Truyền Nhân Thiên Y

Chương 416




Chương 416

“Hừ, vậy ông nên đặc biệt tìm hỏi vị đệ tử yêu quý của ông đi, anh ta mới là người chịu trách nhiệm chính với con gái của ông, căn bản không đổ tội lên người Lương thần y được, hơn nữa…”

“Câm miệng!”

Bạch Vân Hi trong nháy mắt giận dữ và cũng không có tâm tư làm quen lôi kéo cô như trước đó nữa, sau khi quát lớn một tiếng, anh ta lập tức dùng lực lượng như sấm sét lôi đình, một móng vuốt sắc nhọn tấn công về phía Mộ Khuynh Tuyết.

Đòn tấn công dữ dội sắc bén vậy hiển nhiên là một đòn trí mạng.

Một vị cao thủ đỉnh phong tông sư toàn lực tấn công, đối với Mộ Khuynh Tuyết vừa mới tiến vào cảnh tông sư mà nói không thể nghi ngờ gì là cú trí mạng, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, nhất thời không kịp né tránh.

Nhưng vào lúc anh ta sắp tóm lấy cổ của Mục Khuynh Tuyết, một thân ảnh sáng ngời màu vàng kim óng ánh lao ra như tia chớp, nghênh đón anh ta bằng một quyền.

Bạch Vân Hi chỉ cảm thấy một cỗ cực lớn lực lượng đột nhiên ập tới, toàn cánh tay tê dại một hồi, kêu lên một tiếng đau đớn xong lại ‘đau đau!’ mà liên tiếp lùi về phía sau, cuối cùng được Vân Cơ đỡ lấy.

Người ra tay là Lương Siêu.

Mộ Khuynh Tuyết thấy hắn xuất thủ, vừa mừng vừa lo: “Sao anh lại ra đây?”

“Anh vừa châm cứu cho gia sư, ắt đã hao tổn khá lớn rồi, trước tiên nên điều chỉnh lại hơi thở của mình đi.”

Ngô Nguyên Trung cùng Đào Khiêm ở đối diện nghe vậy hai mắt sáng lên, lập tức bày ra bộ mặt phản diện bắt đầu cười ha ha.

“Họ Lương kia, đây thực sự là ông trời đang giúp tao, trời cũng muốn diệt mày!”

“Vừa châm cứu xong cơ thể còn yếu phải không, lại công thêm cao thủ đẳng cấp hàng đầu như Vân đại sư ở đây nữa, tao xem mày có thể ngông cuồng giả ngầu như nào, có thể xuất đầu lộ diện cho Cung gia thế nào?”

“Tên kia, chắc mày chưa có chạm vào vị hôn thê của mình đúng không? Yên tâm, tao đã thèm muốn cái nữ thần quốc dân kia từ lâu, sau khi mày chết, tao nhất định sẽ yêu cô ấy thay mày.”

Đào khiêm nói xong, Ngô Nguyên Trung ở một bên lại cười tục tĩu.

“Ha ha… Lão Đào à, không biết cậu có phát hiện ra không, hình như hôm qua tên này mang theo một con nhóc, hình như là em nó thì phải? Nhìn dáng dấp cũng tươi ngon mọng nước ấy chứ!”

“Nếu chúng ghi lại quá trình trưởng thành của một thiếu nữ, thì đợi khi chúng ta bảy tám mươi tuổi, cô gái nhỏ đó sẽ là một mỹ nữ, chúng ta lại có thể cùng nhau hưởng dụng vui vẻ, chẳng phải rất tuyệt sao?”

Vẻ mặt Lương Siêu dần dần trở nên lạnh lùng, cuối cùng, ánh mắt nhìn hai người họ đã không còn độ ấm nào nữa, như thể đang nhìn hai người đã chết.

“Tao còn chưa chết mà chúng mày đã bắt đầu phân chia mồi ngon rồi sao?”

“Không cảm thấy quá sớm?”

“Không sớm chút nào!”

Bạch Vân Hi quát lạnh một tiếng, nói: “Từ giây phút sư tôn của tao đứng ở chỗ này thì kết cục của mày đã định rồi, khó thoát khỏi cái chết!”

Sau khi nghe điều này, Lương Siêu không nói gì nữa, chuyển ánh mắt sang Vân Cơ và bước lên phía trước sau một nụ cười khinh bỉ.