Truyền Nhân Thiên Y

Chương 870




Chương 870

“Nhanh!”

Trong lúc đó, người của Vũ Minh cũng vội vàng chạy tới hiện trường. Người cầm đầu là một thanh niên. Sau khi nắm được tình hình, anh ta ngẩng đầu nhìn chiếc trực thăng còn chưa bay được quá xa trên bầu trời rồi ra lệnh.

“Nhắm súng vào máy bay trực thăng!”

“Về phần những người ở trên trực thăng, tôi sẽ trực tiếp bắn hạ! Mặc kệ sống chết!”

Ồ!

Đám nha dịch lập tức xôn xao một mảnh.

Vẻ mặt thủ lĩnh đám nha dịch đó cũng ngượng ngùng nói: “Đại nhân, cái này hình như có chút không ổn?”

“Chưa kể trên trực thăng còn có những bảo vật quan trọng, còn cộng thêm một chỉ huy phi tham mưu, trọng lượng không hề nhỏ.”

“Đúng vậy, nếu như hai người bọn họ xảy ra chuyện gì, chúng ta gánh không nổi đâu.”

“Các người gánh không nổi thì tôi gánh!”

Vừa nói, người thanh niên vừa lấy ra một lệnh bài của trưởng lão cấp hai, đám thủ lĩnh nha dịch nhìn thấy đều kinh ngạc, vội vàng hành lễ.

Đồng thời trong lòng còn nói thầm gì đó, dù sao phi tham mưu trưởng và trưởng lão cấp hai cũng coi như ngang ngửa nhau, nên bọn họ có chút không biết nên nghe theo ai.

Thấy bọn họ do dự, sắc mặt thanh niên đó nhất thời âm trầm xuống, quát: “Các người biết cô gái kia quan trọng bao nhiêu không! Một khi rơi vào tay Vương quốc Sakura, hậu quả đó không ai trong số các ngươi gánh nổi!”

“Ngay cả khi chỉ có một phần nhỏ khả năng cô gái đó sẽ rơi vào tay của Vương quốc Sakura, chúng ta cũng phải loại bỏ khả năng này!”

“Tôi thà chết chứ không muốn rơi vào tay của Vương quốc Sakura!”

“Cái này……”

Các quan chức cao cấp của nha môn vẫn còn do dự, nói: “Nhưng chỉ huy phi tham mưu không thể bị chính người của mình giết chết một cách ngu ngốc như vậy được?”

“Trách nhiệm này, chúng ta cùng nhau gánh?”

Nghe vậy, người thanh niên hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: “Thằng nhóc kia ngoài làm chỉ huy phi tham mưu ra, thì lai lịch bất chính, thậm chí bản thân hắn cũng chưa từng rõ ràng gia nhập vào Vũ Minh.”

“Cho dù đã chết cũng không sao, nếu như lúc đó Vũ Minh có người đến chất vấn, tôi sẽ gánh hết mọi trách nhiệm, không có quan hệ gì với các ngườ.”

Nói xong, thấy đối phương vẫn không chịu hạ lệnh, hàn quang trong mắt thanh niên đó lập tức lóe lên, tiến lên một bước dùng chân đá bay hai tên nha dịch, đoạt lấy đại pháo của bọn họ đồng thời đặt lên vai mình.

Nạp đạn, nhắm,… bắn!

Ba hành động trên gần như được thực hiện cùng một lúc!

Cùng lúc đó, chiếc trực thăng bắt đầu rung lắc dữ dội từ bên này sang bên kia, dường như mấy người trong khoang điều khiển đang muốn đâm sầm vào tòa nhà gần nhất, để đồng quy vô tận!

Thượng Quan Nguyệt vừa mới được cởi trói, sợ hãi nhào vào lòng Lương Siêu, sắc mặt tái nhợt hỏi: “Làm sao, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”

Lương Siêu không có thời gian để giải thích, hắn kéo cô ta chạy đến khoang điều khiển để giết chết tên ngoại quốc trước.