Truyền Nhân Thiên Y

Chương 317




Chương 317

“Lỗ Trì ở đâu?”

Soạt!

Không ít người biến sắc, nhưng Long Chương Kiệt lại không biểu lộ ra cảm xúc gì, chỉ cười lạnh và nói: “Tao không biết Lỗ Trì gì, mày hỏi lầm người rồi.”

Lương Siêu nhướng mày kiếm lên.

Lão hồ ly này lại muốn diễn trò trước mặt hắn à?

Mà những người khác thấy thế thì lập tức hùa theo, cứ luôn miệng nói không biết Lỗ Trì. Trong lòng bọn họ đều hiểu, nếu ai dám nói mình có chút quan hệ nao với một trong ba sư huynh đệ kia thì sợ là chỉ vài phút sau sẽ khiến phân bộ Võ Minh căm giận ngút trời!

.

Lương Siêu đọc hiểu suy nghĩ trong lòng bọn họ, lần này cũng không nói nhảm, gật đầu cười rồi chậm rãi đi về hướng Long Phi Vân.

Dưới khí thế đè nén mà hắn phóng ra, sắc mặt Long Phi Vân lập tức tái đi, vừa lui hai bước vừa ngoài mạnh trong yếu mà nói: “Mày, mày muốn làm gì!”

“Không làm gì, lấy anh khai đao trước.”

“Nhìn xem đối với ông già của anh thì cái mạng nhỏ của anh hay Lỗ Trì kia quan trọng hơn.”

“Làm càn!” Long Chương Kiệt quát khẽ một tiếng: “Trần đại sư, Lưu đại sư, kẻ này quá hung hăng ngang ngược, xin hai vị ra tay phế bỏ nó! Tất cả hậu quả có tôi đây gánh chịu!”

Vừa dứt lời, một người trung niên cùng một ông lão đi xuống từ cầu thang.

Lương Siêu dừng bước, cảm nhận được sau lưng đột nhiên xuất hiện hai hơi thở thì quay đầu liếc nhìn, mày kiếm không khỏi nhướng lên.

Long gia này thật không hổ là gia tộc hàng đầu ở Trấn Giang, trừ cấu kết với Lỗ Trì ra thì còn có hai nhân vật cảnh giới tông sư trấn giữ.

Hơn nữa nhìn hơi thở của bọn họ thì thực lực của ai trong họ cũng mạnh hơn Tiêu Bắc Quang trước đó bại trận trong tay hắn.

“Cậu chính là Lương Siêu gần đây gây náo loạn ở Trấn Giang, chém đứt một tay của Tiêu Bắc Quang sao?”

“Là tôi.” Lương Siêu gật gật đầu.

Ông lão còn lại cũng chậm rãi mở miệng: “Nể tình cậu tuổi còn nhỏ đã có tu vi như thế, quả thực không dễ dàng, hiện tại lập tức rời đi.”

“Nếu không, hai người bọn tôi đành lấy nhiều đánh ít, lấy mạnh hiếp yếu một lần.”

“Lấy mạnh hiếp yếu?”

Lương Siêu thờ ơ cười cười, không phản ứng lại hai người kia, mà tiếp tục đi về hướng Long Phi Vân.

Thấy thế, Long Phi Vân lập tức nhăn mặt, dòng chính Long gia đều ở chỗ này, nhiều người như vậy không tìm mà cứ khăng khăng để mắt tới anh ta? Con mẹ nó thật xui xẻo!

Thế là anh ta lập tức hét lớn: “Trần đại sư, Lưu đại sư! Hai vị mau ra tay đi!”

“Tốt nhất có thể trực tiếp phế tên này, giết cũng được!”

Hai tông sư nghe vậy, một người trong đó lập tức vung quyền đến, người còn lại bắt đầu tung ta từng thủ ấn, cuối cùng cách không gian mà giơ ra một ngón tay!

“Huyền m Chỉ!”

Vèo!