Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1479: Đại chiến bắt đầu (2)




Nơi này là một vùng núi hoàn toàn hoang vu, không có người ở chút nào. Đúng là chỗ tốt nhất để chiến đấu.

Hàn Khai cùng mấy người bằng hữu kia của lão cùng với Phong Nha đứng ở phía trước nhất. Thực lực Huyền Đế thì tại tuyến thứ hai, còn Thiên Tôn cùng với bậc Địa Hoàng đều ở phía sau để tăng thêm uy danh.

Hàn Khai cũng đã triệu hoán Linh Thú hộ thân của mình ra. Đây rõ ràng là một con Bát Giai Cao Giai Hỏa Vân Bằng ( đại bàng lửa). Đôi cánh lửa khổng lồ của nó vỗ vỗ xuất ra từng đợt Hỏa Diễm nồng nặc làm cho người ta không dám dễ dàng tới gần.

Mấy người bằng hữu kia của lão cũng triệu hồi Linh Thú hộ thân ra. Có ba con Bát Giai Linh Thú, và hai con Linh Thú Thất Giai đỉnh cao. Tất cả là Linh Thú công kích, khí thế đều cực kỳ nồng đậm.

Linh Thú hộ thân của Phong Nha chính là một con Tứ Giác Ma Ngưu ( ngưu ma vương bốn sừng ) Bát Giai Trung Giai đỉnh cao. Quanh thân nó có mây đen lượn lờ, thân hình cường tráng uy vũ giống như quả núi cao.

Hiện nay bên phía cung Tiếu Ngạo đã có bốn vị Thánh Giả, cùng với bốn vị Bán Thánh, tuyệt đối có khả năng ngăn cản Thánh Giả của Âu Dương gia.

Có điều như thế chỉ sợ còn chưa đủ, bởi vì Hắc Ma Môn cách nơi này phi thường gần, bọn họ tuyệt đối sẽ dẫn đầu chạy tới. Đến lúc đó mới là thời điểm gặp phải nguy hiểm nhất.

Cho nên, một trận chiến này nhất định phải tốc chiến tốc thắng, không để cho Thánh Giả Âu Dương gia có quá nhiều cơ hội.

...

Đại quân Âu Dương gia đã cách đại quân cung Tiếu Ngạo không xa.

Bọn họ vốn có khả năng lập tức liền xông lên trước giết địch.

Chính là, bọn họ lại đột nhiên dừng đội ngũ không có lập tức tiếp tục đi về phía trước.

- Tiêu Gia, làm sao hiện tại chúng ta không xông lên phía trước!

Âu Dương Chấn không giải thích được nên nhìn sang ông lão bên cạnh hắn mà hỏi.

Ông lão này là lão quái vật của Âu Dương gia đã sống gần hai vạn năm, đã là nửa chân bước vào trong quan tài. Lão có thực lực Cao Giai Thánh Giả, tên là Âu Dương Tiêu.

- Đối thủ có số lượng Thánh Giả nhiều hơn so với chúng ta. Lúc này mà xông lên trước, chúng ta thất bại không nghi ngờ!

Đôi mắt già nua của Âu Dương Tiêu tỏa ra vài tia sáng lấp lánh.

Hai bên đã cách nhau không xa, với lực cảm ứng của Âu Dương Tiêu, có thể nhận thấy được số lượng Thánh Giả của đối phương căn bản không khó.

- Làm sao có thể, chẳng lẽ cung Tiếu Ngạo có thực lực đáng sợ như vậy?

Âu Dương Chấn kêu lên thất thanh.

Bọn họ nơi này có ba đại Thánh Giả và bốn đại Bán Thánh, thực lực này đã là cường đại nhất của Âu Dương gia bọn họ. Nhưng giờ lại so ra còn kém số lượng Thánh Giả của cung Tiếu Ngạo, điều này làm cho hắn khó có thể tin.

- Đừng lo lắng, bọn họ chỉ có điều là nhiều hơn một người Thánh Giả so với chúng ta mà thôi. Nhưng mà đối phương có hai tên là Trung Giai Thánh Giả, còn có Hàn Khai là Thánh Giả đỉnh cao. Nhìn bề ngoài chúng ta là hơi kém hơn bọn họ một bậc, nhưng mà bọn họ cũng không dám dễ dàng hành động mù quáng.

Âu Dương Tiêu nói, dừng một phen hắn còn nói thêm

- Lại có Thánh Giả chạy đến, hy vọng là viện quân của chúng ta. Như thế liền có khả năng nhanh chóng đánh trận.

Quả nhiên, cùng với âm thanh của lão chấm dứt, có hai người nhằm tới phương hướng bọn họ mà chạy lại đây.

Hai người này tốc độ quá nhanh, trực tiếp xuyên qua không gian nên chỉ ở mấy khoảnh khắc liền từ ngoài mấy vạn dặm đã chạy tới.

- Âu Dương Chấn, các ngươi không phải muốn một trận tử chiến cùng cung Tiếu Ngạo sao. Làm thế nào vẫn còn sững sờ ở đây, chẳng lẽ là chuẩn bị đầu hàng bỏ chạy?

Hai người vừa mới đứng lại thì đã có người trong đó mới mở miệng nói với Âu Dương Chấn.

Âu Dương Chấn thấy rõ người mới tới, lúc này liền vui mừng đáp

- Thì ra là Cổ huynh, mấy trăm năm không thấy, thực lực của ngươi lại thăng tiến như vậy. Quả nhiên là thật đáng mừng a!.

Người mới đến cũng không phải người của Hắc Ma môn cách nơi này gần nhất, mà là hai đại Thánh Giả từ Cổ gia chạy tới.

Một người là Trung Giai Thánh Giả đỉnh cao Cổ Lôi, một người khác chính là Đê Giai Thánh Giả Cổ Mặc.

Hai người thoát ly đại đội của Cổ gia, dẫn đầu chạy tới trợ giúp Thánh Giả Âu Dương gia.

- Ít nói nhảm, ta mới bế quan trăm năm, không nghĩ tới hiện nay Trung Vực đã xuất hiện đại biến dạng. Thế lực mới đều kiêu ngạo như vậy, Cổ gia ta đều mất sạch mặt mũi. Lão gia hỏa này không thay gia tộc cứu vãn một chút mặt mũi thì dẫu thế nào đều không thể nói nổi. Chỉ là Âu Dương gia các ngươi cùng cung Tiếu Ngạo này thanh toán đại oán hận gì vậy, sao lại tức giận như vậy?

Cổ Lôi hỏi.

- Cổ huynh có chỗ không biết, huynh trưởng và lão Tam của ta đã... Đã bị tiểu tạp chủng cung Tiếu Ngạo kia làm hại.

Âu Dương Chấn lộ ra vẻ vô cùng tức giận mà nói.

- Cái gì... Ngươi nói Hưng huynh cùng Hoa huynh đều... Đều bị hại?

Cổ Lôi giật mình hỏi.

Lão chính là biết thực lực của Âu Dương Hưng cùng Âu Dương Hoa, hai đại thánh lại đều bị diệt. Thế này thì cần thực lực cường đại cỡ nào mới làm được a!

- Tiểu tạp chủng kia có thực lực bản thân không phải rất cường đại. Nhưng mà hắn lại có một cái trống rất đáng sợ, cư như vậy mà đánh chết huynh trưởng và lão Tam của ta. Ta hoài nghi... Đó là Thần Khí trong truyền thuyết!

Âu Dương Chấn nói cho biết chi tiết.

- Thần... Thần Khí?

Cổ Lôi cùng Cổ Mặc đều là kích động đến giật mình la lên.

- Không sai, cho nên muốn tiêu diệt cung Tiếu Ngạo, đầu tiên là phải đoạt lấy Thần Khí của tiểu tử kia. Mặt khác chính là phải ngăn cản lão già Hàn Khai này. Khi đó đại thắng sẽ nắm chắc!

Âu Dương Chấn đáp.

Cổ Lôi nhìn thoáng qua Âu Dương Tiêu đứng bên cạnh Âu Dương Chấn, trong lòng âm thầm phỏng đoán

- Vị này chẳng lẽ là Lão bất tử của Âu Dương gia. Có hắn ngăn cản Hàn Khai, tốt nhất là lưỡng bại câu thương. Đến lúc đó nói không chừng có khả năng nhân cơ hội đoạt lấy Thần Khí kia.

Cổ Lôi trong lòng có tính toán lập tức cười nói

- Nếu như các ngươi đã có tính toán, chúng ta đây liền trợ giúp các ngươi giúp một tay chiếm đoạt cung Tiếu Ngạo. Chỉ là tiểu tạp chủng kia đã đoạt Kim Long Thương của Cổ gia chúng ta, Kim Long Thương này sẽ phải vật quy nguyên chủ mới được!.

Âu Dương Chấn lập tức gật đầu nói

- Lôi huynh nói lời này có lý, Kim Long Thương đương nhiên thuộc về Cổ gia các ngươi!.

- Như thế rất tốt, chúng ta đây lập tức xông lên phía trước đây. Tin tưởng người cung Tiếu Ngạo đã chờ không nổi.

Cổ Lôi nói.

Âu Dương Chấn nhìn thoáng qua Âu Dương Tiêu, thấy lão đó gật đầu, lúc này mới đáp

- Hảo, hôm nay thề diệt cung Tiếu Ngạo, khiến cho bọn họ biết những thế lực lâu năm chúng ta lại há là những thế lực mới bọn hắn có khả năng khiêu khích!.

Cùng với âm thanh của hắn chấm dứt, vài đại Thánh Giả lập tức lướt nhanh về hướng tới chỗ đại quân cung Tiếu Ngạo đang đóng.

Những người khác của Âu Dương gia cũng lập tức cưỡi Linh Thú đủ loại kiểu dáng bay vút về phía trước.