Vọng Giang Viên, tầng hầm.
Lâm Mạc Huy ngồi bắt chéo chân ở bên cạnh lò luyện đan và đã chờ được năm tiếng rồi.
Đây là dược liệu mà gần đây anh đã thu thập được, đặc biệt luyện chế một lò Tiểu Hoàn Đan cho Nam Bá Lộc. Tiểu Hoàn Đan có tác dụng thần kỳ trong việc chữa lành vết thương, chính là đan dược mà tổ tiên truyền lại, mấy loại thần kỳ nhất. Lâm Mạc Huy không biết kẻ địch của Nam Bá Lộc rất cuộc là ai nhưng nhìn thấy Nạp Lan Ung thì liền biết thực lực kẻ địch của Nam Bá Lộc không yếu.
Bây giờ, Lâm Mạc Huy cũng không giúp được Nam Bá Lộc được việc gì và càng không thể cản trở ông ta.
Điều duy nhất có thể làm là luyện chế lò tiểu hoàn đan này cho ông ta, cũng coi như là giúp đỡ một chút cho Nam Bá Lộc.
Mà năm tiếng này, Lâm Mạc Huy cũng không nghỉ ngơi. Anh ta ngồi bắt chéo chân ở đây và cũng đang lặng lẽ tu luyện Tạo Hóa Quyết.
Mấy lần này chiến đấu với người khác, Lâm Mạc Huy gặp được nhận độc Cổ Tôn và cao thủ như Hỏa Hoa, thực lực của bản thân cũng đã nâng cao được không ít.
Mà chiến đấu với Nạp Lan Ung, mặc dù Lâm Mạc Huy bị thương nhưng cũng giúp cho anh đạt đến được ranh giới của đột phá. Mấy ngày nay, Lâm Mạc Huy lờ mờ cảm thấy được bản thân sắp đột phá tầng thứ tư của Tạo Hóa Quyết
Vậy nên, mấy ngày nay, phần lớn thời gian anh đều ở trong tầng hầm để tu luyện.
Tạo Hóa Quyết uy lực vô cùng, nếu như Lâm Mạc Huy có thể đột phá tầng thứ tư thì thực lực của anh nhất định nâng lên rất nhiều. Đến lúc đó anh thậm chí không cần phải uống khí huyết đan cũng có thể bất phân thắng bại với nhận độc.
Nếu như uống khí huyết đan thì cho dù gặp phải Nạp Lan Ung cũng không phải là không có sức chiến đấu!
Lâm Mạc Huy biết rất rõ, anh chỉ khi đột phá tầng thứ tư Tạo Hóa Quyết thì mới thật sự có thể đứng trên đỉnh cao của thành phố Hải Tân
Trước khi Nam Bá Lộc rời thành phố Hải Tần, anh cần đột phá tầng thứ tư để ứng đối với mười đại gia tộc tỉnh Hải Dương!
Lại đợi thêm nửa tiếng nữa, trong lò luyện đan tỏa ra mùi của đan dược.
Lâm Mạc Huy thờ phào nhẹ nhõm, lò tiểu hoàn đan này cuối cùng cũng luyện xong rồi.
Anh mở lò luyện đan ra, tại phần đáy của lò này có hơn ba mươi đan dược màu đen, chính là tiểu hoàn đạn.
Lâm Mạc Huy lấy mười viên ra, cho vào trong bình sứ để giữ lại dùng sau.
Những viên khác anh thu hết lại và cầm đi tặng cho Nam Bá Lộc.
Nam Bá Lộc nhận những viên tiểu hoàn đan này và vô cùng cảm kích Lâm Mạc Huy.
Nhưng mà, Lâm Mạc Huy nhìn ra được sự ưu phiền ở nơi sâu thẳm trong ánh mắt của Nam Bá Lộc vẫn còn như cũ.
Rất rõ ràng là ngay cả ông ta đã nhận những viên tiểu hoàn đan này nhưng vẫn không có bất cứ hy vọng gì đối với tương lai của mình như cũ.
Khi hai người đang nói chuyện thì anh Hổ đột nhiên gọi điện đến: “Lâm Mạc Huy, Thái Tử lại ra tay rồi.
Sau khi chuyện của mười đại gia tộc kết thúc thì Thái
Tử vẫn luôn ở thành phố Hải Tân, anh ta vẫn muốn tìm cậu của Tổng Lan Ngọc để bảo thù. Để an toàn, Lâm Mạc Huy đặc biệt để Tổng Lan Ngọc và cậu của cô ta Hồ Vĩnh Văn trốn ở Vọng Giang Viên. Mặc dù Thái Tử quấy rối nhưng cũng không dám đến khu cấm của Nam Bá Lộc để gây rối.
Không ngờ rằng, Thái Tử vậy mà lại động thủ, đây là tình hình gì vậy? Lâm Mạc Huy im lặng trong chốc lát: “Anh đợi đi, tôi lập tức đến ngay”
Anh tắt điện thoại, đứng dậy tạm biệt Nam Bá Lộc. Anh không nói chuyện này trước mặt Nam Bá Lộc bởi vì anh không muốn để Nam Bá Lộc lại bận tâm về chuyện này.
Chuyện của Thái Tử, anh nhất định phải tự mình giải quyết. Nếu không sau này Nam Bá Lộc đi rồi, Thái Tử vẫn sẽ trở lại!
Nam Bá Lộc nhìn thấy được tâm tư của Lâm Mạc Huy nên ông ta nhẹ nhàng nói: “Tôi đã nói chuyện với Vua Nam
Cảnh Tiết Hoàng Dương.” “Chuyện của người trẻ thì để người trẻ tự mình giải quyết” “Muốn làm gì thì mạnh tay mà làm đi!”
Lâm Mạc Huy không ngờ rằng, trước lúc Nam Bá Lộc sắp rời đi vậy mà vẫn giúp mình giải quyết vấn đề khó khăn lớn như vậy.
Anh muốn phát triển ở biên giới phía nam nhưng từ đầu đến cuối vẫn không vượt qua được vua ở nơi đây. Một khi có xung đột lợi ích với Vua Nam Cảnh, như thế nói không chừng phải đối đầu với Vua Nam Cảnh!
Với thực lực hiện tại của Lâm Mạc Huy thì chắc chắn không phải là đối thủ của Vua Nam Cảnh.
Nam Bá Lộc giúp anh giải quyết vấn đề này, như thế anh có thể an toàn mà phát triển.
Anh hít sâu một hơi, có lỗi nói: “Cảm ơn ông Bá Lộc!”