Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1464: Hợp luyện thuật




- Hảo, khó được hai vị sư muội thông tình đạt lý như vậy. Sư bá, sư phụ các người liền ra tay giúp giúp các nàng đi!

Cát Thần thập phần vui mừng đáp.

Lúc này, Hoa Nhân Phượng nói

- Không biết ta dùng nữ đệ tử chân truyền cho Cát Đại Sư làm bầu bạn có thể được không?

Hoa Nhân Phượng biết rõ không có khả năng, nhưng vẫn không cam lòng hỏi một tiếng. Hai người đồ đệ này của nàng chính là người nàng ưa thích, còn muốn bồi dưỡng ra một người như thế là không dễ dàng.

- Hoa Tông chủ ngươi cho rằng chuyện này có thể sao?

Lao Chiêm Đức thản nhiên hỏi.

Hoa Nhân Phượng nhìn qua một chút hai đồ đệ của mình, khẽ thở dài một tiếng rồi nói

- Thì cứ như vậy đi, nếu như các ngươi có thể luyện chế Bát Phẩm Giải Độc Đan thì sẽ đáp ứng yêu cầu của các ngươi!.

Mọi người ở đây mặc dù không quen nhìn như vậy, nhưng mà lại không nói thêm điều gì.

Ngược lại là Lăng Tiếu sau khi tới đây, cũng đã thành một người đứng xem, không ai để ý đến sự hiện hữu của hắn.

Chỉ có Cát Thần ngẫu nhiên quay đầu nhìn sang phía hắn, tựa hồ đang khiêu khích Lăng Tiếu.

- Ha hả, bớt đắc ý đi, đợi lát nữa ta xem ngươi khóc như thế nào!

Lăng Tiếu âm thầm nói ở trong lòng.

Bản thân hắn chính là không quen nhìn người khác ép buộc nữ nhân, như vậy rất không có nhân phẩm.

- Vẫn còn xin Hoa Tông chủ chuẩn bị tốt sân bãi Luyện Đan cho chúng ta, chúng ta không muốn đến lúc đó có người quấy rầy!

Công Tôn Thái Nhiên nói.

Hoa Nhân Phượng gật đầu, lập tức mang theo mọi người ra khỏi Hoa Điện, sau đó đi tới trong một phòng Luyện Đan Thất.

Luyện Đan Thất này là nơi Thất Phẩm Luyện Dược Sư của Vạn Hoa Tông bọn họ bình thường dùng để Luyện Đan, cũng đủ rộng rãi yên tĩnh.

Hoa Nhân Phượng lại hạ lệnh tuyệt đối không phép bất cứ đệ tử nào tới gần, ở đây chỉ còn lại có hơn mười người.

Bọn họ đều là có thân phận Thất Phẩm Luyện Dược Sư, muốn quan sát hợp luyện thuật của hai người Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên rốt cuộc có điều gì thần kỳ.

- Hoa Tông chủ, như vậy không thể làm được. Nhiều người ở chỗ này như vậy, vạn nhất có người ra tay quấy rối thì làm sao bây giờ?

Công Tôn Thái Nhiên nói.

Không đợi Hoa Nhân Phượng mở miệng, Mộc Vịnh Bác cũng cười khẩy nói

- Chẳng lẽ ngay cả để cho chúng ta nhìn một lần mà cũng không có dũng khí? Không phải là khoe khoang mà thôi ư?.

- Có đúng là khoe khoang hay không, chả mấy chốc sẽ có kết quả sau cùng. Ta chỉ là lo lắng có đôi người đố kị, trong lúc chúng ta Luyện Đan lại ra tay quấy nhiễu mà thôi. Đến lúc đó Luyện Đan không được cũng không lo, chỉ sợ sẽ làm lỡ chuyện lớn của Hoa Tông chủ.

Công Tôn Thái Nhiên đáp.

Lúc này, Hoa Nhân Phượng khẽ nhíu mày, do dự một chút rồi nói

- Phiêu Nguyệt đi mời Bích bà bà lại đây!.

- Vâng, sư phụ.

Hoa Phiêu Nguyệt lên tiếng, liền lui ra ngoài.

Cũng không lâu lắm, Hoa Phiêu Nguyệt dẫn theo một bà lão đã đi tới.

Bà lão này thân thể lưng còng không chịu nổi, da mặt đều nhăn nheo giống như vỏ cây. Những nếp nhăn trên mặt xếp tầng chồng chất, dáng vẻ xem ra cũng có hơi hung ác.

Mọi người ở chỗ này thấy vị lão bà bà này đều vội vàng hành lễ với bà.

Bọn họ đều là nhìn không thấu tu vi của lão bà bà này. Nhưng lại biết vị lão bà bà này tất nhiên là cao thủ tuyệt thế sâu không lường được, bọn họ không dám có chút xíu ý bất kính.

Hoa Nhân Phượng tiến lên có hơi hành lễ với với lão bà bà kia rồi nói

- Bích bà bà, phiền toái bà trông nom cục diện một phen!

Bích bà bà há miệng đã không còn có được bao nhiêu cái răng mà cười nói

- Ha hả, Tông chủ ngươi khách khí, lão thái bà ta đây còn có thể làm chút chuyện cho tông môn!

Hoa Nhân Phượng khẽ gật đầu, tiếp theo nhìn mọi người ở chỗ này mà nói

- Các vị đều là một đời Đại sư, hiện nay Lao Đại sư cùng Công Tôn Đại sư đang luyện chế Bát Phẩm Giải Độc Đan cho ta Vạn Hoa Tông chúng ta. Sự việc liên quan đến tính mạng của lão Tông chủ Vạn Hoa Tông, tuyệt đối không thể xảy ra chút xíu sai lầm. Cho nên chư vị ở một bên quan sát thì có khả năng, nhưng tuyệt đối không thể gây ra chút xíu động tĩnh làm ảnh hưởng đến hai vị đại sư, bằng không... Đừng trách chúng ta Vạn Hoa Tông không khách khí!.

Phong thái kiên quyết của Hoa Nhân Phượng tuyệt đối không cho phép người khác khinh thường, tất nhiên nàng chính là thực lực cấp bậc Huyền Đế.

Mọi người đều gật đầu, coi như là người nào cố tình muốn ngáng chân thì tất cả cũng thu hồi tâm tư. Tất nhiên có vị lão bà bà kia tọa trấn thì ai dám tìm cách gây ra chút xíu động tĩnh, đây không phải muốn chết sao.

Về cái này thì Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên cũng không có ý kiến khác.

Ngay sau đó, hai người dưới ánh mắt mọi người nhìn kỹ bắt đầu luyện Bát Phẩm Giải Độc Đan.

Một chiếc Dược Đỉnh không trau chuốt sẫm màu xuất hiện ở trước mặt mọi người. Dược Đỉnh này có vẻ rất có phong cách cổ xưa. Trên thành đỉnh có chạm khắc những đường hoa văn huyền ảo, bên thân đỉnh lại có ba cái tai đỉnh mang hình dáng đầu Giao Long. Nó làm như đang gào thét phun mù, bốn phía Dược Đỉnh đều như hiện ra những vầng sáng màu lam, trông có vẻ cực kỳ phi phàm.

Người ở chỗ này đại bộ phận đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Bọn họ đều nhìn ra đây là Địa bậc đỉnh Giao U Đỉnh là vật trấn tông của Hồi Thiên Tông. Trong số ba mươi sáu đỉnh Địa bậc thì nó xếp hạng thứ mười tám.

Đối với Luyện Dược Sư mà nói, có hai món đồ là tối quan trọng. Một là Cao Giai đỉnh, hai là dị Hỏa Chủng.

Bất cứ một thứ nào trong số đó đều là chí bảo bọn hắn tha thiết ước mơ. Nếu như có thể thu thập toàn bộ cả hai, điều này sẽ khiến cho bọn họ mừng rỡ như điên.

Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên sau khi liếc mắt nhìn nhau, hai người đều cùng hít sâu một hơi rồi liền bắt đầu hành động.

Những gốc linh thảo giống như hoa bay đầy trời tuôn ra từ trong Không Gian Giới Chỉ của bọn họ.

Hai người đồng thời khẽ quát một tiếng, hai loại Hỏa Diễm cùng một màu sắc trong nháy mắt thiêu đốt phun ra.

- Vù vù!

Từng đạo ngọn lửa giống như linh xà múa lượn bập bùng, những gốc linh thảo treo ở giữa không trung bị dòng nhiệt bốc hơi đang héo dần ngưng tụ thành tinh hoa, những giọt nhỏ giống như hạt mưa rơi vào trong Dược Đỉnh.

Chế thuốc thành mưa, là điều bất cứ Luyện Dược Sư cao phẩm nào đều phải nắm vững.

Nhưng mà nhìn hai người Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên xuất ra chiêu này thì tốc độ tinh luyện quả thật là nhanh hơn nhiều lắm so sánh với Thất Phẩm Luyện Dược Sư thông thường.

Hai người bọn họ càng không ngừng thay nhau múa bàn tay, Hỏa Diễm lúc cao lúc thấp. Tinh khí giống như nối liền chung một chỗ, mỗi người xuất chưởng đều là trong lòng có phối hợp khéo léo cũng khá mật thiết, làm cho người ta nhìn mà thấy thật tuyệt vời.

Mọi người ở chỗ này đều là nhân vật cấp đại sư. Bọn họ quan sát hai người xuất ra Hợp luyện thuật chỉ là hy vọng có thể tham khảo một phen, để rồi sau khi trở về có thể thử một chút hợp luyện thuật cũng như người ta hay không.

Chính là, nhìn hai người phối hợp dồn dập như thế, mỗi một động tác giống như trải qua qua muôn ngàn thử thách mà không có bất kì cảm giác trúc trắc hoặc ngừng trệ nào. Hơn nữa hai người thao tác ngọn lửa đều là cũng khá tinh chuẩn, khó có thể tìm được một chút dấu hiệu mệt mỏi. Điều này thật sự là quá khó lòng làm được.

Khó trách Công Tôn Thái Nhiên nói hai người bế quan trăm năm mới làm được sự phối hợp như vậy, tuyệt đối không có ý khoa trương chút nào.

Mọi người ở chỗ này cũng đều là từ bỏ ý định muốn học tập người ta như vậy.

Ngồi ở trong đó Lăng Tiếu trái lại xem ra nhiệt tình. Hắn cũng là lần đầu nhìn hai người đồng thời luyện chế một đỉnh đan dược, khiến cho hắn mở rộng tầm mắt về một con đường Luyện Đan theo cách thức khác.

- Điều này làm cho cũng cần có thủ đoạn xoay vòng liên tục. Cũng thật sự là làm khó cho bọn họ!

Lăng Tiếu thở dài ở trong lòng mà tự nhủ.

Lăng Tiếu cảm giác được một bộ hợp luyện thuật tất nhiên có chỗ cao siêu, nhưng mà phải tôi luyện bao lâu mới đạt tới cảnh giới hai người là một. Trong quá trình đó tiêu xài nhiều thời gian như vậy, chẳng thà dùng những thời gian này để làm tăng cảnh giới cá nhân của mình.

Đương nhiên điều này chỉ là cái nhìn cá nhân của Lăng Tiếu. Đối với Luyện Dược Sư khác mà nói cũng không ai sẽ gật bừa. Tất nhiên bọn họ sao có thể giống như Lăng Tiếu nói, muốn tấn chức liền tấn chức a!

Ưu thế lớn nhất của hợp luyện thuật chính là tốc độ tinh luyện linh thảo so sánh với một người tinh luyện phải nhanh hơn gấp đôi.

Trong thời gian nửa ngày, Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên đã hoàn thành tinh luyện rất nhiều linh thảo.

Hai người bọn họ cũng không phải giống như muốn làm liền rất dễ dàng. Trên trán đều bắt đầu chảy ra những giọt mồ hôi nhỏ.

Hai người phối hợp rất cần tập trung tinh thần lực, một chút cũng không thể sơ xuất được.

Hơn nữa luyện chế Bát Phẩm đan dược cũng cần quá nhiều linh thảo, tuyệt đối không phải như đan dược bình thường chỉ hai ba canh giờ liền làm xong.

Bằng không hồi đó Lăng Tiếu cũng sẽ không thất bại trên từng bước.

Sau khi hoàn thành tinh luyện linh thảo, việc luyện hóa Bát Giai Thú Đan này mới là bước vào giai đoạn mấu chốt!

Bát Giai Thú Đan ẩn chứa lực lượng cực kỳ khổng lồ. Phải luyện hóa đòi hỏi thời gian cũng khá là dài. Nếu chưa đạt tới cảnh giới Thánh Giả mà muốn trong vòng thời gian ngắn đã luyện hóa xong thì điều này tuyệt đối không có khả năng.

Nếu như trong một thời gian dài mà không luyện hóa nó xong xuôi, vậy tất cả năng lượng kia sẽ không được củng cố nên toàn bộ lại tiêu tan rơi rụng.

Đó cũng là nguyên nhân lớn nhất là hồi đó Lăng Tiếu bị thất bại.

Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên đều là sau khi dùng Hồi Khí Đan Dược liền bắt đầu tinh luyện Bát Giai Thú Đan do Vạn Hoa Tông cung cấp.

Trong một bước này, ưu thế của hợp luyện thuật liền thể hiện ra.

Lực lượng của hai người so sánh lực lượng một người ắt mạnh hơn nhiều. Nhưng lại có khả năng thay nhau thở gấp lấy hơi nên không đến mức cuối cùng lâm vào cảnh sức cùng lực kiệt.

Thời gian luyện hóa viên Thú Đan liền kéo dài gần một ngày, mọi người đều là không dám lộ ra chút xíu vẻ sốt ruột.

Lúc này, Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên đã là mồ hôi trên người tuôn đầm đìa như mưa.

Cùng với việc lấy ra linh thảo tinh hoa và các Thú Đan rồi luyện hóa thành công, hai người cũng liền thở phào một hơi.

Việc cuối cùng trước mắt mới là điểm chết người. Dung hợp một viên Bát Phẩm đan dược tuyệt không phải cái gì chuyện dễ.

Ở đây mọi người đều bắt đầu có hơi căng hẳng, nhất là người của Vạn Hoa Tông, càng là gắt gao nhìn chăm chú hai người, hy vọng có thể thấy thời khắc thành công.

Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên liếc mắt nhìn nhau, đều là cắn răng, đồng thời lật ngược bàn tay. Cả hai đều hấp thu lượng lớn linh khí chung quanh rồi nhằm hướng tới trong Dược Đỉnh lật tay đè ép đi xuống.

- Bịch!

Ngưng kết Bát Phẩm đan dược, thì lượng linh khí cần thiết là khá lớn.

Thông thường bên trong không gian của mỗi thế lực lớn đều sẽ bố trí Tụ Linh Đại Trận khổng lồ, đó cũng là để khiến cho đệ tử của mình có thể tu luyện ở trong hoàn cảnh tốt nhất.

Cho nên, Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên cũng sẽ không lo lắng nơi này không đủ linh khí. Mấu chốt là xem bọn hắn có thể ở trong khoảng thời gian ngắn hấp thu được bao nhiêu linh khí để ngưng đan.

Nếu như chỉ là một người Trung Giai Huyền Đế hấp thu linh khí ngưng đan thì quả quyết khó có thể thỏa mãn một lò đan dược. Có điều là hai vị Trung Giai Huyền Đế đồng thời hấp thu linh khí sẽ lại tăng lên, cũng không biết có thể cũng thu đủ để ngưng đan hay không.

Thông thường mà nói nếu muốn đạt tới cảnh giới Bát Phẩm Luyện Dược Sư thì nhất định phải cần Võ Giả đạt tới thực lực Bát Giai mới có đủ thực lực cung cấp đầy đủ tất cả điều này. Đó cũng là lí do vì sao Luyện Dược Sư dưới cấp Thánh Giả khó có thể vượt bậc trở thành Bát Phẩm Luyện Dược Sư.

Muốn đạt tới một bước này, nhất định phải nâng cao thực lực của mình cũng đồng dạng tăng lên tương tự mới được.

Hồi đó Lăng Tiếu lấy Sơ Giai Huyền Đế đi Luyện Đan, nguyên nhân thất bại lớn nhất cũng là bởi vì thực lực không đủ.

Vào thới khắc ngưng đan, tất cả mọi người đang ngồi đều là đứng lên, gắt gao nhìn chăm chú về hướng Dược Đỉnh, mặc kệ cho linh khí kích động kia đánh sâu vào trên người bọn họ mà vẫn không hề động đậy.

Hưu!

Lúc này, ở ngoài phòng luyện dược có một luồng sáng xanh phóng ra, tiếp theo xuất hiện hai luồng, ba luồng... Cuối cùng lại là ánh sáng xanh khắp nơi, quả nhiên là màu sắc yêu dị lóa mắt.

Ở bên ngoài phòng luyện dược, đệ tử Vạn Hoa Tông thấy một màn như vậy thì đều là không nhịn được phát ra âm thanh thán phục.

Cùng lúc đó, ở bên trong phòng những làn hương dược nồng nặc phát tán ra ngoài, làm cho người ta có một loại cảm giác không nhịn được muốn nhào tới nuốt chửng.

- Trời hiện dị tượng, chẳng lẽ đã ngưng tụ thành đan?

Bên trong phòng, mọi người thầm thở phào ở trong lòng mà tự nhủ.

Chỉ là dị tượng này cũng không kéo dài được quá lâu, liền toàn bộ biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.

Mà Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên ở trước Dược Đỉnh chính là bị lực lượng mạnh mẽ lúc ngưng đan vừa rồi đánh bay sang một bên, thần sắc có vẻ vô cùng nhợt nhạt, khóe miệng vẫn còn tràn đầy vết máu.

Xem ra là bị năng lượng cường đại của đan dược cắn trả.

Đến khi khói bụi bên trong Dược Đỉnh dần dần tiêu tan, tất cả mọi người bắt đầu căng thẳng hẳn lên.

Mọi người ở chỗ này đều không phải Bát Phẩm Luyện Dược Sư, tất cả bọn họ đều muốn chứng kiến, xem Hợp Luyện Chi Thuật này có thật sự nghịch thiên để có khả năng ngưng luyện ra đan dược cao hơn Nhất Phẩm hay không.

Lao Chiêm Đức cùng Công Tôn Thái Nhiên đứng lên, hai người đều cùng lấy ra đan dược nuốt xuống, khôi phục trạng thái một phen.

Công Tôn Thái Nhiên lộ ra nụ cười tự tin nói

Hoa Phiêu Nguyệt nói.