Chương 732
Diệp Khuynh Thành tiện tay đã lấy tới một cái chăn lông rồi khoác lên người mình, trong ánh mắt đối mặt với Lương Siêu cũng bắt đầu có hơi lạnh tỏa ra.
“Lần này cũng là hiểu lầm à?”
Lương Siêu đang không biết nên giải thích thế nào thì điện thoại đột nhiên vang lên, hắn vội vàng bắt máy.
“Alo, ai vậy?”
“Võ Minh, Mặc Vân.”
“A, là tiền bối à, là muốn thông báo cho tôi chuyện tranh cử chỉ huy sứ ngoài biên chế sao?”
Chỉ huy sứ ngoài biên chế?
Nghe thấy câu này, đôi mi thanh tú của Diệp Khuynh Thành cau lại, ánh mắt nhìn về phía Lương Siêu cũng biến thành ngạc nhiên.
Tuy nói không có giao tình gì với Võ Minh, nhưng Diệp gia và Chung gia cũng có quan hệ qua lại nhiều đời, bởi vậy cô và Chung Kình là bạn nối khố, không chỉ một lần nghe Chung Kình nhắc qua chức vị này.
Theo cô biết, chức vị này đã có ứng cử viên, chính là Chung Kình.
Nhưng nghe ý trong câu nói của Lương Siêu thì dường như hắn cũng phải tranh vị trí này?
Mặc Vân đầu bên kia điện thoại gật gật đầu, nói: “Tám giờ sáng ngày mai đến quảng trường phía Tây tổng bộ Võ Minh, đánh một trận với Chung Kình đứng đầu bảng Long Đường. Thắng thì có thể lên làm chỉ huy sứ ngoài biên chế. Mà thua thì tắm rửa về nhà ngủ đi.”
Lương Siêu nghe vậy thì cười một tiếng: “Được rồi, cách này cũng rất trực tiếp, tôi thích.”
Cúp điện thoại xong, hắn ngần ngại mà nhìn Diệp Khuynh Thành một cái, lập tức quay người muốn chuồn đi.
“Dừng lại.”
Diệp Khuynh Thành quát lạnh một tiếng, Lương Siêu dừng bước, cười khổ nói: “Diệp Đổng, tôi thừa nhận lần này không phải hiểu lầm, là tôi cố ý muốn nhìn. Chẳng qua ai cũng có lòng thích cái đẹp, hẳn cô cũng có thể lý giải một chút đúng không? Dù sao tôi cũng không làm hành động gì cợt nhã, cái này thì tôi đảm bảo!”
“Huống chi cô cũng nói, dù sao trước đó cũng đã nhìn qua, vậy bây giờ lại nhìn thêm vài lần… Không có gì to tát đúng không?”
Diệp Khuynh Thành nghe vậy thì không khỏi cắn răng.
Cả nhìn trộm cũng có thể nói ra quang minh chính đại như thế, quả thực là tên chết tiệt!
Thấy Lương Siêu lại muốn chuồn đi, Diệp Khuynh Thành lại gọi hắn, giọng điệu không tốt mà nói: “Tôi không nói chuyện này, vừa rồi là ai gọi cho anh?”
“Một vị trưởng lão Hình Phạt của Võ Minh, chắc cô không biết đâu.”
“Chẳng lẽ anh muốn đi cạnh tranh vị trí chỉ huy sứ ngoài biên chế của Võ Minh?”
“Đúng vậy.” Lương Siêu gật gật đầu: “Tám giờ sáng mai, một trận chiến quyết định càn khôn.”
“Tôi khuyên anh đừng đi.” Diệp Khuynh Thành nói ngay vào điểm chính: “Tuy tôi không biết chỉ huy sứ ngoài biên chế là cái gì, cũng không biết nó đáng giá bao nhiêu, nhưng tôi biết kẻ cạnh tranh của anh là một người có thực lực rất mạnh, rất khủng bố.”
“Ồ? Cô quen Chung Kình kia?” Lương Siêu lập tức cảm thấy hứng thú, cười nói: “Lần trước tôi có gặp anh ta ở Võ Minh, lúc ấy tên kia cảnh cáo tôi tránh xa cô một chút, hẳn là một trong những người theo đuổi cô?”