Truyền Nhân Thiên Y

Chương 465




Chương 465

“Chị Khuynh Tuyết, còn chưa trang điểm mà chị đã tới đây rồi sao? Xem ra chị thật sự xem trọng cơ hội lần này đấy nhỉ?”

“Cô bớt nói nhảm đi.”

Mộ Khuynh Tuyết lạnh lùng nói thẳng: “Tôi không có tâm trạng ôn chuyện với tiện nhân như cô đâu. Bây giờ cô mau nói đi, cơ hội như thế nào.”

Mộ Liên Y nở nụ cười nói: “Gần đây Mộ Gia đã thuê được được một đại sư vô cùng mạnh mẽ. Sau khi người đó nghe nói chị có mị thể trời sinh thì cảm thấy rất hứng thú với chị.”

“Cảm thấy hứng thú với mị thể trời sinh ư?”

Mộ Khuynh Tuyết cau mày, cười lạnh nói: “Chẳng lẽ tên đó không biết mị độc của tôi lợi hại tới mức nào sao? Hay là tên đó ngại mình sống lâu quá?”

“Ha ha…Đương nhiên là không phải rồi.”

Nhấp một ngụm cà phê, Mộ Liên Y nghiêng mình về phía trước, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười chế giễu: “Chị Khuynh Tuyết à, không biết chị đã từng nghe nói tới…”

“Quỷ hút máu của phương tây chưa?”

Nhất thời con ngươi của Mộ Khuynh Tuyết co rút lại, cô ấy nhìn chằm chằm Mộ Liên Y vì không biết cô ta có ý gì.

Cô ấy cũng được coi như là người trong giới võ đạo nên đương nhiên cũng đã từng nghe về quỷ hút máu. Đây là một nhóm người có dòng máu và năng lực đặc biệt của phương tây. Nghe đồn rằng họ đi ra ngoài vào ban đêm và sống bằng cách hút máu nên bản chất của bọn họ vô cùng tàn ác và khát máu.

Vì vậy bọn họ vẫn luôn được liệt vào danh sách cấm kỵ trong giới võ đạo Viêm Hạ giống như những cổ sư chuyên đi làm việc ác khắp nơi. Hơn nữa, so với cổ sư, kết cục của người chết dưới tay quỷ hút máu còn thảm hơn. Không chỉ bị mất máu mà thân thể còn bị teo tóp già nua. Nghe nói ngay cả linh hồn sau khi chết cũng không còn nên không thể đi vào luân hồi. Người chết sẽ tiếp tục lang thang dưới hình dạng cô hồn dã quỷ, cho đến khi tan biến trong không khí và biến mất hoàn toàn.

“Lẽ nào cô định nói cho tôi biết người đại sư mà Mộ gia mời về là một quỷ hút máu ư?”

“Đúng.”

“Mộ gia bị điên rồi sao!”

“Bọn họ có biết rằng điều này vô cùng nguy hiểm không!”

“Đừng kích động thế chứ.”

Mộ Liên Y tựa lưng vào chiếc ghế sô pha và nói: “Nghe vị đại sư kia nói rằng càng hút được máu cấp độ càng cao thì tu vi và thực lực sẽ càng tăng mạnh, thậm chí còn có thêm nhiều năng lực mới.”

“Về phần mị độc trời sinh của chị, đối với những người đàn ông khác chính là độc nhưng nó lại là một loại thuốc bổ quý hiếm đối với người đó.”

“Vị đại sư đó còn nói chỉ cần người sở hữu mị thể trời sinh tình nguyện dâng máu và linh hồn thì hắn ta sẽ tiến tới trở thành ma cà rồng cấp cao.”

“Đến lúc đó, chẳng những thực lực tăng vọt mà còn có thể sống dưới ánh mặt trời như người bình thường, như vậy sẽ chẳng có ai phát hiện ra hắn ta là ma cà rồng.”

“Tôi tự nguyện dâng máu ư?”

“Và cả linh hồn?”

Mộ Khuynh Tuyết cười nói: “Này, đây có phải là cơ hội quay trở về gia tộc mà cô nói lúc trước không?”

“Đúng vậy.”