Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1107: Cuối Cùng Cũng Đột Phá! 2




Ở một phương hướng khác cũng có một gã trung niên áo bào trắng đang nhìn chăm chú.

Trung niên nhân này thoạt nhìn rất uy nghiêm, nhưng hai hàng lông mày lại là màu trắng, thoạt nhìn cực kỳ đặc biệt.

Nếu để cho những dong binh khác trông thấy nhất định sẽ nhận ra người này chính là đoàn trưởng đệ nhất dong binh đoàn trong Lạc Nhật sơn mạch, Bạch Thù, đừng nhìn hắn chỉ có bộ dáng trung niên, nhưng cũng là lão nhân sống hơn hai nghìn năm rồi.

Mà lão giả áo đen và trung niên nhân vừa rồi chính là đoàn trưởng của đệ nhị và đệ tam dong binh đoàn, phân biệt gọi là Lưu Quần và Hoàng Thái Sâm.

Ba người này đều là cao thủ số một số hai ở Lạc Nhật sơn mạch và Quang Thành, đều có tu vị Bán Đế cấp.

Ba đoàn này thực lực đều không sai biệt lắm, vẫn luôn là nước giếng không phạm nước sông.

Thế nhưng một khi có một người đột phá đến Đế cấp trước thì thế chân vạc này lập tức sẽ tan rã, đến lúc đó đại một phận tài nguyên trong Lạc Nhật sơn mạch này sẽ phải phân phối lại rồi.

Cho nên, bọn hắn đều chạy tới xem động tĩnh bên này, mỗi người đều sợ đối thủ sẽ đột phá trước.

Hiện giờ từng người đều phát giác được sự tồn tại của đối phương, mà người đang đột phá cũng không phải ai trong bọn họ nên đều an tâm lại.

Bất quá, bọn hắn lại nổi lên tâm tư khác.

Bọn hắn đã biết rõ người đang đột phát trước mắt kia cũng không phải là đột phá Đế cấp, mà là đang đột phá Tôn giai.

Một gã tôn giai đột phá cần năng lượng lớn như thế, có thể nghĩ căn cơ của người này hùng hậu bực nào, mà chờ hắn đột phá xong, chỉ sợ sẽ cường hãn hơn Thiên Tôn bình thường rất nhiều.

Mà người này lựa chọn ở chỗ này đột phá, hiển nhiên cũng không có hậu trường và bối cảnh gì, hẳn đều là tán tu như bọn họ.

Như thế vừa vặn khiến bọn hắn có cơ hội lôi kéo vào dong binh đoàn của mình, nếu là thế thì thực lực của bọn hắn liền được tăng mạnh.

Theo động tĩnh Lăng Tiếu đột phá tạo thành càng lúc càng lớn, không ít dong binh cường đại đều chạy tới hướng này.

Bọn hắn từ xa quan sát tất cả, sắc mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Linh khí Phong Bạo trong phương Thiên Địa này thật sự là quá kinh người.

Một mực giằng co ba ngày ba đêm, những linh khí kia rốt cục cũng đình chỉ lại.

Cũng vào lúc này, một cổ khí thế cường hãn lập tức vọt lên.

Bồng!

Một đạo nhân ảnh trùng thiên mà đi, ngũ thải quang mang cường đại đâm vào mắt người, hư ảnh long hình càng như ngưng thực, Long Uy Hoàng Khí không ngừng phát ra khiến tất cả mọi người đều run lên.

Những võ giả còn chưa đạt tới tôn giai đều như đối mặt với Đế Hoàng vậy, hai chân không tự giác được như nhũn ra, phù phù quỳ trên mặt đất, cúng bái lấy Hoàng giả cao cao tại thượng kia; mà những Thiên Tôn mặc dù có thể miễn cưỡng chống cự uy áp, nhưng trên mặt lại tràn đầy mồ hôi, có thể thấy được bọn họ chống đỡ cũng tương đối cực khổ.

Chỉ có Tam đại cường giả Bán Đế cấp vẫn đang chấn định như thường, chỉ là hai đầu lông mày lộ ra vẻ ngưng trọng, đã bán rẻ cách nghĩ trong lòng họ.

- Người này đến cùng tu luyện công pháp hạng gì, rõ ràng có thể tản mát ra uy lực cường đại như thế, còn có Kim Long hư hình kia, hẳn là hắn đã trông thấy Chân Long thần thú sao?

Ba người bọn họ đều đang tự hỏi trong lòng.

Khi ngũ thải quang mang kia dần dần biến mất, Kim Long hư ảnh cũng tán đi, một gã thanh niên khí vũ hiên ngang xuất hiện trước mặt mọi người

- Đê giai Thiên Tôn sao? Giống như không phải a!

Lăng Tiếu giang tay ra lẩm bẩm nói.

Trong long nhãn của hắn tản ra tinh quang rạng rỡ, biết rõ lần này đột phá cũng không chỉ đơn thuần là vượt qua một đại giai.

Thực lực hắn hiện giờ đã đạt đến trung giai Thiên Tôn rồi.

Trước đây ở Chiến Loạn Uyên, lực lượng của hắn đã sớm đủ để đột phá Thiên Tôn giai, chỉ là hắn chưa lĩnh ngộ được ra Đạo của mình nên mới kìm lại thôi.

Hôm nay trong chiến đấu lĩnh ngộ, cuối cùng thu hoạch thật lớn, một lần đột phá lại nhảy liền hai giai, điều này thật sự hiến Lăng Tiếu mừng rỡ như điên!

Lăng Tiếu nhìn chung quanh bốn phía, trên mặt lộ nụ cười nhạt lẩm bẩm nói:

- Ba gã Bán Đế sao? Vừa vặn để ta luyện tập một chút!

Lăng Tiếu nhìn thoáng qua ba người, ngón tay khẽ ngoắc ngoắc .... thái độ kia tương đối khinh miệt và khinh thường.

- Tên kia làm gì? Chẳng lẽ hắn là đnag khiêu chiến Bạch Cừu đoàn trưởng sao?

- Quả nhiên là muốn chết ah, chỉ là Thiên Tôn tân tấn, coi như căn cơ hùng hậu, nhưng sao có thể là đối thủ của Bạch Cừu đoàn trưởng có thực lực Bán Đế đây.

- Xem ra tên này là tự tin bành trướng quá độ ah!

- Bất kể như thế nào, có trò hay để xem là rồi!

...

Bạch Cừu lộ ra dáng tươi cười âm lãnh, lăng không đạp ra.

Hắn nghiền ngẫm nhìn Lăng Tiếu nhàn nhạt nói:

- Tiểu tử, ta biết rõ ngươi bây giờ rất mạnh, rõ ràng từ đỉnh phong Địa Hoàng nhảy liền hai giai đạt tới trung giai Thiên Tôn, nhưng ngươi dám khiêu chiến ta, không thể không nói ánh mắt của ngươi rất tốt, nhưng Bạch Cừu ta ra tay chưa từng lưu người sống, niệm phân thượng ngươi đột phá không dễ dàng, chỉ cần ngươi chịu quy hàng Bạch Cừu ta thì ta hứa cho ngươi chức Phó đoàn trưởng, sao hả?

- Nghe không tệ, nhưng... Vậy cũng phải đợi ngươi thắng ta đã hẳn nói.

Lăng Tiếu cười nhạt đáp.

Dứt lời, khí thế của hắn lộ ra, một phương thế giới thái cổ xuất hiện trước mắt mọi người.

Phương thái cổ thế giới này lộ ra Viễn Cổ khí tức nồng đậm, một cây một bông hoa một cọng cỏ một thú kia ... Đều tràn đầy hương vị thái cổ, nhất là tiếng gào gú đến từ thần thú kia, càng khiến cho người cảm thấy kinh hãi.

Dong binh đoàn ở không xa chứng kiến thế giới chi lực này đều tràn đầy kinh ngạc và mê hoặc.

Thế giới chi lực bọn hắn đã thấy nhiều, tuy nhiên lại chưa thấy qua thế giới chi lực thần kỳ quỷ ý như vậy bao giờ .

Mà ngay cả ba người Bạch Cừu, Lưu Quần cùng với Hoàng Thái Sâm thần sắc đều trở nên cổ quái.

Bọn hắn đều cảm giác được uy áp của thế giới chi lực, nhưng lại không cảm nhận được công kích sát khí của thế giới chi lực, nhưng như thế càng khiến bọn hắn cảm thấy chỗ bất phàm của nó.

- Chẳng lẽ là thế giới chi lực thượng phẩm Linh cấp sao?

Bạch Cừu khẽ nhíu mày trong lòng thầm nghĩ.

- Đến đây đi, với tư cách là đối thủ thí luyện, ta tuyệt đối sẽ không giết ngươi đâu!

Lăng Tiếu như là thần minh của phương thái cổ thế giới kia, lộ ra một cổ uy nghiêm mênh mông lớn lao, đâm thẳng vào tâm thần đối thủ.

Bạch Cừu chẳng biết tại sao có một loại cảm giác luống cuống, phảng phất hắn đối diện không phải là một trung giai Thiên Tôn, mà là một gã cường giả Đế cấp chính thức vậy.

- Đã như vậy thì chớ trách ta tâm ngoan thủ lạt!

Bạch Cừu cắn răng, khí thế bắt đầu tăng vọt lên, thế giới chi lực của hắn cũng suy diễn ra.

Bạch Cừu sở dĩ có thể trở thành đứng đầu dong binh đoàn Lạc Nhật sơn mạch cũng bởi vì thế giới chi lực của hắn đã vượt qua Phàm cấp, chính là thế giới chi lực Linh cấp hạ phẩm, trong ngang giai là một tồn tại tương đối cường hãn.

Chỉ thấy một phiến bạch quang tận hiện, ở giữa bạch quang có có vài đầu Cự Mãng toàn thân tuyết trắng đang không ngừng Xi.. Xiiii.., răng nanh khát máu kia chớp động lên sát cơ lạnh lùng.

Một phương thế giới đã đạt đến trạng thái viên mãn của tiểu phương thế giới, ở trên không gian chiếm được phạm vi bảy tám trăm mét, mà Cự Mãng như long xà kia thân thể khổng lồ như là gò núi, khiến người cảm thấy sợ hãi.