Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 968: Ức hiếp người quá đáng




**********

Chương 968: Ức hiếp người quá đáng

Lúc này, ngay cả Phương Như Nguyệt và Hứa Thanh Mây cũng đều nổi giận.

Cái này thật là ức hiếp người quá đáng! "Chúng tôi đã thanh toán xong, chiếc xe này là chúng tôi mua!" "Hôm nay, chiếc xe này, chúng ta phải lái đi!"

Phương Như Nguyệt tức giận nói.

Tên giám đốc phì một cái chỉ tay vào Phương Như Nguyệt: "Vậy ư, bà thử xem." "Hôm nay, chiếc xe này bà thật sự không thể lái nó đi được!" "Tôi cũng nói cho bà biết, đừng mang chuyện tiền bạc ra nói với tôi." "Nếu chưa hoàn thành thủ tục, chiếc xe này không phải của bà!"

Phương Như Nguyệt định nói thêm nhưng Hứa Đình Hùng đột nhiên ngăn bà lại.

Hứa Đình Hùng nắm lấy hợp đồng trên bàn, ấn vào dấu tay cuối cùng, lớn tiếng nói: "Bây giờ, thủ tục này đã hoàn tất." "Anh nghĩ chiếc xe này thuộc về chúng tôi chưa?"

Tên giám đốc sửng sốt, anh ta không ngờ Hứa Đình Hùng lại ra tay như vậy.

Anh ta nhìn bản hợp đồng rồi lại cười: "Hoàn tất thủ tục thì đã sao?" "Tôi nói cho ông biết, chiếc xe này, hôm nay ông không lái được!" "Nghe tôi khuyên một câu, Dương Hùng Dũng đó không phải là người mà các anh có thể động tới đâu." "Đem hợp đồng này hủy đi, tôi sẽ trả lại tiền cho ông, ông không bị tổn thất gì cả." "Nhưng mà, nếu để cho Dương Hùng Dũng biết là ông cướp đồ của anh ta, thì e rằng hôm nay mấy người sẽ không thể ra khỏi trung tâm xe hơi này."

Nếu như đổi lại trước kia, Hứa Đình Hùng và Phương

Như Nguyệt chắc canh sẽ thực sự sợ hãi.

Nhưng là, sau bao nhiêu chuyện xảy ra với nhà họ Nhâm, hai người họ mới biết nhà họ Hứa hôm nay thực sự không thể bị bất kỳ ai khinh rẻ!

Hứa Đình Hùng đập tay xuống bàn: "Anh dọa tôi sao?" "Tôi nói cho anh biết, hôm nay tôi muốn mua chiếc xe này!" "Tôi ngược lại muốn xem các người có thể hống hách như thế nào!" "Tôi thậm chí đã ký xong hợp đồng, vì vậy đừng ai nghĩ có thể cướp đồ của tôi!"

Nhân viên bán hàng cũng nói nhỏ: "Giám đốc, hợp đồng cũng đã ký xong...

Tên giám đốc tức giận tát vào mặt nhân viên bán hàng: "Cô cút sang một bên, chỗ này để cho cô nói sao?" Cô nhân viên bán hàng mặt đỏ bừng bừng, nước mắt ứa ra.

Phương Như Nguyệt tức giận, bà kéo người bán hàng ra phía sau mình. "Anh đang làm gì đấy?" "Một người đàn ông lại đi đánh phụ nữ, không biết xấu hổ sao?"

Người quản lý tức giận: "Im miệng!" "Ông này!" "Tôi hỏi lại ông lần cuối, xe này rốt cuộc ông không trả lại sao?"

Phương Như Nguyệt khăng khăng: "Không thể nào!" Quản lý: "Tốt! Tốt Tốt!" "Đây là mấy người tự tìm tới cái chết, tôi đây tác thành cho mấy người!" "Các người chờ đi, chờ Dương Hùng Dũng tới chăm sóc các người!"

Tên giám đốc hùng hổ rời đi.

Cô nhân viên bán hàng nóng lòng, cô vội vàng nắm lấy tay Phương Như Nguyệt: "Cô à, hay là... mấy người nhanh đi đi?" "Dương Hùng Dũng là một nhân vật lớn ở Hà Nội, tài sản trị giá hơn mười nghìn tỷ" "Hơn nữa, anh ta... anh ta lại có quan hệ tốt với Mã Phú Quý, anh là một tay xã hội đen ở Hải Dương. Mã Phú Quý này... là một kẻ không biết phân biệt trắng đen" "Loại người này thật sự không nên chọc vào... Nghe như vậy, Phương Như Nguyệt cũng có chút lo lắng.

Gặp phải một tên trùm xã hội đen như vậy, liệu thực lực của Lâm Mạc Huy có thể trấn áp được tình hình không?

Bà nhìn Hứa Đình Hùng, Hứa Đình Hùng nghiến răng: "Tôi không quan tâm anh ta là Dương Hùng Dũng hay không phải Dương Hùng Dũng!" "Đây là quà tôi mua cho con rể, không ai được cướp nó đi!" "Tôi cũng không tin. Giữa ban ngày ban mặt họ dám làm gì!" Phương Như Nguyệt gật đầu lia lịa, bà cũng đồng ý như vậy.

Chiếc xe này là mua cho Lâm Mạc Huy, cũng là lần đầu tiên bọn họ mua quà cho Lâm Mạc Huy, làm sao có thể để người khác cướp đi?

Hứa Thanh Mây không nói gì, cô dự cảm được có gì đó không ổn nên đã âm thầm gửi một tin nanh cho Lâm

Mạc Huy.

Phương Như Huệ vỗ nhẹ vào tay nhân viên bán hàng: "Cô gái, đừng lo lắng." "Bọn họ không dám làm gì chúng ta đâu!"

Cô nhân viên bán hàng sợ hãi, run lẩy bẩy, cô chỉ cảm thấy ba người nhà Hứa Đình Hùng không biết trời cao đất rộng.

Nếu chọc tức Dương Hùng Dũng thì chỉ có thể đi tìm chỗ chết!