*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Chiêu nói: “Nam Bá Lộc vốn là đệ nhất thế gia của Phù Nam, người hầu của nhà họ Nạp Lan ở Bắc Giang. “Bởi vì xương cốt tốt nên có được cơ hội có thể đi theo Võ Đế Tạ Văn Giáp tập võ.” “Sau này, ông ta cùng với cô cả của nhà họ Nạp Lan yêu nhau.” “Nhưng trong mắt của nhà họ Nạp Lan, Nam Bá Lộc từ đầu đến cuối là một người hầu. “Người hầu cùng với cô chủ yêu nhau, điều này chính là nỗi xấu hổ của nhà họ Nạp Lan.” “Cho nên, nhà họ Nạp Lan muốn giết Nam Bá Lộc, chia cắt đôi uyên ương này.
Lâm Mạc Huy thở dài một hơi, anh không ngờ được vị vua số một của Hải Tân này cũng có một lịch sử bi thảm tới như vậy.
Mà với thực lực của Nam Bá Lộc, với thành tựu ngày nay của ông ta vẫn bị người ta coi là người hầu, nhà họ Nạp Lan này mạnh tới cỡ nào vậy?Lâm Chiêu tiếp tục nói: “Vị cô chủ của nhà họ Nạp Lan đó có mang, vì tình yêu mà bỏ trốn cùng Nam Bá Lộc, một đường trốn đi nơi khác. “Nhà họ Nạp Lan truy sát nhiều lần, thậm chí ra lệnh ngay cả cô chủ đó cũng giết cùng luôn, để gìn giữ nề nếp của gia đình." “Trong lúc đang bỏ trốn, vị cô chủ đó bị đả thương. “Nam Bá Lộc vì cứu cố ấy liền chạy tới tìm anh cả." “Nhưng lúc đó đã quá muộn rồi, cuối cùng chỉ giữ lại được đứa con, cô chủ của họ nhà Nạp Lan đó không thể sống sót. “Vừa hay vào đúng lúc đó, anh cả của cô chủ họ nhà Nạp Lan đó, cũng chính là Vua Mạc Bắc sau này là Nạp Lan Kiệt giết tới.” “Anh cả phẫn nộ nhà họ Nạp Lan ra tay quá tàn ác liền làm trọng thương Nạp Lan Kiệt. “Nạp Lan Kiệt vì cái chết của em gái cho nên mới nói muốn cùng nhà họ Lâm không chết không thôi!” “Nói ra thì đây cũng được coi là một hiểu lầm. “Nhưng con người Nạp Lan Kiệt này từ trước đến nay làm việc luôn cực đoan.” “Ông ta ban đầu là bởi vì cái chết của em gái mà tức giận rời khỏi nhà họ Nạp Lan, tiến vào Mạc Bắc, dùng thời gian ba năm trở thành Vua Mạc Bắc “Sau đó, chuyện khắp nơi đều nhằm vào Bắc Cảnh, quả thực làm ra không ít chuyện bất lợi đối với Bắc Cảnh!”Tới đây, Lâm Mạc Huy cuối cùng cũng biết, trước đây Nam Bá Lộc rốt cuộc đã trải qua chuyện gì.
Thảo nào ông ta nói thù nhà của ông ta quá to lớn rồi.
Thực lực của nhà họ Nạp Lan này sợ là thật sự rất kinh khủng!
Một hậu bối tùy tiện đi ra ngoài liền trở thành Vua của một phương, có thể thấy được rất mạnh. “Theo những gì ông nói thì thù hận giữa nhà họ Nạp Lan và Nam Bá Lộc không nhẹ?” “Vậy tại sao Nam Bá Lộc ở lại thành phố Hải Tân lâu như vậy rồi, nhà họ Nạp Lan lại không đi tìm ông ta?"
Lâm Mạc Huy tò mò hỏi.
Lâm Chiêu. “Việc này chủ yếu là do con gái của Nam Bá Lộc.” “Lúc đó vợ của Nam Bá Lộc mất rồi có để lại một đứa con gái.” “Nhà họ Nạp Lan quả thực là muốn đuổi tận giết tuyệt, nhưng chuyện này bị một số thành viên trong gia tộc cực lực phản đối.” “Tôi mới nói, Nạp Lan Kiệt rời khỏi nhà họ Nạp Lan, tiến vào Bắc Mạc, chính là vì chuyện này.” “Còn nữa, hiện nay danh tiếng nổi nhất ở Bắc Giang trưởng công chúa Nạp Lan Minh Châu chính là dì ruột của Nam Băng Ngọc. “Bà ta cũng hết sức bảo vệ Nam Băng Ngọc, thậm chỉ còn mặc kệ sự phản đối của gia tộc mà đích thânđến thành phố Hải Tân để thăm Nam Băng Ngọc. “Dưới sự phản đối của những người này, cuối cùng nhà họ Nạp Lan cũng chỉ có thể mở một mắt nhằm một mắt.” "Tuy nhiên, điều kiện tiến quyết là Nam Bá Lộc không được vào Bắc Giang, càng không được gây hấn với nhà họ Nạp Lan nữa. “Một thời gian trước, Nam Bá Lộc đả thương Nạp Lan Ung, chỉ sợ chuyện này không cách nào kết thúc yên lành!”
Lâm Mạc Huy cuối cùng cũng hiểu rõ được hệ nhân quả trong đó. Sau đó, Lâm Chiêu lại nói thêm mấy người khả nghi nữa. Nhưng so với Nam Cung Kinh Lược và Nạp Lan Kiệt, còn lại mấy người khác đều không đáng nhắc đến.
Lâm Mạc Huy trầm giọng nói: “Muốn biết rõ đến tột cùng là ai, mấu chốt vẫn là ở trên người Cổ Tôn.” “Ban đầu ông ta cùng với kẻ đứng sau kết hợp, chỉ cần bắt được ông ta thì liền có thể tra ra được kẻ đứng sau rồi!”
Lâm Chiêu gật đầu, ông ta nhìn Im Mạc Huy rồi thấp giọng nói: “Đúng rồi, cậu chủ, chuyện của cậu, có cần nói cho ông ngoại của cậu không?”
Lâm Mạc Huy hơi sửng sốt: “Ông ngoại của tôi?”
Từ lúc anh sinh ra vẫn luôn ở Bắc Cảnh. Kí ức đối với ông ngoại cũng không nhiều lắm,