Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1194: Thù Lao Nên Tính Toán Một Chút




Nhưng mà chân long phải dùng tới vô ảnh đi vô tung để hình dung, trực tiếp tránh qua kiếm khí bốn phía, nó bay lên đầu ba tên Thánh giả và há to miệng, thác nước như biển cả trút xuống.

Công kích này rất bình thường, nhưng mà uy lực của nó quá khủng bố.

Ba tên Thánh giả lập tức phòng ngự, thuộc tính hỏa gặp khắc tinh là thủy, hỏa diễm quanh người tắt ngắm, lộ ra thân thể chật vật của bọn họ.

Chân long thừa dịp bọn chúng chưa ổn định lại, lần nữa trốn vào hư không, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt một tên Thánh giả, long trảo vỗ một cái, không gian nơi này vỡ tan.

Tên Thánh giả sợ qua run lên, hắn không quan tâm thân phận mà lăn người né long trảo.

Lăng Tiếu trên đầu chân long rất hưởng thụ nhìn qua mấy lão già này chật vật.

- Các ngươi không phải muốn Thiên châu sao? Tại sao còn chưa động thủ? Có phải già không dùng được hay không?

Hắn biểu hiện bây giờ là tiểu nhân đắc chí, trong nội tâm oán khí cũng có chỗ phát tiết.

Mấy tên Thánh giả bị Lăng Tiếu chọc giận thổ huyết, sống vạn năm qua có ai nói bọn họ già không dùng được, chỉ sợ Lăng Tiếu là người đầu tiên.

Cách đó không xa đám đệ tử và trưởng lão Dược Môn nhìn chiến đấu bên này loạn cả lên, cái đám kinh hãi.

- Chẳng lẽ thú tộc tấn công sao? Hình như là lão môn chủ đánh bọn chúng, ta không rõ lắm.

- Thánh giả đã có thể lợi dụng không gian chi lực chiến đấu, chúng ta có thể nhìn rõ ràng thì bọn họ còn là Thánh giả sao.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao nhiều năm qua không thấy tới Dược Môn báo thù, chẳng lẽ là ân oán của đời trước?

- Ta cảm thấy có khả năng quan hệ tới Kim Liệt U Châu.

Hỏa Thiên Trọng và Địa Liệt Viêm Hổ đấu rất tương xứng.

Hỏa Thiên Trọng thực lực hơi mạnh hơn,, mà Địa Liệt Viêm Hổ lại có thân thể cường đại, trên lực lượng va chạm cả hai không chiếm tiện nghi gì.

Nhưng mà Hỏa Thiên Trọng cảm thấy các sư huynh gặp nguy cơ, nếu tiếp tục như vậy đám sư huynh của hắn bị oanh sát, đến lúc đó chân long và Địa Liệt Viêm Hổ hợp kích đánh hắn, sợ rằng hắn xong rồi.

-Xem ra chỉ có thể như vạy.

Hỏa Thiên Trọng nói thầm một tiếng, một trường thương đầy lửa hiện ra trong tay của hắn.

Trường thương này có một hư ảnh thú hỏa, khí tràng cường đại khuếch tán ra bốn phía.

Cây thương này là thánh khí, chính là thánh vạt Hỏa Thiên Trọng dựa vào.

Có thánh khí nơi tay, Địa Liệt Viêm Hổ chuẩn bị gặp nạn.

- Hỏa Hải Phần Thiên Thứ!

Hỏa Thiên Trọng quát một tiếng, vô số thân ảnh lướt qua, vô số thương ảnh đánh thẳng vào Địa Liệt Viêm Hổ.

Địa Liệt Viêm Hổ không ngừng gào rú, nó không ngừng né tránh, đáng tiếc vẫn bị đâm trúng, trên người nó lưu lại lỗ máu, vết máu loan lỗ chảy dài.

Địa Liệt Viêm Hổ thấy máu hung tính đại phát, cả người bay thẳng tới chỗ Hỏa Thiên Trọng cắn xé, miệng máu muốn thôn phệ Hỏa Thiên Trọng.

Hỏa Thiên Trọng muốn dùng thương đâm Địa Liệt Viêm Hổ, lại nghe mấy sư huynh kêu cứu.

- Sư đệ cứu ta!

Không đường chọn lựa, hắn chỉ có thể bỏ công kích Địa Liệt Viêm Hổ, thân thể lướt nhanh lao qua sư huynh sắp bị chân long oang sát.

Đáng tiếc tốc độ của hắn nhanh cũng không kịp, chân long đã dùng trảo vỗ vào đầu của tên Thánh giả này.

- Lăng sư chất dừng tay!

Hỏa Thiên Trọng mở to mắt kinh hô..

Hắn không đành lòng nhìn sư huynh chết đi.

Phải biết rằng mỗi một gã Thánh giả đều là chỗ dựa của tông môn, là nội tình giúp bọn họ chiếm cứ ưu thế lực lượng, chết mất bất cứ Thánh giả nào cũng là tổn thất không đo lường nổi.

Thánh Hoàng không ra, Thánh giả vô địch!

Cũng chính là nói Thánh giả đã là võ giả cường đại nhất ở Trung vực rồi, mỗi khi xuất hiện một gã Thánh giả đều sẽ kinh động đến Trung vực.

Song hôm nay lại cũng không có Thánh giả mới sinh, lại có một tên Thánh giả bị phách toái thân thể, một mạng ô hô rồi!

Tốt ở chỗ linh hồn của hắn không có lập tức tiêu tán.

Vốn hắn có lẽ còn cơ cơ hội trọng sinh, nhưng mà Lăng Tiếu cũng không có tính toán bỏ qua cho hắn như thế.

Lăng Tiếu hắn bị vây ở đây một năm rồi, nói như thế nào cũng muốn đòi lại một điểm công đạo, phát tiết một chút oán hận cùng bất mãn ở trong lòng mình.

Tinh thần lực của Lăng Tiếu liên tục đánh ra ngoài, đem Thánh giả linh hồn còn đang ở trong sợ hãi kia hấp xả lại.

- Khốn kiếp, ta muốn làm thịt ngươi!

Hỏa Thiên Trọng nhìn sư huynh của mình bị oanh toái thân thể, triệt để giận dữ rồi.

Hắn hét lớn một tiếng, trong tay oanh ra một mảnh không gian thế giới thương ảnh đem Lăng Tiếu cùng Lam sắc Chân Long tầng tầng vây quanh, vô số thương ảnh mang theo khí thế nồng đậm nhanh chóng đâm đi.

Lam sắc Chân Long lại không sợ, chỉ thấy nó mở ra cái miệng máu lớn như cái bồn, một khỏa hạt châu trong suốt hư ngọc thiểm hiện đi ra.

Thuận theo hạt châu xuất hiện, địa phương lấy Lam sắc Chân Long làm trung tâm xuất hiện một vùng giang hà, lại giống như là một phiến hải dương, giang hà thủy lưu chảy xiết, đại hải sóng biển gầm thét.

Tự nhiên thiên uy đáng sợ kia đem tất cả công kích của Hỏa Thiên Trọng toàn bộ tan rã, thủy lãng đáng sợ lại hướng về phía Hỏa Thiên Trọng tập quyển mà đi, mà thủy mạch ở dưới phiến sơn mạch này tựa hồ cũng nhận được triệu hoán, vô số cột nước từ mặt đất trùng thiên mà lên, chỉ ở trong chốc lát chỗ này biến thành đại dương chân chính rồi, mà những thủy lưu kia lại giống như là hồng lưu hướng về trụ sở Dược môn ở nơi xa trùng kích đi qua.