Truyền Nhân Thiên Y

Chương 212




Chương 212

Thế nhưng vị trưởng phân bộ này thuộc kiểu rồng thấy đầu không thấy đuôi nên hiện tại không thể liên lạc nổi, gọi mười mấy cuộc điện thoại mà vẫn không thể liên hệ được.

Dưới tình thế cấp bách, Hạ Tam Hải vội mặc quần áo xong liền lao ra ngoài ngay tức khắc khiến cho hai vị chấp sự sửng sốt.

Bọn họ đều là những người có thâm niên trong phân bộ cho nên đều đã đọc tư liệu về Lỗ Trì.

“Phó phân bộ!”

“Ngài đi một mình rất nguy hiểm, ngài không phải đối thủ của tên đó đâu!”

“Tất cả đều câm miệng cho tôi!”

Hạ Tam Hải phẫn nộ quát: “Đó là cháu gái ruột của tôi! Tôi mà không đi thì ai đi!”

Đến 10 giờ tối.

Dưới màn đêm đen đặc, Liễu Băng Khanh, Liễu Băng Loan và Lương Nghiên đều đã về phòng nghỉ ngơi. Ba cô gái ở chung 1 phòng còn Lương Siêu ở phòng bên cạnh để bảo vệ bọn họ.

Thế nhưng đèn điện ở đại sảnh tầng 1 vẫn sáng trưng, đám người Hạ Tử Yên vẫn đang nghênh đón quân địch, căng như dây đàn từ ban ngày cho tới tận bây giờ.

Bọn họ không ngừng đảo mắt, cổ họng thỉnh thoảng lại nhúc nhích vài cái cho thấy tâm trạng của bọn họ hiện tại đang căng thẳng tới mức nào.

“Haizzz!”

Hạ Tử Yên thở dài một hơi, cô không thể chịu đựng được việc ở trong một môi trường căng thẳng như vậy trong một thời gian dài. Sau khi chào những người khác, cô bước ra khỏi trang viên hít thở không khí.

Một lát sau.

“Này cô, cô có thật sự hiểu rõ về đối thủ sắp phải đối mặt không?”

Nghe thấy tiếng nói, Hạ Tử Yên ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Lương Siêu không biết đi ra từ lúc nào.

“Hừ, tuy rằng tôi không biết rõ nhưng thân là người trong võ đạo, tôi nhất định phải trừng trị kẻ chuyên làm việc ác như Lỗ Trì và hiện tại chúng ta đang có cơ hội để tiêu diệt ông ta!”

Lương Siêu sờ sờ chóp mũi, có chút xấu hổ nói: “Ừm, có thể là cô hiểu lầm ý của tôi rồi.”

“Ý tôi là ngay cả khi các cô có phối hợp tác chiến hoàn hảo với nhau, có lẽ các cô cũng không phải là đối thủ của ông ta đâu.”

“Nếu như nhóm các cô đã chuẩn bị tiêu diệt tên Lỗ Trì kia, vì sao các cô không kêu gọi những người lợi hại trong phân bộ tới chiến đấu?”

“Không ngờ anh dám xem thường bọn tôi!”

Hạ Tử Yên trợn mắt nói: “Chỉ là một tên cổ sư mà thôi, chúng tôi có nhiều người hợp lực với nhau như vậy nhất định có thể giết được ông ta! Cần gì gọi người khác tới giúp?”

“Huống hồ trước đó, tôi cũng từng đi tìm một vài chấp sự nhưng bọn họ đều tìm đủ lý do từ chối tôi, có lẽ là bọn họ không thèm giết gà bằng đao.”

Lương Siêu: “…”

Thấy vẻ mặt nói không nên lời của hắn, Hạ Tử Yên hừ lạnh nói: “Yên tâm đi, lát nữa không cần anh phải ra tay đâu. Anh chỉ cần tìm một chỗ nào đó trên tầng ngồi xem trộm là được, đừng gây phiền phức thêm cho bọn tôi là được.”

“Tôi…”