Bánh xe ô tô chầm chậm lăn đều, chiếc nhẫn phát ra âm thanh chói tai, trong lòng Lương Dần thấy lo lắng, sắc mặt của hắn không giấu nổi sự căng thẳng. Hắn cau mày ngước nhìn Vạn Tố Y, Vạn Tố Y đã thu lại ánh, quay sang bên cửa sổ xe.
Lương Dần từ từ giữ lấy hai bên tay. Trái tim dường như đang đàn trở nên lạnh lẽo và hỗn loạn. Lý trí không rõ ràng, trong lòng thì buồn bã.
“Anh Dần” Lý Nhược Hàm từ bên trong đi ra gọi Lương Hàm một tiếng, lúc này tâm trí Lương Hàm mới quay lại bình thường.
Chiếc xe chuyển động êm ả trên đường, Vạn Tố Y ngồi yên tĩnh trong xe, như thể cô vừa ném chiếc nhẫn không tầm thường của mình đi. Mạnh Kiều Dịch khoanh tay trước ngực: “Hôm nay em phải để cho anh xem.”
“Chúng ta.” Vạn Tố Y nghiêng người cười anh một cái.
Đối với Vạn Tố Y, Mạnh Kiều Dịch là người đàn ông ôn nhu, nhưng mỗi khi chuyện này xảy ra, Mạnh Kiều Dịch dường như là luôn chủ động chạm trúng tử đạo của người ấy.
Mạnh Kiều Dịch ngắm nghía trán cô, rồi từ từ chạm nhẹ xuống và cuối cùng dừng lại ở môi, nhưng nhanh chóng di chuyển đi. Anh nâng cơ thể cô lên từ từ tách đôi môi cô ra: “Cười như vậy, tôi sẽ nghĩ rằng em nói lời thật lòng đó.”
Cô cố kìm nén nụ cười trên môi. Cô nhìn khó hiểu Mạnh Kiều Dịch.
“Em rốt cuộc là loại phụ nữ gì vậy, Mạnh phu nhân?” Mạnh Kiều Dịch đem khuôn mặt quyến rũ của mình ghé sát vào Vạn Tố Y. Nụ cười có phần hơi bối rối hỏi cô.
Vạn Tố Y đang nghĩ gì đó, căn bản vẫn có thể nhìn ra tâm ý trong ánh mắt anh. Không thể nhìn ra sự yếu đuối của người này. Mạnh Kiều Dịch thực sự thắc mắc về con ngườithật của cô.
“Mạnh phu nhân” ba chữ xem như chính thức thừa nhận thân phận của Vạn Tố Y, ba chữ kia phát ra từ miệng Mạnh Kiều Dịch, vô tình lại khiến Vạn Tố Y càng thêm xác định, hôn nhân của bọn là thật, mặc kệ theo phương diện, bọn họ chính là à một đôi vợ chồng thực sự.
“Sắp tới chưa? “ Vạn Tố Y rất nhanh hoàn hồn, nghiêng đầu hướng phía ngoài cửa sổ nhìn rồi nói sang chuyện khác.
Mạnh Kiều Dịch miệng nở nụ cười nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, chiếc xe tiến thẳng rồi dừng lại trước một tòa nhà rộng lớn, anh trả lời câu hỏi của cô: “ Đến rồi. “
Mạnh Kiều Dịch rời tầm mắt của mình mở cửa xe, sau đó chạy lại mở cửa xe cho Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y xoay người xuống xe, Mạnh Kiều Dịch đỡ cô, bàn tay cư nhiên đặt vào eo cô.
Tòa nhà trước mắt, Vạn Tố Y đã không thể dùng sự giàu có để hình dung. Xung quanh đây, chỉ có một toà nhà như vậy, xung quanh những thứ khác thiết bị, giống như đều là thay cái này tòa nhà chuẩn bị.
Mạnh Kiều Y nắm tay Vạn Tố Y đi vào, con mắt của cô không thể ngắm nghía toàn bộ tòa nhà, trong sân nhìn thấy hoa cỏ tươi hiếm thấy qua, hơn nữa ở đây còn giống như trồng cả rừng cây, trong sân thậm chí có núi có nước, tuy nhiên đều là nhân tạo cả, nhưng nhìn lại không thể giả được.
Nếu nhu nhất định phải dùng một từ để hình dung tòa nhà này giống cái gì, Vạn Tố Y chỉ có hai từ “lâu đài” để miêu tả.
Nói rằng Mạnh gia giàu có thể nghiền ép toàn bộ phú hào, lời này có lẽ cũng không hoàn toàn là tin vịt.
Gia đình như vậy, trưởng bối bình thường đa số nghiêm khắc, cũng không tốt qua lại.
Suy đoán Vạn Tố Y đã chuẩn bị rất tốt nhưng bị lạnh nhạt đả kích. Nhưng mà, Mạnh gia cũng không phức tạp như Vạn Tố Y nghĩ.
Khi cô cùng Mạnh Kiều Dịch đi vào, trên dưới Mạnh gia nhìn Vạn Tố Y với ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ cùng hiếu khách.
“ Cha, mẹ. “ Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y đi vào giới thiệu với cha mẹ: “ Hai người vẫn luôn muốn gặp con dâu. “
Mạnh Kiều Dịch nắm chặt tay Vạn Tố Y, nhắc nhở Cô: “ Y Y, chào hỏi. “
Vạn Tố Y lễ phép mà cười cười, há miệng, một hồi lâu phun ra hai chữ: “ Cha, mẹ”
Mạnh Kiều Dịch nghe thấy cô gọi như vậy, trên mặt vui vẻ hơn. Anh thưởng thức Vạn Tố Y không chút khó khăn mà xưng hô. Cha của Mạnh Kiều Dịch – Mạnh Niên Nguyên thoả mãn gật đầu cười: “ Tốt, tốt. “
Mạnh Niên Nguyên cười nhìn vợ mình Dương Thục Nghi chứng thực, Dương Thục Nghi yêu thương nhìn Vạn Tố Y,vươn tay về phía cô: “ Ngồi đây. “
Vạn Tố Y ngẩng đầu hướng phía Mạnh Kiều Dịch nhìn thoáng qua, mạnh Kiều Dịch thích ý buông tay cô ra, cô chậm rãi đi tới bên cạnh Dương Thục Nghi.
Cô đi đến trước mặt Dương Thục Nghi mới phát hiện, Dương Thục Nghi ngồi xe lăn.
“ Ta nghe Kiều Dịch nói muốn kết hôn, ta còn tưởng rằng nó ở dây dỗ dành ta, không nghĩ tới thật, đúng là cho ta mang một con dâu trở về. “ Dương Thục Nghi nhìn Vạn Tố Y rất là mãn nguyện, cô bé trước mắt này thoạt nhìn sạch sẽ, mộc mạc, trong ánh mắt lộ ra tinh khiết, bà tin là một cô gái tốt.
Dương Thục Nghi chủ động cầm chặt tay Vạn Tố Y, nụ cười trên mặt làm cho người ta cảm thấy rất thân mật: “ Về sau nếu Kiều Dịch bắt nạt con, nói cho ta biết, mẹ sẽ thay con làm chủ. “ Dương Thục Nghị đối Vạn Tố Y thân thiết, lại khiến cho Vạn Tố Y cảm giác ấm áp. Cô cười trả lời bà:” Cảm ơn mẹ.”
“ Chú, đây là dì sao? “ Đang nói chuyện,sau lưng trên ghế sô pha của Dương Thục Nghi có hai nhóc con bảy tám tuổi chạy về hướng Mạnh Kiều Dịch, ôm Mạnh Kiều Dịch, chỉ về phía Vạn Tố Y hỏi.
Mạnh kiều dễ dàng đối hai cái hài tử ngược lại là rất hiền hoà, anh xoay người gõ đầu hai tiểu tử: “ Gọi dì! “
“ Dì! “ Hai cái đứa bé lanh lợi thấy Mạnh Kiều Dịch trả lời liền đồng thanh đáp.
Vạn Tố Y lập tức hướng bọn trẻ gật đầu, Mạnh Kiều Dịch sợ Vạn Tố Y bị rối, nên giới thiệu cho cô hai thành viên gia đình mình: “ Hai người này là con của chị gái và anh rể”
“ Chị, anh rể. “ Vạn Tố Y lễ phép chào hỏi. Mạnh Kỳ Nhu với Tiết Phong cũng đều rất thân thiết đáp lại Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y vừa nhìn liền nhận ra hai người này, hai vị này đều là MC dài truyền hình, biết rõ bọn họ cùng Mạnh gia có quan hệ, Vạn Tố Y không phải một chút phản ứng cũng không có, chỉ có điều giấu sự kinh ngạc mà thôi.
Kỳ thật, trước đó, cô ở vương quốc Kalin nhậm chức có đã gặp mặt qua Mạnh Kỳ Nhu, nhưng mà, xem ra Mạnh Kỳ Nhu hẳn là không có nhớ cô.
“ Người cũng thấy rồi, có thể đem chuyện nực cười đó cất đi được rồi. “ Mạnh Kiều Dịch ngồi xuống ghế sô pha, bất đắc dĩ cười cười nhắc nhở lấy cha của mình.
Mạnh Khánh Nguyên đáp: “ Chuyện này, anh rể em đã cho xong rồi. Chỉ cần em mạnh khỏe tốt, ta và mẹ con cũng sẽ không nhiều phiền muộn như vậy. “
Mạnh Kiều Dịch bật cười, hắn đời này gặp chuyện buồn cười nhất chính là cha mẹ anh cho là anh không thích nữ nhân.
“ Y Y, chị đưa em lên lầu xem thử? “ Mạnh Kỳ Nhu ngồi một lúc, chỉ lên lầu chủ động cùng Vạn Tố Y bắt chuyện.
Vạn tố theo còn chưa kịp trả lời, Mạnh Kiều Dịch lên tiếng: “ Chuyện này để em là được rồi. “
“ Làm sao? Sợ chị ăn vợ cậu? “ Mạnh Kỳ Nhu cười phẫn nộ nhìn Mạnh Kiều Dịch.
Mạnh Kiều Dịch đứng lên, đưa tay về phía Vạn Tố Y. Mạnh Kiều Dịch cũng không lo lắng điều gì, chỉ là sợ Mạnh Kỳ Nhu nói điều không nên, có một số việc Vạn Tố Y bây giờ còn không thể biết.
Vạn Tố Y nhìn Mạnh Kiều Dịch vươn ra tay, khóe miệng mơ hồ cong lên, nhưng vẫn giơ tay ra cầm lấy tay anh..