Truyền Nhân Thiên Y

Chương 332




Chương 332

“Ngọn lửa được hóa từ huyền khí căn bản là không làm gì được trùng độc của tôi, vậy mà lửa này lại là…”

Lúc này, Vệ tranh nãy giờ luôn đứng ngoài xem mới mở miệng, chậm rãi nói.

“Lại là Tam Muội Chân Hỏa…”

“Tam Muội Chân Hỏa xuất từ đạo môn chí cương chí dương, hơn nữa là tuyệt đại đa số khắc tinh của những gì liên quan tới âm tà.

Biết mình không thể bàng quan được nữa, Vệ Tranh ngay lập tức nhắm mắt lại như thể đang cố gắng nạp lại năng lượng.

Sau ba giây, thân thể rồi đột nhiên chấn động, và biến mất khỏi không khí mỏng.

Gần như trong giây tiếp theo, ông ta xuất hiện sau lưng Lương Siêu như một bóng ma.

Cánh tay phải quấn trong sương độc và huyết sắc hung hãn đánh ra, trực tiếp đâm vào ngực Lương Siêu…

“Ha ha ha!”

Mạnh Khuê và Lỗ Trì đã cười lớn khi họ nhìn thấy điều này, đó là một niềm vui lớn.

“Tên họ Lương kia, cậu cũng có ngày này hả!”

“Đạo môn thiên tài thì như thế nào, chọc giận ba huynh đệ chúng tôi cuối cùng có thể thoát chết được sao?”

Hai người nói xong, trên mặt Vệ Tranh cũng lộ ra vẻ đắc ý, tay phải vẫn duy trì tư thế đâm vào ngực Lương Siêu, tay trái vỗ vỗ cái bụng bự cười ha ha không ngừng.

“Thằng nhãi, tôi không thể không thừa nhận cậu là người tài giỏi nhất mà tôi từng gặp qua, nhưng là người quá thiên tài đi cũng không tốt, rất dễ dàng chết sớm.”

“Ồ?”

“Thật không?”

Nụ cười trên gương mặt của cả ba đột nhiên đông cứng lại khi bọn họ nghe thấy giọng nói đùa cợt kia.

Một đòn trí mạng như vậy, vẫn chưa chết sao?

Rất nhanh, cả ba người đều nhận ra có điều gì đó không ổn, thân ảnh Lương Siêu bị một đòn của Vệ Tranh đâm xuyên vào ngực bắt đầu dần dần tiêu tán đi, trong vài giây liền biến mất vào hư không.

“Đây là……”

“Phân thân chi pháp?!”

Vệ Tranh là người phản ứng đầu tiên, đồng tử không tự chủ được mà co rụt lại.

Ngay sau khi cảm nhận được một lực lượng khổng lồ đang ập đến, Lương Siêu không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở phía sau gã ta, một chưởng đánh ra, gã ta trực tiếp hộc máu bay ra ngoài!

“Đại sư huynh!”

Mạnh Khuê và Lỗ Trì kinh ngạc hét lên, rồi ngày sau đó cùng nhau xông tới bắt lấy Vệ Tranh.

“Phụt!”

Sau khi Vệ Tranh phun ra một ngụm máu nữa, đúng lúc gã ta đang chửi tục, thì gã nhìn thấy thanh kiếm ánh sáng Tam Muội Chân Hỏa Đích Huyền Khí, một lần lạ về phía ba người bọn họ mà chém xuống!

“Hãy cẩn thận!”