Bà Hoàng nghe thấy câu nói của Hoàng Mạnh, cảm thấy vô cùng quá đáng, nghĩ đến là vì ai đã cản trở người mà bà thích đó là Hà Dung bước vào cổng lớn nhà họ Hoàng, không phải chính là cái người phụ nữ tên Hà Ngân kia sao, trong lòng lại tức giận thêm vài phân.
Hoàng Mạnh cái đứa con này thực sự đã bị cái con hồ li Hà Ngân làm mê muội tâm trí, người phụ nữ đó ngoài việc xinh đẹp ra, thực sự cái gì cũng không được, làm gì có cái gì có thể sánh được với Hà Dung.
“ Hoàng Mạnh, con nói chuyện kiểu gì vậy, mau mời cô Hà vào.” Bà Hoàng khẽ cười nói giống như để an ủi Hà Dung vậy.
Nhìn thấy chân Hà Dung đang đeo giày cao gót, nói: “ Cháu cũng thật là, mới hết đau đã đeo giày cao gót, cơ thể có chịu nổi không?”
Hà Ngân cúi đầu nhìn Hoàng Mạnh một cái, vô cùng khó xử, lại thẹn thùng cúi đầu xuống, nũng nịu nói: “ Bác Hoàng---”
Bà Hoàng cũng là người từng trải, trong nháy mắt liền hiểu ý muốn của Hà Dung, thừa cơ nói: “ Hoàng Mạnh, con nhìn xem Hà Dung biết con ở đây, còn đặc biệt trang điểm xinh đẹp như vậy nữa.”
“ Trời ơi, bác gái, đừng nói vậy.” Miệng thì nói đừng nói, hai má của Hà Dung thực sự cũng đã xấu hổ đến đỏ bừng cả lên, diễn kịch vô cùng đạt.
Hoàng Mạnh nhìn thấy đôi giày cao 10cm trên chân cô ta, khóe miệng khẽ giật giật, phải biết rằng, mấy ngày trước người phụ nữ này còn uống thuốc ngủ tự sát phải làm một cuộc phẫu thuật, bây giờ đã đeo giày cao gót rồi, đúng là quá tần nhẫn với bản thân, còn về bà Hoàng nói cho cùng cũng chỉ là để lôi kéo bản thân, điều đó vẫn là không cần thiết, trong mắt Hoàng Mạnh, Hà Ngân trang điểm lên mới là xinh đẹp nhất.
Để xoa dịu cơn tức giận trong lòng bà Hoàng, Hoàng Mạnh miễn cưỡng mở lời: “ Sau này Cô Hà không cần phải như vậy, sức khoe của bản thân mới quan trọng.”
“ Cháu xem, Hoàng Mạnh nhà ta vẫn vô cùng quan tâm cháu.” Bà Hoàng vô cùng hài lòng, Hà Dung lại cúi đầu xuống khẽ mỉm cười.
Nhìn qua vô cùng đậm chất tiểu thư khuê các.
Hoàng Mạnh rùng mình toàn thân nổi hết cả da gà, anh thừa biết cái người phụ nữ trước mặt là người như thế nào.
“ Trong mắt ta, chỉ có cháu mới là con dâu nhà họ Hoàng ta.” Bà Hoàng kéo tay Hà Dung, hiền từ nói.
Hoàng Mạnh thấy đề tài câu chuyện đều không ngừng xoay quanh về bản thân mình, bà Hoàng cũng không có việc gì nghiêm trọng rồi, nói: “ Không phải cô đến thăm mẹ tôi sao, đừng nói mãi về tôi nữa, hai người ở trong này nói chuyện đi, con đi ra ngoài mua chút đồ bồi bổ cho mẹ.”
Hoàng Mạnh nói xong liền rời đi không quay đầu lại nữa.
“ Ôi, đứa con này của ta thật là.” Bà Hoàng nói.
“ Bác gái, để anh ấy đi đi, cháu đến là để thăm bác, sức khỏe bác từ trước đên nay vẫn rất tốt, sao tự nhiên lại bị đưa vào phòng cấp cứu vậy?”
“ Còn không phải vì người phụ nữ Hà Ngân kia sao.”
Hai người phụ nữ ríu rít nói chuyện trong phòng bệnh, càng nói bà Hoàng lại càng không hài lòng đối với Hà Ngân.
Mà Hoàng Mạnh đang đứng ở ngoài đã nhận được điện thoại của của Hoành Khắc, không thể không nói rằng, người trợ lí mới này dùng cũng không tệ, năng suất làm việc cũng rất hợp ý của Hoàng Mạnh.
“ Sếp Hoàng, buổi tối hôm Phan Vân Lam xảy ra chuyện Giang Việt Nhượt đã đặt vé máy bay.”
Ánh mắt Hoàng Mạnh trở nên u ám, anh thực sự đã chính tai nghe thấy Mike nói những gì mà.
Cũng chính là nói, bên nước Mĩ đã xuất hiện kẻ phản bội.
Xem ra lần này Giang Việt Nhượt đã bỏ ra rất nhiều tiền, nói cho cùng để mua chuộc Mike anh biết là không hề dễ dàng gì.
Sau khi Giang Việt Nhượt trở về liền nhanh chóng dựa vào thế lực xã hội đen của Hoàng Mạnh ở bên Mĩ để loại bỏ mấy người cùng làm với cô ta, rất nhanh liền dựa vào năng lực của bản thân và sự giúp đỡ của Củng Nhân để thành công trở thành chủ nhân của nhà họ Giang.
Vậy mục đích quay lại của người phụ nữ này là gì?
Hoàng Mạnh đương nhiên là chưa quên 10% cổ phần kia, vậy thì có rất nhiều chuyện đã có giải thích được rồi, người dùng Lê Hùng uy hiếp Hoàng Sinh là Giang Việt Nhượt, ở Mĩ chính là địa bàn của Giang Việt Nhượt, bắt cóc Lê Hùng mà không để ai phát hiện cũng không phải là chuyện khó.
Xem ra, mục đích lần này của Giang Việt Nhượt có lẽ vô cùng rõ ràng và tràn đầy dã tâm.
Hoàng Mạnh nghĩ đến đây, nhìn dòng người tấp nập xung quanh, dập tắt điếu thuốc trong tay rồi vứt vào thùng rác, một người, nếu như ham muốn quá lớn, sẽ bị nó thôn tính.
Hoàng Mạnh dặn dò Hoành Khắc vài câu, đặt xong vé máy bay đến Mỹ sau ba ngày nữa.
Có một số chuyện thực sự phải đích thân cố gắng chấn chỉnh lại một lượt.
Trận mưa dầm dề ngày hôm qua đã bị mặt trời rực rỡ hôm nay quét đi hết rồi, thế nhưng thứ mà mặt trời không thể quét sạch được đó chính là sự mù mịt ở trong lòng.
Hà Ngân nhìn người phụ nữ trước mặt, mặt không chút biểu cảm nào.
Người phụ nữ trước mặt khi cười lên trông vô cùng thùy mị, cử chỉ động tác cũng vô cùng tao nhã, hơn nữa không phải cái kiểu cố làm ra vẻ của Hà Ngân, là sự cao quý được hình thành trong sự bao bọc có giáo dục và tu dưỡng đàng hoàng mà ra.
Hà Ngân cái người nhẹ nhàng ấm áp này, không thể không thừa nhận, người phụ nữ như thế này thực sự rất thu hút người khác.
Hà Ngân có thể cảm nhận được trong lòng có cái gì đó đang bị lật đổ, không ngừng bốc lên mùi dấm chua, nghĩ đến những bức ảnh mùi mẫn đó, sự đau khổ trong lòng Hà Ngân lại trở nên đau đớn hơn.
“ Cô Hà, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Giang Việt Nhượt.”
Không sai, sau khi Mạnh Biên nói cho Hà Ngân biết Giang Việt Nhượt đã trở về Trung Quốc, rất nhanh liền nhận được điện thoại của Giang Việt Nhượt.
Cô vẫn còn nhớ lời nhắc nhở trong tin nhắn Mà Mạnh Biên gửi cho cô: “ Giang Việt Nhượt không đơn giản.”
Hà Ngân nhìn thấy người phụ nữ này, đạo đức tốt, mỉm cười nho nhã lễ độ, trang điểm khéo léo, tất cả đều vừa khéo.
Cho dù trong lòng vô cùng không thoải mái, thế nhưng Hà Ngân cũng đáp lại bằng nụ cười lễ độ: “ Xin chào cô Giang, tôi là Hà Ngân.”
Giang Việt Nhượt theo đó mà cười dịu dàng: “ Cô Hà, nghe danh và ngưỡng mộ đã lâu.”
Người phụ nữ này, không giống cái kiểu mục đích rõ ràng và đầu óc đơn giản của Hà Dung, trong thời gian chưa đến năm phút, Hà Ngân đã có thể khẳng định được rằng người phụ nữ này thực sự không đơn giản.
“ Cô Giang có việc gì sao?” Hà Ngân dù có yếu kém hơn nhưng vẫn sẽ cố gắng hết sức không thể để người ta xem thường mình, trên mặt không hề tỏ ra chút yếu thế nào, hơn nữa cô cũng đã từng làm việc trong hộp đêm, còn loại người nào mà chưa gặp đâu, không thể vì người phụ nữ này đã từng có mối quan hệ không thể nói rõ với Hoàng Mạnh mà trở nên hoảng sợ.
Giang Việt Nhượt uống một ngụm cà phê, hương cà phê nồng đậm dần dần lan tỏa hết ra căn phòng này, vô cùng đậm đà.
“ Bao nhiêu tiền, cô mới bằng lòng rời xa Hoàng Mạnh.”
Nét mặt tươi cười của Hà Ngân lập tức sụp đổ, trở nên không chút biểu cảm, vừa muốn nói gì đó, Giang Việt Nhượt lại tiếp tục cười nói.
“ À, đúng rồi, có lẽ cô tưởng rằng cô đã bám được vào Hoàng Mạnh, là cái gì cũng sẽ không thiếu nữa, tiền của tôi sao cô có thể để mắt đến chứ.”
Sắc mặt Hà Ngân có thể nói là không vui nữa rồi, người phụ nữ này, tất cả nụ cười chỉ là giả tạo, mỗi câu nói đều giống như một con dao vậy, cứa vào tim Hà Ngân, lưu lại rất nhiều vết sẹo nhìn thấy mà đau lòng.
“ Cô Giang, tôi nghĩ chuyện của tôi và Hoàng Mạnh, cô là người ngoài thì không cần phải nhúng tay vào.” Hà Ngân nhấn mạnh hai từ người ngoài. Nói bóng gió địa vị lúc này của Giang Việt Nhượt.
Thế nhưng biểu cảm trên gương mặt Giang Việt Nhượt lại không có một chút thay đổi, nói: “ My My có phải là con của cô không, trong lòng cô và tôi đều biết rõ, còn có, người ngoài hình như nên là cô, chuyện giữa tôi và Hoàng Mạnh cô sao mà có thể biết được?”
Từng lời từng chữ của Giang Vũ Như, đang từ từ đánh sập phòng tuyến trong lòng Hà Ngân.