Truyền Nhân Thiên Y

Chương 407




 

Chương 407

“Được!”

“Bây giờ thi đấu thử luôn!”

Ngô Nguyên Trung gật đầu rồi gọi điện thoại.

Nhìn thấy dáng vẻ gọi điện thoại đầy cung kính và gọi một tiếng Vân đại sư, Đào Khiêm cũng không hiểu rốt cuộc trong hồ lô của gã ta giấu thuốc gì.

Một lát sau.

Một người đàn ông trung niên và một thanh niên lần lượt đẩy cửa bước vào.

Người đàn ông trung niên mặc quần áo vải, sau lưng đeo 3 thanh kiếm, hai tay giấu trong ống tay áo, mí mắt hơi rũ xuống. Đây chính là môn chủ của Cực Quang môn, Vân Cơ còn người thanh niên kia chính là Bạch Vân Hi.

“Vân đại sư, Bạch thiếu.”

Ngô Nguyên Trung vội vàng chắp tay hành lễ với hai người. Đào Khiêm nheo mắt, gã ta nháy mắt với 3 tên cao thủ mà mình mời tới.

Thấy vậy, 3 người lắc đầu cười chế giễu.

“Người mặc quần áo vải kia chính là Vân đại sự gì đó sao?”

“Hừ, toàn thân đều không cảm nhận được một tia hơi thở nào, loại phế vật này chỉ sợ không được gọi là Huyền Vũ giả. Trên lưng đeo 3 thanh kiếm thì có thể xưng là đại sư sao?”

“Đúng là trò cười.”

“Đào tổng, căn bản người này không đáng để tôi ra tay nhưng người thanh niên này nhìn qua có vẻ thú vị, chắc hẳn đã đạt tới cảnh giới tông sư phải không? Một mình ông đây cũng có thể chơi với cậu ta.”

Nói xong, một lão giả bước lên, khí tức của cảnh giới tông sư đạt đỉnh lập tức lộ ra. Ông ta nhìn chằm chằm Bạch Vân Hi tràn đầy ý chí chiến đấu.

“Làm càn!”

Bạch Vân Hi quát lớn định ra tay nhưng lại bị Vân Cơ cản lại.

“Sư tôn, ông già này…”

“Lui ra.”

Dứt lời, Vân Cơ liếc nhìn lão giả đứng đầu.

“Chỉ là một tên có tu vi cảnh giới tông sư đạt đỉnh mà cũng dám không biết xấu hổ ra mặt sao?”

“Xem ra Huyền Vũ Giả ở bên ngoài đúng là càng ngày càng trở nên tệ hại.”

Nghe vậy, lão giả kia cau mày đầy giận dữ.

Không chỉ có ông ta mà hai người còn lại bị Vân Cơ sỉ nhục cũng đều đứng ra và nhìn Bạch Vân Hi với vẻ mặt lạnh như băng.

“Không ngờ ông lại có gan như vậy!”

“Nếu như ông đã coi thường ba người bọn tôi tới vậy thì tới đây thử xem.”

“Đúng vậy, bây giờ ông có thể lấy 3 thanh kiếm của mình ra!”

Bạch Vân Hi cười nhạo nói: “Chỉ bằng 3 người mà cũng đáng để cho sư tôn của tôi rút kiếm ra sao.”

“Vô liêm sỉ!”

“Hôm nay bọn tôi sẽ giáo huấn cho hai thầy trò biết thế nào là lễ độ!”