Chương 376
So sánh với Lương thần y, cao thủ cảnh giới Thiên Tượng hơn hai mươi tuổi này thì tất cả Huyền Võ Giả ở đây đều là cặn bã!
Trong nhất thời, không chỉ các ông lớn phú hào bản địa Trấn Giang, mà một số phú hào đến từ ngoài tỉnh cũng bắt đầu dao động, nhao nhao thấp giọng hỏi những cao thủ võ đạo mà mình phụng dưỡng.
“Mã đại sư, phía trên tông sư là tu vi gì? Rất mạnh sao?”
“Ai… Đâu chỉ mạnh kia chứ.”
“Phía trên tông sư là cảnh giới Thiên Tượng, Huyền Võ Giả cấp bậc này có thể kích hoạt khí thế thiên địa, mượn nhờ sức mạnh thiên địa, trước mặt cường giả như vậy, chúng ta cũng không dám tự cho mình là đại sư nữa”
“Đúng vậy, cho dù là mười tông sư đỉnh cao như Bạch Vân Hi liên thủ, chỉ sợ cũng không chống lại được một kích tuỳ tiện của người ở cấp bậc này, trận chiến này đã không còn gì bất ngờ xảy ra nữa.”
“…”
Trên đài, sau khi Lương Siêu bẻ gãy Tử Vân kiếm, nhìn dáng vẻ chật vật của Bạch Vân Hi cũng không có tiếp tục ra tay với anh ta, mà chỉ chỉ dưới đài.
“Là tự anh cút xuống, hay là tôi đánh anh xuống?”
“Anh!”
Bạch Vân Hi nổi giận, người hôm nay đến xem cũng không chỉ là Huyền Võ Giả trong tỉnh, ngoài tỉnh cũng tới không ít, nếu như mình cứ nhảy xuống như vậy thì xem như triệt để không còn mặt mũi làm người.
Phải để đối phương đạp xuống sao?
Vậy mình còn biến thành trò cười!
Hai loại đều không thể chọn, thế là Bạch Vân Hi nhỏ giọng nói: “Lương Siêu, tôi chính là đại đệ tử của môn chủ Cực Quang Môn, hôm nay nếu anh nể tình chủ động nhận thua, tôi…”
“Nói nhảm cái gì vậy?” Lương Siêu cười mắng: “Đánh không lại thì muốn thuyết phục đối phương phối hợp anh diễn kịch à?”
“Chậc chậc… Bạch bộ chủ, xem ra phẩm hạnh con của ông cũng chả ra làm sao, học nghệ bên ngoài nhiều năm như vậy, không học được bao nhiêu bản lĩnh thì thôi, cả chuyện làm người cũng không học được à”
Nghe xong, Bạch Thiên Nam cảm nhận được vô số ánh mắt xem thường, khinh bỉ chung quanh nhắm vào mình, sắc mặt vốn đã khó coi càng thêm u ám.
.
Nhưng cuối cùng ông ta không thể làm gì khác hơn mà trầm giọng nói: “Vân Hi, thất bại trong trận chiến này không phải lỗi của con, nhận thua xuống đài đi.”
“Con không cam tâm!” Bạch Vân Hi hét lớn một tiếng, thừa dịp Lương Siêu nhất thời không sẵn sàng cầm khúc kiếm gãy mà toàn lực ném qua!
“Đánh lén sau lưng!”
“Con mẹ nó, họ Bạch này thật hèn hạ!”
Không ít tiếng mắng chửi vang lên, ánh mắt Lương Siêu lạnh lẽo, lúc này đấm thẳng ra một quyền!
Một quyền kình Huyền khí mượn sức mạnh thiên địa lập tức bộc phát, đầu tiên là đánh văng chuôi kiếm gãy kia, sau đó lại trực tiếp đánh bay Bạch Vân Hi ra hơn mười mấy mét!
Khi anh ta rơi xuống dưới đài, huyệt thái dương nổi gân xanh, phun ra một ngụm máu tươi!