Chương 214
Vừa dứt lời.
Chỉ thấy một đám sương đen từ ngoài cửa đại sảnh tiến vào, trong đó lại truyền đến tiếng cười nham hiểm.
“Trước đây, ngay cả phó phân tiền nhiệm của các người cũng chết trong tay tôi. Đây chỉ là hai tên nhãi nhép, có gì mà tôi không dám giết chứ?”
Phó phân bộ tiền nhiệm chết trong tay Lỗ Trì ư?
Tất cả thành viên Vũ Minh ở bên cạnh Hạ Tử Yên đều ngơ ngác, bọn họ chưa từng nghe về chuyện này bao giờ.
Sau khi thấy vẻ mặt sợ hãi của mọi người, trong lòng Hạ Tử Yên chùng xuống.
Nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì sẽ không có cơ hội chiến thắng nào nữa!
Cô nhất định phải tìm cách xua tan sự sợ hãi của mọi người mới được, vì thế cô cắn răng quát to: “Nhất định là giả! Mọi người đừng nghe lời mê hoặc của ông ta!”
“Nếu như ông ta thật sự lợi hại như vậy thì chắc chắn sẽ không cần đánh đòn tâm lý với chúng ta ngay khi mới xuất hiện.”
“Chắc chắn ông ta đang nói láo, trước tiên muốn hù dọa chúng ta để làm suy giảm sức chiến đấu, sau đó mới tấn công!”
“Ồ?”
“Thế sao?”
Tiếng cười hung ác tiếp tục vang lên, ngay sau đó mọi người nhìn thấy một ông lão mặc áo bào đen chậm rãi bước ra từ trong màn sương đen.
Trên gương mặt già nua kia vẫn còn nụ cười khát máu khiến người ta vừa nhìn đã thấy sởn tóc gáy!
Người này chính là Lỗ Trì.
Hạ Tử Yên nhíu mày.
“Cuối cùng lão tặc này cũng xuất hiện.”
“Mau liên hợp thực hiện bí pháp!”
Sau khi Hạ Tử Yên quát lớn, cô đứng đầu hàng cùng với hơn chục thành viên khác cũng đã lấy lại tinh thần. Bọn họ lập tức đứng ở phía sau cô và xếp thành trận pháp kỳ lạ rồi bắt đầu động tác kết ấn.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc cùng với động tác kết ấn chưa được lưu loát, Lỗ Trì bật cười.
Giờ phút này, chắc chắn Hạ Tử Yên đang rất căng thẳng.
Nếu như trận pháp tấn công này có thể phát huy toàn lực thì sẽ rất lợi hại nhưng nó cũng có một nhược điểm chí mạng đó là dễ bị gián đoạn.
Hơn nữa, hiện tại cô vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn những người khác nên nếu như lúc này Lỗ Trì ra tay bất ngờ thì e rằng đội hình của bọn họ rất dễ bị phá hỏng.
Thế nhưng ngay khi cô còn đang vô cùng lo lắng thì đột nhiên có tiếng hét lớn từ phía sau.
“Vương Phi! Cô đang làm gì đấy!”
“Động tác kết ấn của cô sai rồi, không được phân tâm!”
Hạ Tử Yên: “…”
Không phải chứ!
Sống chết ngay trước mắt mà còn có người bị phân tâm ư?
Như vậy rõ ràng không phải là đang đưa đầu cho người khác hay sao!