào đã không cần nói cũng biết.

Không sai, hắn đúng là Cung Chủ cung Tiếu Ngạo Lăng Tiếu.

Trải qua một phen đường sá xa xôi, cuối cùng hắn gấp rút chạy từ Vạn Hoa Tông trở lại địa giới cung Tiếu Ngạo. Chính là lúc hắn đang muốn phản hồi quay về thành Phong Vân thì mới biết được toàn bộ nhân mã bản bộ bên trong cung Tiếu Ngạo đã chạy tới địa giới Tam Trại Bang để chuẩn bị giao chiến.

Cho nên, hắn lại tạm thời thay đổi lộ trình chạy tới bên này.

Coi hắn lại tới đây vừa đúng lúc phát hiện người cung Tiếu Ngạo bọn họ đã ở vào bên bờ nguy hiểm nhất, trong lòng liền bốc lên lửa giận hừng hực.

Hắn trước tiên tìm chỗ của nữ nhân và huynh đệ mình, lúc này mới phát hiện một màn Vi Đại Nhi đang sắp bị làm nhục.

Âu Dương Bân coi như là không may. Là người thứ nhất liền đụng phải Lăng Tiếu đầy ngập lửa giận, sau khi đã chết lại còn bị đánh dập "Trứng trứng", làm một ma quỷ thái giám.

- Tiếu, ngươi... Ngươi rốt cục đã trở về!

Vi Đại Nhi nhìn nam nhân phong thái hiên ngang trước mắt này, từ trong mắt nhung không nhịn được tràn ra hai dòng nước mắt.

Hai ngày nay xoắn vào nhau mà chém giết, nàng đã quá mệt mỏi, cố gắng đến quá mức khổ cực.

Nàng đều cho là đến lúc chết Lăng Tiếu cũng sẽ không xuất hiện, còn may hiện tại hắn gấp rút trở về, tất cả mọi thứ trong lòng nàng cũng đã ổn định.

Lăng Tiếu đưa tay lên lau khô nước mắt của nàng mà dịu dàng nói

- Ta đã trở về, tất cả đều giao cho ta đi!.

Nhìn Vi Đại Nhi toàn thân đều là có vết thương, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy đau ở trong lòng.

Nữ nhân của hắn, hắn hết sức thương yêu. Nay lại bị người khác ức hiếp thành như vậy, hôm nay hắn thề phải đại khai sát giới!

Lúc Vi Đại Nhi còn muốn nói điều gì, nhìn thấy đang có người đang bổ về hướng tới Lăng Tiếu liền giật mình la lên

- Tiếu, cẩn thận phía sau!.

Chính là, Lăng Tiếu như là không có phản ứng thông thường, mặc cho Võ Giả đánh lén chém ở phía sau trên lưng hắn.

Đó là một người Cao Giai Thiên Tôn. Hắn cho là có thể chém đứt đôi một nam một nữ trước mắt này. Chính là lúc đại đao của hắn chém vào phía sau lưng đối phương, một cỗ lực chấn động cường đại trực tiếp đánh cho đại đao của hắn rời khỏi tay, hổ khẩu hai tay kia của hắn đều rỉ ra máu tươi.

Hắn hoảng hốt, biết người trước mắt này tuyệt đối là phi thường đáng sợ, lập tức muốn bứt ra mà lui thật nhanh.

Nhưng mà Lăng Tiếu đã nhảy một bước quay người đá lên trên mặt hắn.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!

Lực chân cường đại trực tiếp đá vỡ đầu tên Cao Giai Thiên Tôn như quả dưa bở.

Lăng Tiếu ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt tới người chết kia, kéo Vi Đại Nhi lên, cho nàng uống đan dược chữa thương.

Sau đó, hắn mới xoay người sang chỗ khác, phát hiện Lãnh Xà đang bị vây công, tình huống thập phần nguy cấp.

Hắn hóa thành một làn gió, vô số cước ảnh điên cuồng quét đến hơn mười người của Âu Dương gia ở chung quanh, cứ thế trực tiếp đá chúng nổ tung.

Uy lực của Phong Thần Thối, vào giờ khắc này phô bày ra không còn nghi ngờ gì nữa.

Lãnh Xà thấy rõ người mới đến, không nhịn được giật mình la lên

- Cung Chủ!.

- Cũng không cần phải nói gì thì ta cũng biết. Trước hết ngươi cùng Vi Đại Nhi chăm sóc chính mình cho tốt

Lăng Tiếu vỗ vỗ bả vai Lãnh Xà mà nói.

Ngay sau đó, Lăng Tiếu lại bay về hướng tám tướng ở gần đó, nhanh chóng quét dọn hết sạch đối thủ ở chung quanh bọn họ.

Hắn không có thời gian lần lượt đi cứu viện những người khác, mà là triệu hoán Tiểu Kim cùng Mãnh Nam ra rồi hạ lệnh

- Giết những người bọn họ này cho ta!.

Tiếp theo, hắn giống như con diều hâu tung bay, lướt đến trên trời cao hét lớn

- Bổn cung đã trở về, người cung Tiếu Ngạo toàn bộ tập trung chung một chỗ. Đợi Bổn cung thay các ngươi tìm về công đạo!

Âm thanh Lăng Tiếu mênh mông cuồn cuộn, ở đây tuy đang có rất nhiều đạo công kích vang lên, nhưng mà mọi người vẫn có thể nghe được đầy đủ rõ ràng.

Không ít người ngẩng đầu trông lên, nhìn nam nhân oai phong như nhà trời kia mà trong ánh mắt tràn ngập vẻ sùng bái.

- Cung Chủ rốt cục đã trở về, ngài không có lùi bước, mọi người lại đây. Đều trước hết tụ chung một chỗ chờ đợi mệnh lệnh của Cung Chủ.

- Không sai, có Cung Chủ tại đây, cung Tiếu Ngạo chúng ta tất thắng không nghi ngờ.

- Cổ gia, Âu Dương gia, Hắc Ma Môn, những kẻ hỗn tạp các ngươi cứ chờ chết đi!.

...

Những người còn lại này của Cung Tiếu Ngạo, ai nấy đều trở nên hưng phấn. Bọn họ đã sớm tôn sùng không thôi đối với Lăng Tiếu. Ở trong lòng bọn họ Lăng Tiếu chính là Chiến Thần không gì không làm được. Có hắn tại đây, cung Tiếu Ngạo bọn họ liền tuyệt đối không bị thua.

Người cung Tiếu Ngạo bắt đầu co cụm thu nhỏ lại, khép lại, người của Đông Phương gia cùng Phong gia cũng phối hợp yểm hộ.

Mấy ngàn người vừa đánh vừa lui, chiến dịch bắt đầu xuất hiện biến hóa mới.