*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Lâm Mạc Huy dẫm lên vết thương của người đàn ông, dùng lực.
Người đàn ông nốt ruồi đen suýt chút nữa ngất xiu.
Lâm Mạc Huy nói: “Tôi đang hỏi anh, chứ không phải anh hỏi tôi.”
Người đàn ông nốt ruồi đen vội vàng nói: “Anh à, em... em sai rồi.” *Sâu Hầu, em... em thật sự không biết
Ánh mắt Lâm Mạc Huy lóe lên một tia lạnh lẽo “Xem ra, anh thật sự muốn chết!” “Được, tôi có thể cho anh toại nguyện!” “Anh không trả lời, tôi có thể hỏi dám đồng bọn của anh” “Ai trả lời thì người đó sẽ được sống!”
Nói xong, anh đứng dậy, nhìn những người khác: “Có ai muốn sống không?"
Lập tức có mấy người đều hét lên: “Anh, em biết, em biết. "Nhìn thấy tình hình như vậy, người đàn ông có nốt ruồi đen hoàn toàn Hỏang sợ, vội vàng nói: "Anh, em... em biết rõ nhất, em biết rõ nhất về tình hình của Sấu Hầu.” “Trước đó em theo anh ta, anh ta bây giờ vẫn là đại ca của bọn em.” “Những người này mới chỉ gặp anh ta một lần, bọn họ, bọn họ vốn không biết nhiều bằng em...
Lâm Mạc Huy nhìn người đàn ông có nốt ruồi, nói: “Vậy sao?" “Nói như vậy, anh đồng ý nói ra?”
Người đàn ông có nốt ruồi đen sắc mặt tái mét: “Anh... em...em nói với anh cũng được.” “Nhưng anh có thể bảo đảm cho em được an toàn không?” “Đám người của Sấu Hầu, bọn họ. bọn họ là những kẻ giết người không chớp mắt “Nếu để anh ta biết được em bán đứng anh ta, vậy...vậy thì cả gia đình em đều sẽ phải chết. Lâm Mạc Huy bình tĩnh nói: “Yên tâm. “Sau khi tôi tìm được bọn họ thì bọn họ sẽ chết chắc. “Không còn ai đến tìm anh báo thù đâu!”
Người đàn ông có nốt ruồi đen mở to mắt nhìn chăm chăm vào Lâm Mạc Huy như không tin nổi. “Anh, anh..anh muốn tìm bọn họ trả thù sao?”
Lâm Mạc Huy nhíu mày: “Tôi nói rồi, không phải anh hỏi tôi, mà là tôi hỏi anh!"Người đàn ông có nốt ruồi đen cắn răng, thấp giọng nói: “Anh, em... em nhiều chuyện nói một câu “Anh muốn tìm họ để trả thù, em... em nghĩ tốt nhất nên bỏ đi “Đám người họ, không đơn giản đâu!”
Lâm Mạc Huy nhíu mày: “Anh nhiều lời quá đấy!” “Không đơn giản? Anh cảm thấy tôi sẽ sợ họ sao?” Người đàn ông có nốt ruồi đen thấp giọng nói: “Anh, em biết anh có bản lĩnh hớn.” “Nhưng, đám người của Sấu Hầu có bối cảnh rất lớn.” “Bọn họ, nghe nói bọn họ nghe nói có liên quan đến cả 10 gia tộc lớn của Hà Nội.
Ánh mắt Lâm Mạc Huy lập tức hiện lên một tia lạnh lẽo, lẽ nào, mười gia tộc lớn của Hà Nội đều liên quan đến công việc của những kẻ buôn người này?
Nếu thật sự là như vậy, thì lần này anh sẽ khiến Hà Nội đại náo một trận rồi!
Lâm Mạc Huy thở một hơi sâu, nói: “Tiếp tục nói
Người đàn ông có nốt ruồi đen thấy Lâm Mạc Huy không có ý định từ bỏ, không khóc nổi nói: “Anh, đám người Sấu Hầu là thủ lĩnh của đường dây buôn người này trong các tỉnh Hải Dương và những tỉnh lân cận. “Những đứa trẻ ở đây, một nửa đều do bọn họ đưa đến.
Lâm Mạc Huy nhíu mày: “Ý anh là sao?”
Người đàn ông có nốt ruồi đen lí nhí nói: “Anh, anh có biết đám người Sấu Hầu chủ yếu là làm gì không?”