Truyền Nhân Thiên Y

Chương 645




Chương 645

Lương Siêu càng nghe càng hồ đồ, nhíu mày hỏi: “Tôi đã làm gì Diệp Khuynh Thành?”

Soạt!

Không ngờ sắc mặt Mộ Đình Phong lập tức trầm xuống, quát khẽ: “Anh là thứ gan to bằng trời! Con mẹ nó thật cho là không ai biết chuyện anh làm! Nếu muốn người không biết trừ phi mình đừng làm! Tư anh xem đi!”

Anh ta lập tức lấy điện thoại ra, mở mấy tấm ảnh chụp trong album rồi đưa qua.

Lương Siêu cầm điện thoại lên xem, liền thấy những tấm ảnh mình và Diệp Khuynh Thành đang tr4n trụi ngồi song song, đủ kiểu ân ái, vui thích vô cùng.

Mà mỗi một tấm hình đều có bối cảnh khác nhau, có ở hàng sau xe sang, có ở phòng khách biệt thự, còn có văn phòng của Diệp Khuynh Thành… Thậm chí có cả phòng vệ sinh trong toà nhà chế dược Nhuận Tinh! Nhìn thôi đã khiến người ta cảm xúc mãnh liệt bành trướng!

Nhiệt huyết sôi trào!

Không cần hỏi cũng biết, đây nhất định là tên âm hiểm Vương Tiểu Niên lại giở trò xiếc ác độc mới.

“Mẹ nó, để hại chết mình, con mẹ nó họ Vương đã dùng hết sức bú sữa mẹ hay sao? Được, rất tốt.”

Lương Siêu thỉnh thoảng lại nheo lại, trong đó đã có sát khí phun trào…

“Những thứ này chắc đều là Vương Tiểu Niên đưa cho anh đúng không?”

“Anh ta nói gì anh cũng tin, chẳng lẽ anh ta là bố anh sao?”

Rầm!

Khi nghe thấy lời này, Một Đình Phong liền vỗ mạnh bàn một cái, phẫn nộ và nói: “Mày ít nói mấy lời chia rẽ vô dụng này với bổn thiếu gia đi, Vương Tiểu Niên là người em quý nhiều năm nay của tao, nhà họ Vương cũng được Mộ gia che chở, vì vậy đương nhiên tao sẽ tin tưởng 100% vào những gì em ấy nói.”

“Muốn giở trò ly gián chúng tao sao? Vậy mày thực sự là tính lầm rồi!”

Ngay sau đó ngữ điệu của anh ta thả lỏng hơn, nói: “Nếu không phải nể tình mày vừa đạt được danh hiệu thánh y, thì mày cho rằng mày có tư cách mặt đối mặt nói chuyện cùng bản thiếu gia sao?”

“Về sau mày phải đoạn tuyệt quan hệ với Khuynh Thành, hai nữa phải ràng buộc và phục vụ Mộ gia cả đời, đây chính là con đường sống duy nhất để mày có thể sống được, mày hiểu không?”

Sau khi nghe điều này Lương Siêu nhướng đôi mày kiếm và nhìn anh ta một lần nữa.

“Đe dọa tôi ư?”

“Vậy xin lỗi rồi, tôi là từ trước đến nay chưa bao giờ sợ mấy thứ khỉ đấy.”

“Còn về việc sau này tôi muốn qua lại với Diệp Khuynh Thành như thế nào thì đó là chuyện của hai chúng tôi, mày không quản nổi đâu, cũng không có tư cách xen vào, hiểu không?”

“Láo lếu!”

Hai người đàn ông trung niên ứng phía sau Mộ Đình Phong nghe thấy mấy lời đó, họ giận dữ mắng mỏ, sau đó lần lượt tiến lên phía trước.

Nhưng ngay khi hai người họ đang tính phóng thích khí tức của mình và chuẩn bị gây ra một vòng áp lực đèn tới Lương Siêu, thì Lương Siêu đã đứng dậy và lao tới trước mặt họ nhanh như một tia chớp.

“Chát, chát!” Hai cái tát liên tiếp giáng xuống mặt bọn họ dưới con mắt kinh ngạc của Mộ Đình Phong, bởi vì hai vị cung phụng của Mộ gia anh ta lại bị Lương Siêu lần lượt bị ném ra khỏi quán cà phê, hơn nữa lại còn đập vỡ toàn bộ kính bên cửa sổ thành vỡ vụn…