Truyền Nhân Thiên Y

Chương 374




Chương 374

“Nhanh! Dùng Tử Vân kiếm!”

Lúc này, Vân Nhã vội vàng gân cổ họng lên hô to một tiếng, khiến tinh thần không ít người cũng vì đó mà run lên.

Đúng rồi, trong tay Bạch đại thiếu gia còn có một thanh pháp khí cổ kiếm mà!

Bạch Vân Hi nghe vậy, lúc này liền cầm lấy chuôi Tử Vân kiếm vắt ở phía sau.

Lương Siêu thấy anh ta vừa muốn rút kiếm, lập tức giơ tay lên ra hiệu dừng.

“Nghe một lời khuyên của tôi, anh nên tiếp tục vác thanh kiếm kia thì tốt hơn, đừng lộ ra, được không?”

“Hừ, anh sợ rồi?” Bạch Vân Hi trầm mặt, gằn giọng mà nói: “Có Tử Vân kiếm trợ giúp, chí ít sức chiến đấu của tôi có thể tăng lên năm phần, đến lúc đó, không tin chém không được anh.”

Nghe nói chỉ tăng lên năm phần chiến lực, Lương Siêu lại tiếp tục khuyên nhủ: “Vậy anh không cần làm vậy, tóm lại anh nghe tôi khuyên đi, tôi đang muốn tốt cho anh thôi.”

“Nếu không, tôi cam đoan đến lúc đó chẳng những anh rất mất thể diện, hơn nữa sẽ bị kích động dẫn đến bệnh tim, thật đấy.”

Nhìn Lương Siêu nghiêm trang ăn nói linh tinh, Bạch Vân Hi chỉ cảm thấy tôn nghiêm của mình bị vô tình giẫm đạp, dưới cơn thịnh nộ lập tức vung kiếm!

Vụt!

Một tiếng kiếm reo to rõ vang vọng toàn trường, sau khi Tử Vân kiếm ra khỏi vỏ, khí thế của Bạch Vân Hi đột nhiên tăng vọt lên, anh ta vừa cấp tốc phóng tới chỗ Lương Siêu, vừa vung tay, phát ra từng luồng kiếm khí.

“Họ Lương, tuy tôi cầm pháp khí, khi dễ anh tay không tấc sắt thì thắng cũng không vẻ vang, nhưng tôi đã tốn 160 triệu mua pháp khí này, nó cũng là một phần thực lực của tôi rồi.”

“Cho nên, anh chết không oan!”

Tiếng quát vừa dứt, Tử Vân kiếm lập tức xuất hiện những bóng kiếm trùng điệp khi anh ta múa may, khiến người ta hoàn toàn không nhìn ra nó đang thật sự ở chỗ nào, nó đâm mạnh vào chỗ hiểm bên ngực trái của Lương Siêu!

“Lương Siêu, cẩn thận!”

“Anh ơi, cẩn thận!”

Hai cô gái Hạ Tử Yên, Liễu Băng Khanh và Lâm Nghiên đều quát to một tiếng, tất cả lộ ra vẻ mặt khẩn trương, Mộ Khuynh Tuyết thấy thế thì nụ cười vẫn treo trên gương mặt xinh đẹp cũng không khỏi nhạt đi mấy phần.

Nhưng vào thời khắc mấu chốt này, thế công của Bạch Vân Hi đột nhiên ngừng lại, mà những bóng kiếm trùng điệp trước đó anh ta múa ra cũng lập tức tan biến trong vô hình.

Đám người tập trung nhìn lại, liền thấy tay phải ngón giữa cùng ngón trỏ của Lương Siêu đang kẹp lấy thân của Tử Vân kiếm!

Mặc kệ Bạch Vân Hi dùng sức cỡ nào, cho dù toàn bộ Huyền khí đã được vận chuyển tới cực hạn, lại không thể làm Tử Vân kiếm di chuyển về phía trước nửa phần.

“Ai…” Nhìn sắc mặt Bạch Vân Hi đã đỏ bừng, dùng hết sức bú sữa mà vẫn không làm được gì, Lương Siêu lắc đầu thở dài.