Truyền Nhân Thiên Y

Chương 597




Chương 597

Bảo Thông cũng muốn cắn răng chạy đi như mấy người kia nhưng hai chân lại bị mấy xấp đô la đánh gãy hoàn toàn.

Nhưng nó không phải kiểu gãy đứt lìa mà là từng phần trên chân đều vô cùng đau đớn…

Ông ta bị tra tấn tới mức tuyệt vọng, thậm chí trong đầu còn xuất hiện ý nghĩ hoang đường.

Nếu như mình không có nhiều cổ phần, thậm chí là không có tí nào thì tốt biết mấy.

Chí ít thì cũng sẽ không bị đập nhiều đến thế…

Chẳng mấy chốc, cho dù các cổ đông có cổ hủ và vô lương tâm đến đâu thì bọn họ cũng đều phải tranh giành xin tha dưới sự ‘tra tấn’ chưa từng có của Lương Siêu.

Thậm chí còn có một số người liều lĩnh leo lên bàn và cầm chứng từ chuyển nhượng cổ phần và vội vàng ký tên lên đó…

“Đừng, đừng ném nữa!”

“Tôi đã ký tên rồi! Tôi cũng không cần số tiền còn lại nữa!”

“Tôi là đồ xấu xa, là đồ vô liêm sỉ! Cầu xin Lương đại sư hãy thương xót! Nếu cứ như vậy thì sẽ mất mạng mất!”

“…”

Đến lúc này, Lương Siêu mới chịu dừng tay lại và nhìn về phía Bảo Thông, người duy nhất chưa bày tỏ ý kiến.

“Còn ông thì sao?”

Sắc mặt Bảo Thông run lên, mặc dù ông ta rất muốn cứng rắn một chút nhưng vì toàn thân quá đau đớn nên ông ta vội vàng cúi đầu nói: “Tôi, tôi cũng ký.”

“Tôi không cần tiền, tôi chỉ xin hãy tha cho tôi một con đường sống.”

Lương Siêu lắc đầu cười: “Như vậy có vẻ không được hay lắm thì phải?”

“Hay là để tôi đưa tất tiền cho ông nhé?”

Nhìn thấy Lương Siêu lại cầm thêm 2 xấp tiền đô la lên, Bảo Thông cùng với những người khác sợ hãi trợn tròn mắt, thậm chí còn quỳ lạy xin tha.

“Lương đại sư, chúng tôi cầu xin ngài! Chúng tôi xin ngài đừng trả tiền nữa!”

“Đúng đúng, nếu như ngài còn cho nữa thì chúng tôi sẽ đau đến chết mất!”

“Vừa rồi chúng tôi đã có thái độ không tốt với chủ tịch Liễu nên đã xúc phạm đến ngài ấy. Số tiền này coi như để bồi tội với ngài và chủ tịch Liễu. Chúng tôi mong ngài hãy nhận lấy nó!”

“…”

Hai chị em Liễu Băng Khanh và Liễu Băng Loan: “…”

Có thể làm cho sáu người ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần rồi tranh nhau đưa tiền…

Quả thực không thể tin nổi!

“Chị.”

“Hả, sao vậy?”

“Anh rể của em đúng là quá đỉnh.”

“Ừm, đúng thế.”

Liễu Băng Khanh cũng gật đầu đồng ý.