Truyền Nhân Thiên Y

Chương 554




Chương 554

“Khi nào trở về thì nhớ quản đứa em trai vô dụng kia của cháu cho chặt vào, Nhu nhi không phải là người phụ nữ mà nó có thể chạm vào. Cháu chỉ cần nói cho nó biết là Nhu nhi đã có chủ rồi.”

Thẩm Đông khẽ giật giật khóe miệng, nếu như người khác dám nói hắn ta như vậy thì hắn đã cho một chưởng chết từ lâu rồi. Thế nhưng đối phương lại là Lăng Vũ nên hắn ta chỉ có thể nhẫn nhịn, gật đầu với vẻ oán hận rồi rời đi.

Ngày hôm sau, Lương Siêu ngủ một mạch tới tận trưa. Khi thấy hắn ra khỏi phòng, Cung Vũ lập tức bưng một bát canh giải rượu và đưa điện thoại di động cho hắn.

“Anh mau uống hết bát canh này đi.”

“Trước đó em thấy anh ngủ say quá, Giả Nam có gọi điện thoại tới nên em đã lấy điện thoại đi vì sợ đánh thức anh. Bây giờ anh có muốn gọi lại không?”

“Giả Nam?”

“Alo, Lương thần y.”

“Giám đốc Giả, chuyện mà tôi nhờ anh giúp sao rồi?”

Nghe thấy sự nóng vội trong giọng nói của đối phương, Giả Nam cười khổ nói: “Tôi cũng đã hỏi qua giúp ngài rồi, vấn đề này không lớn nhưng gần đây chủ tịch Diệp của chúng tôi thật sự rất bận cho nên…”

“Có thể phải mất một khoảng thời gian nữa mới có thể bàn bạc với ngài về chuyện này.”

“Lại trì hoãn?”

Lương Siêu lập tức trợn mắt và bỏ cuộc.

Trải qua mấy lần trước, điều đáng sợ nhất trong chuyện từ hôn này chính là sự trì hoãn!

Nếu không thì sẽ xuất hiện một chuyện nào đó rất kỳ diệu, trì hoãn hết lần này tới lần khác và sau đó hắn sẽ phát hiện ra mình lại có thêm một người vợ nữa mà không biết lý do vì sao…

“Không được…”

“Tuyệt đối không được!”

“Giám đốc Giả, tôi cũng không muốn làm khó cô. Chẳng phải cô tới đế kinh để báo cáo công việc hay sao? Bây giờ cô hãy đưa tôi tới gặp chủ tịch Diệp đi, tôi muốn nói chuyện với cô ấy.”

“Chuyện này…”

“ Ây da, giám đốc Giả đừng từ chối vội. Trước đó, tôi giúp cô không hề nề hà gì cho nên chuyện nhỏ này đối với cô chắc cũng không khó đâu nhỉ.”

“Haizz, được rồi.”

Giả Nam gật đầu đồng ý, một tiếng sau đưa Lương SIêu tới tổng bộ của tập đoàn dược phẩm Nhuận Tinh.

Tại văn phòng chủ tịch ở tầng cao nhất.

Thấy cửa phòng làm việc khép hờ, Giả Nam đang định gõ cửa thì nghe thấy tiếng cãi vã từ bên trong.

“Hoa thần y, tôi tôn trọng y thuật siêu phàm của ngài và ngài là một tiền bối cho nên tôi mới chịu nhẫn nhịn nhưng ngài lại lợi dụng tôi, được một tấc lại tiến một thước! Ngài cảm thấy như vậy có thích hợp không?”

Hoa Văn Xương ngồi dưới đất nói: “Có gì mà thích hợp hay không thích hợp? Mặc dù chủ tịch Diệp xuất thân từ gia tộc lớn nhưng mọi phương diện khác của cháu trai ta cũng có gì thua kém đâu chứ?”