*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cẩm Mặc đứng cạnh bên thở dài một hơi. Hắn đi tới cạnh Thương Sùng, trào phúng nói.
"Chủ nhân, xem ra cục trưởng cục cảnh sát giao tế thật rộng. Tới thủ đoạn thư nặc danh mà cũng nghĩ ra, hắn cũng không sợ bị ICAC điều tra ra được sao."
"Tra hay không tra, ta cũng không quan tâm." Thương Sùng ngước mắt cười lạnh một tiếng. “Nhưng là ý đồ dùng thủ đoạn như vậy mà đòi đối phó ta, Lôi Báo này đầu óc thật đúng là đơn giản!”
“Hôm nay cổ phiếu sàn, dùng tài khoản khác mua lại với giá cao. Nhớ kỹ, không phải sợ tiêu tiền mà phải thật cẩn thận."
“Dạ, chủ nhân!”
Cẩm Mặc do dự một chút, hỏi: “Nhưng còn chuyện điều tra của ICAC, chủ nhân người tính giải quyết thế nào? Nếu Lôi Báo đã bắt đầu động thủ với chúng ta, muốn hắn dừng tay là không thể. Với kẻ luôn cắn người không buông, Cẩm Mặc thấy cách giải quyét tốt nhất là loại bỏ hắn vĩnh viễn."
Cẩm Mặc cùng Hoa Lệ vốn dĩ chính là yêu, bọn họ không tu tiên,nên không thể chịu đựng được đám phàm nhân dám lặp đi lặp lại việc mạo phạm chủ nhân.
Sau lần chủ nhân bị tạm giam, chủ nhân cũng chỉ muốn nhân cơ hội mà phân tán sự chú ý của Tư Đồ Nam.
Lúc này chẳng lẽ còn có gì ngăn cản bọn hắn giết Lôi Báo sao?!
Thương Sùng đương nhiên đã nghĩ ra cách xử lý mọi việc, hắn vắt chéo hai chân, nhìn Cẩm Mặc. "Trước hết đừng động tới mạng của Lôi Báo. Ta tự có cách đối phó hắn."
“Chủ nhân, người… Làm như vậy, kỳ thật là vì Sở Niệm chăng?” Cẩm Mặc yên lặng mà thở dài, nâng mắt lên nhìn Thương Sùng.
Thương Sùng không nói, dựa vào ghế, ý bảo Cẩm Mặc tiếp tục nói.
“Bởi vì Lôi Báo là cha của Tô Lực, cho nên vì nghĩ cho Sở Niệm nên người không cho Cẩm Mặc đụng vào hắn đúng không?"
Cẩm Mặc nhíu mày, lời nói vô cùng thấm thía. “Chủ nhân, Cẩm Mặc không biết ngày đó người cùng Sở Niệm là xảy ra chuyện gì. Nhưng mà nếu chủ nhân ngài còn để ý cô ấy như vậy, vậy tại sao..."
“Ngươi muốn biết vì sao ta dùng thái độ như vậy đối với nàng phải không?” Thương Sùng nhấp môi, nhìn Cẩm Mặcmuốn nói lại thôi, sau đó chậm rãi nói.
“Dạ.” Cẩm Mặc gật đầu.
“Cẩm Mặc……” Thương Sùng giơ tay xoa trán, nhắm mắt lại đầy vẻ mất mát. “Tình yêu trước nay đều dung được người thứ ba.”
- -----
Mèo tranh thủ được 450 chữ.... ha ha
Cả nhà đợi tới ngày mai nha.
Mèo Spoil
“Vô duyên vô cớ bị người ta hôn như thế, hiện tại lại bị người tống vào lãnh cung, không một lý do, không một lời biện minh, đáng giận nhất là... (tiếp theo là chương 374 ahihi)