Tỉnh dậy, Hoàng Mạnh vội vàng nhìn sang bên cạnh, thấy Hà Ngân đang ngủ say anh mới thở phào nhẹ nhõm. Anh sợ rằng mình thật sự nằm mơ, vừa tỉnh lại sẽ không thấy ai bên cạnh nữa, cũng may không phải là mơ.
Ánh mắt anh nhìn Hà Ngân rất say đắm, người phụ nữ này sao có thể ăn anh sạch sẽ như vậy chứ? Hoàng Mạnh không có cách nào giải đáp vấn đề này, anh không nhịn được, kề sát vào Hà Ngân.
Ngày hôm qua đã làm ba lần, cô đúng là mệt chết rồi, làm thế nào cũng không tỉnh. Gương mặt xinh đẹp tinh xảo, lông mi rất dài, không ngừng phập phồng theo hơi thở, mũi nhỏ, miệng nhỏ, bất kì chỗ nào Hoàng Mạnh cũng thấy vô cùng hoàn mỹ.
Anh không nhịn được cười nhẹ một tiếng, tiến lên trước, hôn lên môi Hà Ngân. Bờ môi mềm mại của cô khiến anh không cách nào thoát ra được, không khỏi dùng thêm chút sức lực, còn định cạy chiếc miệng anh đào nhỏ xinh của cô ra.
Lúc này, Hà Ngân tỉnh, ánh mắt mơ hồ nhìn anh, chưa tỉnh ngủ: “Anh làm gì thế?” Hà Ngân ngơ ngác hỏi.
Hoàng Mạnh cười, nếu đã tỉnh rồi vậy thì tiếp tục thôi. anh cười xấu xa, xoay người đè lên cô, sau đó dịu dàng hôn Hà Ngân. Lần này Hà Ngân hoàn toàn tỉnh lại, vừa bị động đáp lại nụ hôn kịch liệt của anh, vừa gào thét trong lòng.
Người đàn ông này không biết mệt sao? Hơn nữa, sao anh lại được voi đòi tiên như thế? Chẳng lẽ cùng anh bắt đầu thì sẽ không dừng lại được? Hà Ngân không ngừng than khổ trong lòng, nhưng Hoàng Mạnh càng lúc càng hưng phấn, một lát sau, quần áo Hà Ngân đều bị vứt sang một bên.
Thật vất vả mới tránh thoát được nụ hôn của Hoàng Mạnh, Hà Ngân bất đắc dĩ bĩu môi nói: “Em mệt rồi.”
Hoàng Mạnh sửng sốt, sau đó ngừng lại, vẻ mặt giống như trẻ con làm sai chuyện: “Mệt lắm sao? Nhưng… tôi cảm thấy, cục cưng, em thật đẹp, mỗi lần nhìn thấy em tôi đều không kìm chế được.”
Mặt Hà Ngân sầm lại, Hoàng Mạnh trèo xuống khỏi người cô, hít sâu một hơi, cố nén lại ý định đè cô lần nữa.
“Tôi đi tắm nước lạnh là được.” Anh hờ hững nói, sau đó đi vào phòng tắm.
Nghe tiếng nước chảy rào rào, trong lòng Hà Ngân vô cùng kinh ngạc, cô cảm thấy Hoàng Mạnh không phải là người dễ dàng thỏa hiệp như vậy. Những chuyện và người anh muốn thì có bao giờ anh thỏa hiệp đâu, nhưng bây giờ…
Nghĩ tới đây, cô không khỏi cấu vào người mình một cái, đau đớn khiến cho cô tỉnh táo lại: “Chẳng qua là diễn trò thôi, nếu anh thật sự yêu cô, sao lại làm như vậy?”
Hà Ngân lẩm bẩm, sau đó cố gắng giữ vững lòng mình.
Đợi đến khi Hoàng Mạnh tắm xong đi ra, Hà Ngân đã mặc quần áo ngồi trước bàn chờ anh, trên bàn là bữa sáng do vợ chồng ông lão đưa tới, sữa đậu nành và bánh trứng, còn có trái cây vừa hái, tất cả đều tươi mới.
Hoàng Mạnh rất đói bụng, vừa ngồi xuống lập tức ăn ngay, đột nhiên nghe thấy Hà Ngân cười phì một tiếng.
“Cười gì vậy?” Hoàng Mạnh kinh ngạc nói, bỏ bánh trứng vào trong miệng.
“Em chỉ buồn cười thôi, không ngờ chủ tịch chuyên ăn sơn hào hải vị mà giờ phút này lại có thể ăn bánh trứng…”
“Thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị một chút có gì không tốt sao?” Hoàng Mạnh thờ ơ đáp.
Đột nhiên anh nói: “Đúng rồi, hôm qua em nói muốn đối phó với tập đoàn Hà Thị, nói đi, em có kế hoạch gì, anh phải làm gì?” Hoàng Mạnh đi thẳng vào vấn đề.
“Nhân sâm hôm qua vì chuyện này nên mới mua đúng không?” Hoàng Mạnh trực tiếp chỉ ra.
Hà Ngân không khỏi tặc lưỡi khen ngợi, thật sự là người đã lăn lộn trong thương trường nhiều năm. Cô không khỏi kinh ngạc, cười nói: “Vậy sếp Hoàng nói xem, em nên làm gì mới tốt?”
Hà Ngân không biết vào giờ phút này, nụ cười của cô hấp dẫn dường nào, phối hợp với tóc đen buông xõa và quần áo rộng thùng thình, da thịt trắng nõn thoắt ẩn thoắt hiện kia, Hoàng Mạnh không khỏi cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, uống một hớp sữa đậu nành, nổi tính trẻ con.
“Muốn biết thì hôn tôi một cái, tôi sẽ nói cho em biết.” Hoàng Mạnh cười đắc ý, giống như một con hồ ly.
Hà Ngân ngây người, cô không ngờ Hoàng Mạnh sẽ nói ra những lời này, sau đó cô đột nhiên đứng lên, hôn một cái lên mặt Hoàng Mạnh trong sự trông mong của anh.
Sau đó, cô lại nhanh chóng tránh đi, căn bản không cho Hoàng Mạnh cơ hội bắt được cô.
Tiểu yêu tinh! Hoàng Mạnh thầm oán trong lòng.
“Bây giờ sếp Hoàng có thể nói rồi chứ?” Hà Ngân cười nói.
Hoàng Mạnh cũng không có biện pháp, bất đắc dĩ nói: “Phương pháp của tôi chắc cũng là phương pháp của em. Dùng cây nhân sâm kia dụ tập đoàn Hà Thị, bọn họ nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào. Loại dược liệu vô giá như thế này rất thích hợp để tăng danh tiếng của bọn họ.”
Hoàng Mạnh thành thật nói: “Chuyện tiếp theo chính là động tay trên cây nhân sâm đó, nếu như tôi nhớ không nhầm thì nguồn dược liệu của tập đoàn Hà Thị có vấn đề, không phải dược liệu tự nhiên, nhưng lại được quảng cáo là dược liệu tự nhiên. Chúng ta bắt lấy điểm này thì có thể ảnh hưởng đến thị trường của bọn họ. Sau đó, bắt đầu điều tra chỗ sơ hở hoặc chứng cứ bịa đặt của bọn họ, như vậy là có thể lật đổ tập đoàn Hà Thị.”
Hoàng Mạnh nói một hơi, trong lòng Hà Ngân âm thầm lấy làm lạ, tất cả những thứ này nói thì rất đơn giản, nhưng người có thể nói rõ ràng như Hoàng Mạnh là rất khó, ý tưởng của Hà Ngân cũng như vậy, nhưng không nghi ngờ gì, kế hoạch của Hoàng Mạnh hoàn chỉnh hơn rất nhiều, khả năng thành công cũng khá cao.
“Có thể nói cho tôi biết vì sao phải lật đổ tập đoàn Hà Thị không?” Hoàng Mạnh đột nhiên hỏi vấn đề mấu chốt.
Hà Ngân im lặng một lúc rồi nói: “Anh tin em không?”
“Anh tin em!” Hoàng Mạnh gật đầu: “Đương nhiên anh là người tin tưởng em nhất rồi.”
“Được, chuyện là thế này. Ban đầu một nhà ba người của em rất hạnh phúc, nhưng vì lòng trắc ẩn nên mẹ em đã chứa chấp mẹ con Hà Dung, chỉ là không ngờ rằng, mẹ cô ta lại dâm đãng như vậy, không bao lâu đã trèo lên giường của cha em. Hơn nữa vừa làm một lần đã mang thai, mọi chuyện đều đổ lên người của mẹ em, dẫn đến mẹ và em bị đuổi ra khỏi nhà.”
“Một người phụ nữ sinh ra trong nhà giàu, dắt một đứa bé ra ngoài thì phải sống thế nào? Đau khổ đó, em phải làm cho bọn họ trả giá gấp bội.” Thái độ của Hà Ngân vô cùng kiên quyết, trong lòng Hoàng Mạnh lại dâng lên cảm giác kinh sợ và thương tiếc.
Cho tới bây giờ anh cũng chưa từng nghĩ tới, quan hệ giữa Hà Ngân và Hà Dung lại như vậy, anh biết hai người là chị em gái, nhưng không ngờ lại có quan hệ kiểu đó.
“Anh giúp em.” Hoàng Mạnh nhẹ giọng nói, thái độ rất kiên quyết.
Nếu đã quyết định toàn tâm toàn ý yêu cô, thì đương nhiên anh sẽ phải đồng ý tất cả.